“Đưa nữ tử xinh đẹp nhất thanh lâu các ngươi lên cho ta!” “Nghệ kỹ? Lão tử có rất nhiều tiền!” “Ha ha ha ha, tiểu nương tử... Đừng chạy!” “Ta chính là Kiếm Đế Nhân tộc, cũng là Nhân tộc chỉ kiếm, ta dù chết cũng không hàng! Khuôn mặt Vân Hạo thống khổ năm trên mặt đất, ký ức hai kiếp không ngừng giao hòa cùng một chỗ khiến đầu hẳn đau như muốn nứt ral Một lúc sau, ký ức hai kiếp cuối cùng cũng dung hợp. hoàn toàn! Kiếp trước, hắn vì Nhân tộc kiếm chỉ chư thần, một đời Kiếm Đế chiến đến cạn kiệt sức lực mà chết, nhưng hẳn lại không hồn phi phách tán, mà là được một tòa “Bia Đá” thần bí che chở sống lại! Đời này, bởi vì thuở nhỏ hắn không thể tu luyện võ đạo, cam chịu biến thành một tên nhà giàu háo sắc. Đêm qua, bởi vì hẳn ở thanh lâu gọi liên tiếp hơn mười mỹ nữ để chơi đùa với hắn nên đã chết bất kì tử, bởi vậy ký ức. mới thức tỉnh! “Có phải vì vậy mà ta được sống lại không?” Vân Hạo nhìn chằm chằm bia đá trôi nổi ở trung ương đan điền! Trên bia đá màu đen này khắc đầy văn tự màu…
Chương 30: Các ngươi không chịu nổi lửa giận của Lý gia đâu!
Vĩnh Hằng Kiếm TổTác giả: Tịch LinhTruyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Đưa nữ tử xinh đẹp nhất thanh lâu các ngươi lên cho ta!” “Nghệ kỹ? Lão tử có rất nhiều tiền!” “Ha ha ha ha, tiểu nương tử... Đừng chạy!” “Ta chính là Kiếm Đế Nhân tộc, cũng là Nhân tộc chỉ kiếm, ta dù chết cũng không hàng! Khuôn mặt Vân Hạo thống khổ năm trên mặt đất, ký ức hai kiếp không ngừng giao hòa cùng một chỗ khiến đầu hẳn đau như muốn nứt ral Một lúc sau, ký ức hai kiếp cuối cùng cũng dung hợp. hoàn toàn! Kiếp trước, hắn vì Nhân tộc kiếm chỉ chư thần, một đời Kiếm Đế chiến đến cạn kiệt sức lực mà chết, nhưng hẳn lại không hồn phi phách tán, mà là được một tòa “Bia Đá” thần bí che chở sống lại! Đời này, bởi vì thuở nhỏ hắn không thể tu luyện võ đạo, cam chịu biến thành một tên nhà giàu háo sắc. Đêm qua, bởi vì hẳn ở thanh lâu gọi liên tiếp hơn mười mỹ nữ để chơi đùa với hắn nên đã chết bất kì tử, bởi vậy ký ức. mới thức tỉnh! “Có phải vì vậy mà ta được sống lại không?” Vân Hạo nhìn chằm chằm bia đá trôi nổi ở trung ương đan điền! Trên bia đá màu đen này khắc đầy văn tự màu… Sự hung hãn của Vân Hạo năm ngoài dự đoán của mọi người.Chẳng ai nghĩ tới Lý Dương có tu vi Chân Nguyên Cảnh tầng ba lại không chịu nổi một hiệp trước Vân Hạo mà đã thua trận."Vân Hạo, ngươi to gan dám ra tay với Dương thiếu ở cửa hàng cầm đồ, ngươi xong đời rồi!""Không chỉ ngươi xong đời mà cả võ quán Cuồng Kiếm các ngươi cũng xong rồi!""Các ngươi không chịu nổi lửa giận của Lý gia đâu!"Từng tiếng gầm lên vang lên.Đám hộ vệ vừa bị Vân Hạo trừng trị lập tức gào lên, tuy chúng không dám tới gần, nhưng cũng không tránh đi mà lập tức bao vây Vân Hạo lần nữa.Mà Vương Hân đang xanh xao mặt mày trốn sau đám người cũng rất kinh hoảng."Vân Hạo, võ quán Cuồng Kiếm các ngươi vất vả lắm mới vượt qua nguy cơ, nhưng hành động hiện giờ của ngươi đã trực tiếp đẩy võ quán Cuồng Kiếm vào con đường vạn kiếp bất phục!Mau thả Dương ca ra, băng không hôm nay chính là ngày võ quán Cuồng Kiếm bị chém giết sạch!"Tâm mắt của Vân Hạo xuyên qua đám người nhìn chăm chằm vào Vương Hân.Vương Hân không khống chế được mà toàn thân run rẩy.Bị Vân Hạo nhìn chăm chẵm làm nàng ta rất bất an, nàng †a cảm thấy ánh mắt hắn như vực sâu ăn mòn tánh mạng mình!Lúc này càng ngày càng nhiều hộ vệ chạy tới.Mọi người nhìn chằm chằm vào Vân Hạo.Vân Hạo rơi vào hoàn cảnh này mà vẻ mặt vẫn không hề lộ ra chút sợ hãi nào cả.Hản trực tiếp tóm lấy cổ của Lý Dương rồi xách lên, quát lạnh: "Muốn Lý Dương sống thì bảo Lý Chính Cương đi ra đây gặp ta!"Lời này vừa nói ra, mọi người đều ngơ ra. Lý Chính Cương là ai?Đó là lão gia tử của Lý gia, một trong những đại lão thế hệ trước của thành Lưu Vân.Mọi người nghĩ rằng Vân Hạo sẽ dùng cái mạng nhỏ của Lý Dương để bình an rời khỏi cửa hàng cầm đồ, nhưng hành động của hắn lại nằm ngoài dự đoán của họ.Hắn muốn dùng Lý Dương nửa chết nửa sống uy h**p để Lý Chính Cương tới gặp hắn!"Vân Hạo, ngươi nghĩ mình là cái gì? Lão gia tử là người mà ngươi nói muốn gặp là được gặp à?" Một tên hộ vệ đầu lĩnh vừa chạy tới đã chỉa mũi đao vào Vân Hạo mà quát lớn."Rắc" Vân Hạo näm cổ tay Lý Dương mà phát lực.Lý Dương vốn nửa chết nửa sống đột nhiên giấy lên một cái rồi hoàn toàn mất hết động tĩnh, chỉ còn lại hơi thở thoi thóp cuối cùng.Hắn nhìn tên hộ vệ đầu lĩnh vừa kêu gào lúc nấy mà thản nhiên nói: "Nhớ kỹ, ta không nói muốn gặp Lý Chính Cương, mà là bảo Lý Chính Cương tới gặp ta. Ngươi có thể không đi truyền lời. Ta đảm bảo Lý Dương sẽ chết ngay tại chỗ!"
Sự hung hãn của Vân Hạo năm ngoài dự đoán của mọi người.
Chẳng ai nghĩ tới Lý Dương có tu vi Chân Nguyên Cảnh tầng ba lại không chịu nổi một hiệp trước Vân Hạo mà đã thua trận.
"Vân Hạo, ngươi to gan dám ra tay với Dương thiếu ở cửa hàng cầm đồ, ngươi xong đời rồi!"
"Không chỉ ngươi xong đời mà cả võ quán Cuồng Kiếm các ngươi cũng xong rồi!"
"Các ngươi không chịu nổi lửa giận của Lý gia đâu!"
Từng tiếng gầm lên vang lên.
Đám hộ vệ vừa bị Vân Hạo trừng trị lập tức gào lên, tuy chúng không dám tới gần, nhưng cũng không tránh đi mà lập tức bao vây Vân Hạo lần nữa.
Mà Vương Hân đang xanh xao mặt mày trốn sau đám người cũng rất kinh hoảng.
"Vân Hạo, võ quán Cuồng Kiếm các ngươi vất vả lắm mới vượt qua nguy cơ, nhưng hành động hiện giờ của ngươi đã trực tiếp đẩy võ quán Cuồng Kiếm vào con đường vạn kiếp bất phục!
Mau thả Dương ca ra, băng không hôm nay chính là ngày võ quán Cuồng Kiếm bị chém giết sạch!"
Tâm mắt của Vân Hạo xuyên qua đám người nhìn chăm chằm vào Vương Hân.
Vương Hân không khống chế được mà toàn thân run rẩy.
Bị Vân Hạo nhìn chăm chẵm làm nàng ta rất bất an, nàng †a cảm thấy ánh mắt hắn như vực sâu ăn mòn tánh mạng mình!
Lúc này càng ngày càng nhiều hộ vệ chạy tới.
Mọi người nhìn chằm chằm vào Vân Hạo.
Vân Hạo rơi vào hoàn cảnh này mà vẻ mặt vẫn không hề lộ ra chút sợ hãi nào cả.
Hản trực tiếp tóm lấy cổ của Lý Dương rồi xách lên, quát lạnh: "Muốn Lý Dương sống thì bảo Lý Chính Cương đi ra đây gặp ta!"
Lời này vừa nói ra, mọi người đều ngơ ra. Lý Chính Cương là ai?
Đó là lão gia tử của Lý gia, một trong những đại lão thế hệ trước của thành Lưu Vân.
Mọi người nghĩ rằng Vân Hạo sẽ dùng cái mạng nhỏ của Lý Dương để bình an rời khỏi cửa hàng cầm đồ, nhưng hành động của hắn lại nằm ngoài dự đoán của họ.
Hắn muốn dùng Lý Dương nửa chết nửa sống uy h**p để Lý Chính Cương tới gặp hắn!
"Vân Hạo, ngươi nghĩ mình là cái gì? Lão gia tử là người mà ngươi nói muốn gặp là được gặp à?" Một tên hộ vệ đầu lĩnh vừa chạy tới đã chỉa mũi đao vào Vân Hạo mà quát lớn.
"Rắc" Vân Hạo näm cổ tay Lý Dương mà phát lực.
Lý Dương vốn nửa chết nửa sống đột nhiên giấy lên một cái rồi hoàn toàn mất hết động tĩnh, chỉ còn lại hơi thở thoi thóp cuối cùng.
Hắn nhìn tên hộ vệ đầu lĩnh vừa kêu gào lúc nấy mà thản nhiên nói: "Nhớ kỹ, ta không nói muốn gặp Lý Chính Cương, mà là bảo Lý Chính Cương tới gặp ta. Ngươi có thể không đi truyền lời. Ta đảm bảo Lý Dương sẽ chết ngay tại chỗ!"
Vĩnh Hằng Kiếm TổTác giả: Tịch LinhTruyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Đưa nữ tử xinh đẹp nhất thanh lâu các ngươi lên cho ta!” “Nghệ kỹ? Lão tử có rất nhiều tiền!” “Ha ha ha ha, tiểu nương tử... Đừng chạy!” “Ta chính là Kiếm Đế Nhân tộc, cũng là Nhân tộc chỉ kiếm, ta dù chết cũng không hàng! Khuôn mặt Vân Hạo thống khổ năm trên mặt đất, ký ức hai kiếp không ngừng giao hòa cùng một chỗ khiến đầu hẳn đau như muốn nứt ral Một lúc sau, ký ức hai kiếp cuối cùng cũng dung hợp. hoàn toàn! Kiếp trước, hắn vì Nhân tộc kiếm chỉ chư thần, một đời Kiếm Đế chiến đến cạn kiệt sức lực mà chết, nhưng hẳn lại không hồn phi phách tán, mà là được một tòa “Bia Đá” thần bí che chở sống lại! Đời này, bởi vì thuở nhỏ hắn không thể tu luyện võ đạo, cam chịu biến thành một tên nhà giàu háo sắc. Đêm qua, bởi vì hẳn ở thanh lâu gọi liên tiếp hơn mười mỹ nữ để chơi đùa với hắn nên đã chết bất kì tử, bởi vậy ký ức. mới thức tỉnh! “Có phải vì vậy mà ta được sống lại không?” Vân Hạo nhìn chằm chằm bia đá trôi nổi ở trung ương đan điền! Trên bia đá màu đen này khắc đầy văn tự màu… Sự hung hãn của Vân Hạo năm ngoài dự đoán của mọi người.Chẳng ai nghĩ tới Lý Dương có tu vi Chân Nguyên Cảnh tầng ba lại không chịu nổi một hiệp trước Vân Hạo mà đã thua trận."Vân Hạo, ngươi to gan dám ra tay với Dương thiếu ở cửa hàng cầm đồ, ngươi xong đời rồi!""Không chỉ ngươi xong đời mà cả võ quán Cuồng Kiếm các ngươi cũng xong rồi!""Các ngươi không chịu nổi lửa giận của Lý gia đâu!"Từng tiếng gầm lên vang lên.Đám hộ vệ vừa bị Vân Hạo trừng trị lập tức gào lên, tuy chúng không dám tới gần, nhưng cũng không tránh đi mà lập tức bao vây Vân Hạo lần nữa.Mà Vương Hân đang xanh xao mặt mày trốn sau đám người cũng rất kinh hoảng."Vân Hạo, võ quán Cuồng Kiếm các ngươi vất vả lắm mới vượt qua nguy cơ, nhưng hành động hiện giờ của ngươi đã trực tiếp đẩy võ quán Cuồng Kiếm vào con đường vạn kiếp bất phục!Mau thả Dương ca ra, băng không hôm nay chính là ngày võ quán Cuồng Kiếm bị chém giết sạch!"Tâm mắt của Vân Hạo xuyên qua đám người nhìn chăm chằm vào Vương Hân.Vương Hân không khống chế được mà toàn thân run rẩy.Bị Vân Hạo nhìn chăm chẵm làm nàng ta rất bất an, nàng †a cảm thấy ánh mắt hắn như vực sâu ăn mòn tánh mạng mình!Lúc này càng ngày càng nhiều hộ vệ chạy tới.Mọi người nhìn chằm chằm vào Vân Hạo.Vân Hạo rơi vào hoàn cảnh này mà vẻ mặt vẫn không hề lộ ra chút sợ hãi nào cả.Hản trực tiếp tóm lấy cổ của Lý Dương rồi xách lên, quát lạnh: "Muốn Lý Dương sống thì bảo Lý Chính Cương đi ra đây gặp ta!"Lời này vừa nói ra, mọi người đều ngơ ra. Lý Chính Cương là ai?Đó là lão gia tử của Lý gia, một trong những đại lão thế hệ trước của thành Lưu Vân.Mọi người nghĩ rằng Vân Hạo sẽ dùng cái mạng nhỏ của Lý Dương để bình an rời khỏi cửa hàng cầm đồ, nhưng hành động của hắn lại nằm ngoài dự đoán của họ.Hắn muốn dùng Lý Dương nửa chết nửa sống uy h**p để Lý Chính Cương tới gặp hắn!"Vân Hạo, ngươi nghĩ mình là cái gì? Lão gia tử là người mà ngươi nói muốn gặp là được gặp à?" Một tên hộ vệ đầu lĩnh vừa chạy tới đã chỉa mũi đao vào Vân Hạo mà quát lớn."Rắc" Vân Hạo näm cổ tay Lý Dương mà phát lực.Lý Dương vốn nửa chết nửa sống đột nhiên giấy lên một cái rồi hoàn toàn mất hết động tĩnh, chỉ còn lại hơi thở thoi thóp cuối cùng.Hắn nhìn tên hộ vệ đầu lĩnh vừa kêu gào lúc nấy mà thản nhiên nói: "Nhớ kỹ, ta không nói muốn gặp Lý Chính Cương, mà là bảo Lý Chính Cương tới gặp ta. Ngươi có thể không đi truyền lời. Ta đảm bảo Lý Dương sẽ chết ngay tại chỗ!"