Tác giả:

Mặc châu, Vân LâmThiên Cơ sơn.Thiên Cơ sơn còn được gọi là đỉnh núi chổng ngược. Lý do là vì trên rộng mà dưới hẹp, nhìn từ xa như một con quay đứng sừng sững trên mặt đất, cũng nổi danh nhờ điều này.Nghe nói nguyên nhân là do trận đại chiến thời thượng cổ, Thiên Cơ sơn vốn bay lượn vòng quanh trên chín tầng trời bị một vị đại năng dùng thần lực vô biên xuất kiếm chém rơi, sau đó nó cắm đầu xuống, ghim vào mặt đất.Nhưng cũng có người nói, Thiên Cơ sơn vốn là như vậy, lý do đương nhiên là vì Thiên Cơ đại điện đứng sừng sững trên đỉnh núi bằng phẳng của Thiên Cơ sơn. Nếu không có tính toán từ trước, vậy làm sao dựng được quần thể cung điện với khí thế uy nghi hùng vĩ như vậy được?Tiên nhân dùng phép thuật quỷ thần phá núi xây cung điện, đi ngược đạo trời, đảo lộn càn khôn cũng là chuyện bình thường. Vì vậy lại có người nói đây là đạo chuyển họa của Thiên Cơ môn, đi ngược lại lẽ trời, cuối cùng bị thiên khiển nên rơi xuống.Nguyên nhân kết quả đúng sai ra sao đã không còn quan trọng, quan…

Chương 338: Điều khiển

Thiên Cơ ĐiệnTác giả: Duyên Phận 0Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trinh Thám, Truyện Trọng SinhMặc châu, Vân LâmThiên Cơ sơn.Thiên Cơ sơn còn được gọi là đỉnh núi chổng ngược. Lý do là vì trên rộng mà dưới hẹp, nhìn từ xa như một con quay đứng sừng sững trên mặt đất, cũng nổi danh nhờ điều này.Nghe nói nguyên nhân là do trận đại chiến thời thượng cổ, Thiên Cơ sơn vốn bay lượn vòng quanh trên chín tầng trời bị một vị đại năng dùng thần lực vô biên xuất kiếm chém rơi, sau đó nó cắm đầu xuống, ghim vào mặt đất.Nhưng cũng có người nói, Thiên Cơ sơn vốn là như vậy, lý do đương nhiên là vì Thiên Cơ đại điện đứng sừng sững trên đỉnh núi bằng phẳng của Thiên Cơ sơn. Nếu không có tính toán từ trước, vậy làm sao dựng được quần thể cung điện với khí thế uy nghi hùng vĩ như vậy được?Tiên nhân dùng phép thuật quỷ thần phá núi xây cung điện, đi ngược đạo trời, đảo lộn càn khôn cũng là chuyện bình thường. Vì vậy lại có người nói đây là đạo chuyển họa của Thiên Cơ môn, đi ngược lại lẽ trời, cuối cùng bị thiên khiển nên rơi xuống.Nguyên nhân kết quả đúng sai ra sao đã không còn quan trọng, quan… “Thật ra tính toán lòng người không khó. Rất nhiều chuyện chỉ cần có xu thế là sẽ nước chảy thành sông. Điểm khó thật sự thường là nắm chắc thời cơ...”               Đây là điều Ninh Dạ nói với Trì Vãn Ngưng trước khi hành động.               Một trong những hậu quả của kế hoạch khổng lồ đó là không thể xuất hiện bất cứ điểm bất ngờ nào, mỗi chuyện không dự tính trước đều có thể khiến kế hoạch tiếp theo khó lòng thực hiện.               Chính vì vậy Ninh Dạ thực hiện rất nhiều thủ đoạn ứng phó.               Ví dụ như Hắc Bạch thần cung không có ai phản bội thì sao? Không sao, cho dù không có phản đồ tiếp ứng, cùng lắm là Hắc Bạch thần cung giữ lại Lưỡng Nghi Càn Khôn tán, nhưng bọn họ h*m m**n Ngọc Hoàng Cốt cho nên vẫn sẽ truy sát Khâu Mộng Sơn.               Ví dụ như Khâu Mộng Sơn không chạy thoát thí sao? Thế thì đành mời Đồ Thiên Quân xuất thủ, âm thầm trợ giúp Khâu Mộng Sơn bỏ trốn. Nhưng chuyện này mang ý nghĩa y sẽ nợ ân tình của Cực Chiến đạo, rất có thể còn bị Cực Chiến đạo biết một phần căn cơ của mình.               Nếu Vạn Hoa cốc không thể ngăn chặn Khâu Mộng Sơn thì sao? Thế thì đành để Mộc Khôi tông làm kẻ ác, tức là y lại nợ Mộc Khôi tông một đại ân tình.               Ninh Dạ có biện pháp ứng phó đa số bất ngờ.               Thứ khó khăn nhất không phải là người mà là thời cơ!               Trong kế hoạch của Ninh Dạ, có một khâu hết sức quan trọng, đó chính là vấn đề của Trì Vãn Ngưng.               Phiền toái lớn nhất của Trì Vãn Ngưng bắt nguồn từ hai thứ, một là Tam Thi đan, hai là Thanh Mộc Lão Tổ.               Đẩy Khâu Mộng Sơn vào đường chết là để hắn giải độc. Còn dẫn Thanh Mộc Lão Tổ tới dây là định lợi dụng Khâu Mộng Sơn đối phó với Thanh Mộc Lão Tổ.               Nhưng chuyện này có hai vấn đề.               Vấn đề đầu tiên là thời cơ xuất hiện của Thanh Mộc Lão Tổ.               Lòng người có thể bị tính toán, phương hướng đại khái sẽ không sai.               Nhưng về mặt thời cơ lại quá khó nắm bắt - dù sao Thanh Mộc Lão Tổ không phải Doãn Thiên Chiếu, Vấn Thiên thuật khó lòng quan sát thời cơ.               Thời cơ hoản hảo nhất đương nhiên là Trì Vãn Ngưng vừa được giải độc, Thanh Mộc Lão Tổ đã đến nơi.               Nhưng thời cơ này được tính theo đơn vị giây, gần như không thể nắm bắt chính xác, dẫu có Côn Lôn kính cũng vô dụng.               Vì vậy, Ninh Dạ không thể đặt hy vọng vào phương diện này, hắn không dám để Thanh Mộc Lão Tổ tới trễ, vì tuy Thông Dẫn trúc là có thật, nhưng thực chất nó không thể đột phá phong tỏa của đại trận - Hắc Bạch thần cung đâu thể cho phép bất cứ môn hạ nào nắm quyền đột phá phong tỏa.               Một khi Khâu Mộng Sơn biết chuyện này, hắn sẽ lập tức g**t ch*t Trì Vãn Ngưng.               Vì vậy y chỉ có thể để Thanh Mộc Lão Tổ đến sớm.               Chuyện này lại dẫn tới một vấn đề, Trì Vãn Ngưng không kịp hóa giải hoàn toàn độc tố!               Trong tình huống này, Khâu Mộng Sơn sẽ tuyệt đối không đẩy mình vào nguy kịch để giải độc cho Trì Vãn Ngưng, chắn chắn hắn sẽ từ bỏ cô.               Ngoài ra còn một vấn đề khác, đó là một khi có chiến đấu, hai đại nguyên lão sẽ chiến đấu.               Một khi hai đại lão Niết Bàn tới đây, chẳng còn gì để bàn nữa.               Mấu chốt giải quyết hai vấn đề này chính là Tri Vi giới!               Vì vậy nếu Lưu Vân Tiên Tôn không cho mượn Tri Vi giới, như vậy việc của Trì Vãn Ngưng đành phải gác lại.               May mà Lưu Vân Tiên Tôn vẫn khá hào phóng, cho bọn họ cơ hội này.               Thời khắc này, vừa thấy Thanh Mộc Lão Tổ đi tới, ánh mắt Công Tôn Điệp sáng bừng lên, mỉm cười với Công Tôn Dạ rồi nói: “Nhớ cho kỹ chuyện ta vừa nói với ngươi.”               Vô số tu sĩ trong giới kia đã được dặn dò từ trước, vừa thấy mọi người chui vào, Công Tôn Điệp chỉ thẳng vào Thanh Mộc Lão Tổ nói: “Giết hắn!”               Vô số tu sĩ dũng mãnh lao về phía Thanh Mộc Lão Tổ.               “Khốn kiếp!” Thanh Mộc Lão Tổ thấy vậy, lẽ nào còn không hiểu mình đã trúng kế.               Rõ ràng tất cả những thứ này đều là một âm mưu!  

“Thật ra tính toán lòng người không khó. Rất nhiều chuyện chỉ cần có xu thế là sẽ nước chảy thành sông. Điểm khó thật sự thường là nắm chắc thời cơ...”  

             Đây là điều Ninh Dạ nói với Trì Vãn Ngưng trước khi hành động.  

             Một trong những hậu quả của kế hoạch khổng lồ đó là không thể xuất hiện bất cứ điểm bất ngờ nào, mỗi chuyện không dự tính trước đều có thể khiến kế hoạch tiếp theo khó lòng thực hiện.  

             Chính vì vậy Ninh Dạ thực hiện rất nhiều thủ đoạn ứng phó.  

             Ví dụ như Hắc Bạch thần cung không có ai phản bội thì sao? Không sao, cho dù không có phản đồ tiếp ứng, cùng lắm là Hắc Bạch thần cung giữ lại Lưỡng Nghi Càn Khôn tán, nhưng bọn họ h*m m**n Ngọc Hoàng Cốt cho nên vẫn sẽ truy sát Khâu Mộng Sơn.  

             Ví dụ như Khâu Mộng Sơn không chạy thoát thí sao? Thế thì đành mời Đồ Thiên Quân xuất thủ, âm thầm trợ giúp Khâu Mộng Sơn bỏ trốn. Nhưng chuyện này mang ý nghĩa y sẽ nợ ân tình của Cực Chiến đạo, rất có thể còn bị Cực Chiến đạo biết một phần căn cơ của mình.  

             Nếu Vạn Hoa cốc không thể ngăn chặn Khâu Mộng Sơn thì sao? Thế thì đành để Mộc Khôi tông làm kẻ ác, tức là y lại nợ Mộc Khôi tông một đại ân tình.  

             Ninh Dạ có biện pháp ứng phó đa số bất ngờ.  

             Thứ khó khăn nhất không phải là người mà là thời cơ!  

             Trong kế hoạch của Ninh Dạ, có một khâu hết sức quan trọng, đó chính là vấn đề của Trì Vãn Ngưng.  

             Phiền toái lớn nhất của Trì Vãn Ngưng bắt nguồn từ hai thứ, một là Tam Thi đan, hai là Thanh Mộc Lão Tổ.  

             Đẩy Khâu Mộng Sơn vào đường chết là để hắn giải độc. Còn dẫn Thanh Mộc Lão Tổ tới dây là định lợi dụng Khâu Mộng Sơn đối phó với Thanh Mộc Lão Tổ.  

             Nhưng chuyện này có hai vấn đề.  

             Vấn đề đầu tiên là thời cơ xuất hiện của Thanh Mộc Lão Tổ.  

             Lòng người có thể bị tính toán, phương hướng đại khái sẽ không sai.  

             Nhưng về mặt thời cơ lại quá khó nắm bắt - dù sao Thanh Mộc Lão Tổ không phải Doãn Thiên Chiếu, Vấn Thiên thuật khó lòng quan sát thời cơ.  

             Thời cơ hoản hảo nhất đương nhiên là Trì Vãn Ngưng vừa được giải độc, Thanh Mộc Lão Tổ đã đến nơi.  

             Nhưng thời cơ này được tính theo đơn vị giây, gần như không thể nắm bắt chính xác, dẫu có Côn Lôn kính cũng vô dụng.  

             Vì vậy, Ninh Dạ không thể đặt hy vọng vào phương diện này, hắn không dám để Thanh Mộc Lão Tổ tới trễ, vì tuy Thông Dẫn trúc là có thật, nhưng thực chất nó không thể đột phá phong tỏa của đại trận - Hắc Bạch thần cung đâu thể cho phép bất cứ môn hạ nào nắm quyền đột phá phong tỏa.  

             Một khi Khâu Mộng Sơn biết chuyện này, hắn sẽ lập tức g**t ch*t Trì Vãn Ngưng.  

             Vì vậy y chỉ có thể để Thanh Mộc Lão Tổ đến sớm.  

             Chuyện này lại dẫn tới một vấn đề, Trì Vãn Ngưng không kịp hóa giải hoàn toàn độc tố!  

             Trong tình huống này, Khâu Mộng Sơn sẽ tuyệt đối không đẩy mình vào nguy kịch để giải độc cho Trì Vãn Ngưng, chắn chắn hắn sẽ từ bỏ cô.  

             Ngoài ra còn một vấn đề khác, đó là một khi có chiến đấu, hai đại nguyên lão sẽ chiến đấu.  

             Một khi hai đại lão Niết Bàn tới đây, chẳng còn gì để bàn nữa.  

             Mấu chốt giải quyết hai vấn đề này chính là Tri Vi giới!  

             Vì vậy nếu Lưu Vân Tiên Tôn không cho mượn Tri Vi giới, như vậy việc của Trì Vãn Ngưng đành phải gác lại.  

             May mà Lưu Vân Tiên Tôn vẫn khá hào phóng, cho bọn họ cơ hội này.  

             Thời khắc này, vừa thấy Thanh Mộc Lão Tổ đi tới, ánh mắt Công Tôn Điệp sáng bừng lên, mỉm cười với Công Tôn Dạ rồi nói: “Nhớ cho kỹ chuyện ta vừa nói với ngươi.”  

             Vô số tu sĩ trong giới kia đã được dặn dò từ trước, vừa thấy mọi người chui vào, Công Tôn Điệp chỉ thẳng vào Thanh Mộc Lão Tổ nói: “Giết hắn!”  

             Vô số tu sĩ dũng mãnh lao về phía Thanh Mộc Lão Tổ.  

             “Khốn kiếp!” Thanh Mộc Lão Tổ thấy vậy, lẽ nào còn không hiểu mình đã trúng kế.  

             Rõ ràng tất cả những thứ này đều là một âm mưu!  

Thiên Cơ ĐiệnTác giả: Duyên Phận 0Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trinh Thám, Truyện Trọng SinhMặc châu, Vân LâmThiên Cơ sơn.Thiên Cơ sơn còn được gọi là đỉnh núi chổng ngược. Lý do là vì trên rộng mà dưới hẹp, nhìn từ xa như một con quay đứng sừng sững trên mặt đất, cũng nổi danh nhờ điều này.Nghe nói nguyên nhân là do trận đại chiến thời thượng cổ, Thiên Cơ sơn vốn bay lượn vòng quanh trên chín tầng trời bị một vị đại năng dùng thần lực vô biên xuất kiếm chém rơi, sau đó nó cắm đầu xuống, ghim vào mặt đất.Nhưng cũng có người nói, Thiên Cơ sơn vốn là như vậy, lý do đương nhiên là vì Thiên Cơ đại điện đứng sừng sững trên đỉnh núi bằng phẳng của Thiên Cơ sơn. Nếu không có tính toán từ trước, vậy làm sao dựng được quần thể cung điện với khí thế uy nghi hùng vĩ như vậy được?Tiên nhân dùng phép thuật quỷ thần phá núi xây cung điện, đi ngược đạo trời, đảo lộn càn khôn cũng là chuyện bình thường. Vì vậy lại có người nói đây là đạo chuyển họa của Thiên Cơ môn, đi ngược lại lẽ trời, cuối cùng bị thiên khiển nên rơi xuống.Nguyên nhân kết quả đúng sai ra sao đã không còn quan trọng, quan… “Thật ra tính toán lòng người không khó. Rất nhiều chuyện chỉ cần có xu thế là sẽ nước chảy thành sông. Điểm khó thật sự thường là nắm chắc thời cơ...”               Đây là điều Ninh Dạ nói với Trì Vãn Ngưng trước khi hành động.               Một trong những hậu quả của kế hoạch khổng lồ đó là không thể xuất hiện bất cứ điểm bất ngờ nào, mỗi chuyện không dự tính trước đều có thể khiến kế hoạch tiếp theo khó lòng thực hiện.               Chính vì vậy Ninh Dạ thực hiện rất nhiều thủ đoạn ứng phó.               Ví dụ như Hắc Bạch thần cung không có ai phản bội thì sao? Không sao, cho dù không có phản đồ tiếp ứng, cùng lắm là Hắc Bạch thần cung giữ lại Lưỡng Nghi Càn Khôn tán, nhưng bọn họ h*m m**n Ngọc Hoàng Cốt cho nên vẫn sẽ truy sát Khâu Mộng Sơn.               Ví dụ như Khâu Mộng Sơn không chạy thoát thí sao? Thế thì đành mời Đồ Thiên Quân xuất thủ, âm thầm trợ giúp Khâu Mộng Sơn bỏ trốn. Nhưng chuyện này mang ý nghĩa y sẽ nợ ân tình của Cực Chiến đạo, rất có thể còn bị Cực Chiến đạo biết một phần căn cơ của mình.               Nếu Vạn Hoa cốc không thể ngăn chặn Khâu Mộng Sơn thì sao? Thế thì đành để Mộc Khôi tông làm kẻ ác, tức là y lại nợ Mộc Khôi tông một đại ân tình.               Ninh Dạ có biện pháp ứng phó đa số bất ngờ.               Thứ khó khăn nhất không phải là người mà là thời cơ!               Trong kế hoạch của Ninh Dạ, có một khâu hết sức quan trọng, đó chính là vấn đề của Trì Vãn Ngưng.               Phiền toái lớn nhất của Trì Vãn Ngưng bắt nguồn từ hai thứ, một là Tam Thi đan, hai là Thanh Mộc Lão Tổ.               Đẩy Khâu Mộng Sơn vào đường chết là để hắn giải độc. Còn dẫn Thanh Mộc Lão Tổ tới dây là định lợi dụng Khâu Mộng Sơn đối phó với Thanh Mộc Lão Tổ.               Nhưng chuyện này có hai vấn đề.               Vấn đề đầu tiên là thời cơ xuất hiện của Thanh Mộc Lão Tổ.               Lòng người có thể bị tính toán, phương hướng đại khái sẽ không sai.               Nhưng về mặt thời cơ lại quá khó nắm bắt - dù sao Thanh Mộc Lão Tổ không phải Doãn Thiên Chiếu, Vấn Thiên thuật khó lòng quan sát thời cơ.               Thời cơ hoản hảo nhất đương nhiên là Trì Vãn Ngưng vừa được giải độc, Thanh Mộc Lão Tổ đã đến nơi.               Nhưng thời cơ này được tính theo đơn vị giây, gần như không thể nắm bắt chính xác, dẫu có Côn Lôn kính cũng vô dụng.               Vì vậy, Ninh Dạ không thể đặt hy vọng vào phương diện này, hắn không dám để Thanh Mộc Lão Tổ tới trễ, vì tuy Thông Dẫn trúc là có thật, nhưng thực chất nó không thể đột phá phong tỏa của đại trận - Hắc Bạch thần cung đâu thể cho phép bất cứ môn hạ nào nắm quyền đột phá phong tỏa.               Một khi Khâu Mộng Sơn biết chuyện này, hắn sẽ lập tức g**t ch*t Trì Vãn Ngưng.               Vì vậy y chỉ có thể để Thanh Mộc Lão Tổ đến sớm.               Chuyện này lại dẫn tới một vấn đề, Trì Vãn Ngưng không kịp hóa giải hoàn toàn độc tố!               Trong tình huống này, Khâu Mộng Sơn sẽ tuyệt đối không đẩy mình vào nguy kịch để giải độc cho Trì Vãn Ngưng, chắn chắn hắn sẽ từ bỏ cô.               Ngoài ra còn một vấn đề khác, đó là một khi có chiến đấu, hai đại nguyên lão sẽ chiến đấu.               Một khi hai đại lão Niết Bàn tới đây, chẳng còn gì để bàn nữa.               Mấu chốt giải quyết hai vấn đề này chính là Tri Vi giới!               Vì vậy nếu Lưu Vân Tiên Tôn không cho mượn Tri Vi giới, như vậy việc của Trì Vãn Ngưng đành phải gác lại.               May mà Lưu Vân Tiên Tôn vẫn khá hào phóng, cho bọn họ cơ hội này.               Thời khắc này, vừa thấy Thanh Mộc Lão Tổ đi tới, ánh mắt Công Tôn Điệp sáng bừng lên, mỉm cười với Công Tôn Dạ rồi nói: “Nhớ cho kỹ chuyện ta vừa nói với ngươi.”               Vô số tu sĩ trong giới kia đã được dặn dò từ trước, vừa thấy mọi người chui vào, Công Tôn Điệp chỉ thẳng vào Thanh Mộc Lão Tổ nói: “Giết hắn!”               Vô số tu sĩ dũng mãnh lao về phía Thanh Mộc Lão Tổ.               “Khốn kiếp!” Thanh Mộc Lão Tổ thấy vậy, lẽ nào còn không hiểu mình đã trúng kế.               Rõ ràng tất cả những thứ này đều là một âm mưu!  

Chương 338: Điều khiển