“Ngoại môn đệ tử Cổ Trình Thành, chưa thức tỉnh Võ hồn, vô duyên với tu tiên, hiện tại trục xuất khỏi Vấn Tiên Tông!” Trong điện của Vấn Tiên Tông nguy nga, một giọng nói lạnh lùng vang lên. Trầm mặc một hồi, giọng nói tiếp tục: “Quá nhục nhã!” Trong đại điện to lớn, Cổ Trình Thành đứng im, môi khẽ run rẩy, ánh mắt sáng rực nhìn trưởng bối của Vấn Tiên Tông, không nói lời nào. “Còn đứng ở đó làm gì!” Trong lời nói của cường giả tông môn không còn kiên nhẫn gì: “Vào tông đã 6 năm, được hết mực bồi dưỡng 6 năm, đã từng là người đứng đầu thế hệ trẻ vang danh khắp Đại Tần, mà nay, ngay cả Võ hồn cũng không thể thức tỉnh, đúng là sỉ nhục vô cùng!” Cổ Trình Thành nghe vậy hai tay nắm chặt, cảm giác nhục nhã tột độ khiến hắn dùng sức đâm móng tay vào da thịt. Máu tươi chầm chậm chảy ra, trong lòng hắn hiện ra cảnh tượng của 10 ngày trước. Thánh địa tháp Võ hồn - nơi thức tỉnh Võ hồn, xung quanh xuất hiện linh thú, con gái của Tông chủ - Mộc Sơ Hàn bị linh thú Băng Viêm Mãng…
Chương 61
Thiên Đế Bất TửTác giả: Thượng Tương Ti LệnhTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên Hiệp“Ngoại môn đệ tử Cổ Trình Thành, chưa thức tỉnh Võ hồn, vô duyên với tu tiên, hiện tại trục xuất khỏi Vấn Tiên Tông!” Trong điện của Vấn Tiên Tông nguy nga, một giọng nói lạnh lùng vang lên. Trầm mặc một hồi, giọng nói tiếp tục: “Quá nhục nhã!” Trong đại điện to lớn, Cổ Trình Thành đứng im, môi khẽ run rẩy, ánh mắt sáng rực nhìn trưởng bối của Vấn Tiên Tông, không nói lời nào. “Còn đứng ở đó làm gì!” Trong lời nói của cường giả tông môn không còn kiên nhẫn gì: “Vào tông đã 6 năm, được hết mực bồi dưỡng 6 năm, đã từng là người đứng đầu thế hệ trẻ vang danh khắp Đại Tần, mà nay, ngay cả Võ hồn cũng không thể thức tỉnh, đúng là sỉ nhục vô cùng!” Cổ Trình Thành nghe vậy hai tay nắm chặt, cảm giác nhục nhã tột độ khiến hắn dùng sức đâm móng tay vào da thịt. Máu tươi chầm chậm chảy ra, trong lòng hắn hiện ra cảnh tượng của 10 ngày trước. Thánh địa tháp Võ hồn - nơi thức tỉnh Võ hồn, xung quanh xuất hiện linh thú, con gái của Tông chủ - Mộc Sơ Hàn bị linh thú Băng Viêm Mãng… “Hả? Xảy ra chuyện gì thế?” “Chùm sáng biến mất rồi!” “Chuyện gì thế?” Bất chợt, chùm sáng chói mắt dần mờ đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Cảnh này làm mọi người sửng sốt. “Thiên Mệnh Bàn trắc tư chất thì tia sáng sẽ phóng lên trời khoảng một phút, giờ còn chưa được 30 giây, hào quang đã thay đổi, chuyện này, chuyện này là sao?” Thái Thượng Đường gia cũng khó hiểu, Thiên Mệnh Bàn là thứ mà năm xưa hoàng thất Đại Tần ban cho, tác dụng cụ thể thế nào, nói thật thì những người đời sau như họ cũng không hiểu biết rõ. Hào quang thay đổi là điều chưa từng thấy trước đây. Cổ Trình Thành lại biết, vừa rồi khi hắn bước vào Thiên Mệnh Bàn, mạch Võ Cực đã tự động vận chuyển, tiếp theo là năm tia sáng phá không mà ra. Nhưng mới vừa rồi, sức mạnh huyết mạch lại bị động phát ra, chùm sáng biến thành ảm đạm. “Rốt cuộc huyết mạch của mình là sao đây?” Cổ Trình Thành khó hiểu. “Phụ thân, thế này là sao?” Tông chủ Đường Phong của Đạp Vân Tông không nhịn được mà hỏi. “Tư chất Vân Mặc không kém, nhưng... ta dự đoán là tư chất của hắn kích hoạt muộn, có lợi có hại, khi chưa tiến vào cấp bậc nào đó thì Vân Mặc có thể kiêu ngạo. Nhưng một khi đạt tới mức độ nào đó, tư chất của hắn sẽ biến thành như cũ, bình thường không có gì nổi bật!” “Vậy... Sở Vân Mặc này có thể kéo dài tư chất này tới mức độ nào?” “Cụ thể thì ta không biết! Nhưng tu sĩ tiến vào cảnh giới Đạo Hiển thì có thể kết nối với sức mạnh trời đây, đây chính là ranh giới. Ta đoán là sau khi Vân Mặc tiến vào Đạo Hiển, tư chất của hắn sẽ khôi phục như cũ”. Thái Thượng Đường gia nghĩ ngợi rồi đáp. “Ha ha, cũng có thể là cảnh giới Cương Thể, dù sao khi tiến vào Cương Thể, tu sĩ phải đối mặt với việc dung hợp võ hồn, thắp sáng linh cương hoặc là thăng hoa võ hồn. Đây cũng là một bước ngoặt to lớn!” Tông chủ Vấn Tiên Tông lộ ra nụ cười thâm sâu. Đám người Đường Phong không khỏi nhìn sang Thái Thượng trưởng lão. Sắc mặt Thái Thượng Đường gia có chút khó nhìn nhưng không phản bác ngay, rốt cuộc giới hạn ở cấp bậc nào, ông ta cũng không biết, chỉ có thể nói là Sở Vân Mặc đang tạo ra một nan đề cho họ. Nếu tư chất có thể kéo dài tới Đạo Hiển, Sở Vân Mặc vẫn đáng giá để họ bồi dưỡng, dù sao, với tư chất đáng sợ của Sở Vân Mặc hiện tại, tất nhiên sẽ đứng đầu ở tu vi trước Đạo Hiển, dù sau đó tư chất khôi phục tầm thường, tuổi trẻ của hắn vẫn sẽ là vốn liếng to lớn, dù không đứng đầu nhưng cũng mạnh hơn họ. Nhưng nếu là Cương Thể thì... Hiện tại Sở Vân Mặc đã là Trúc Thể viên mãn, cách Cương Thể một bước ngắn mà thôi, có thể nói, nếu đúng là vậy, tư chất mạnh mẽ của hắn khác nào phù dung sớm nở rồi tối đã tàn. Nên để Sở Vân Mặc trở thành thiếu tông chủ hay vẫn tiếp tục quan sát? Nếu không cho Sở Vân Mặc chức vị thiếu tông chủ thì có thể sẽ khiến hắn bất mãn mà giả thiết rằng tư chất đó của hắn kéo dài tới tận Đạo Hiển thì sao? Những người quản lý Đạp Vân Tông đều im lặng. Trưởng lão Vấn Tiên Tông và Tử Tiêu Tông đều lộ vẻ mặt tươi cười, kết quả này rất tốt! “Sở Vân Mặc là thiếu tông chủ đời kế tiếp của Đạp Vân Tông, các ngươi nghĩ sao?” Thái Thượng Đường gia suy nghĩ một chút rồi nói, nhìn sang những người khác. “Ta đồng ý!” Ninh lão nói thẳng. “Ta không có ý kiến!” Thái Thượng Sở gia càng không phản đối. Thái Thượng các gia tộc khác thấy vậy cũng đều động ý, mọi người đều đang nhìn, họ không thể phản đối nhưng vẫn có hoạ về sau, một khi Sở Vân Mặc bước vào Cương Thể mà khôi phục tư chất tầm thường, đến lúc đó, Đạp Vân Tông nên làm sao? Dù sao trong số đệ tử tiến vào Cương Thể của Đạp Vân Tông cũng có không ít yêu nghiệt, liệu họ có phục không? Đây là một cuộc đánh cược với số mệnh, xác định thiếu tông chủ trước mặt hai tông khác, tương lai không phải muốn đổi là đổi được, nếu không thể diện tông môn vứt đi đâu?
“Hả? Xảy ra chuyện gì thế?”
“Chùm sáng biến mất rồi!”
“Chuyện gì thế?”
Bất chợt, chùm sáng chói mắt dần mờ đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Cảnh này làm mọi người sửng sốt.
“Thiên Mệnh Bàn trắc tư chất thì tia sáng sẽ phóng lên trời khoảng một phút, giờ còn chưa được 30 giây, hào quang đã thay đổi, chuyện này, chuyện này là sao?”
Thái Thượng Đường gia cũng khó hiểu, Thiên Mệnh Bàn là thứ mà năm xưa hoàng thất Đại Tần ban cho, tác dụng cụ thể thế nào, nói thật thì những người đời sau như họ cũng không hiểu biết rõ.
Hào quang thay đổi là điều chưa từng thấy trước đây.
Cổ Trình Thành lại biết, vừa rồi khi hắn bước vào Thiên Mệnh Bàn, mạch Võ Cực đã tự động vận chuyển, tiếp theo là năm tia sáng phá không mà ra.
Nhưng mới vừa rồi, sức mạnh huyết mạch lại bị động phát ra, chùm sáng biến thành ảm đạm.
“Rốt cuộc huyết mạch của mình là sao đây?”
Cổ Trình Thành khó hiểu.
“Phụ thân, thế này là sao?”
Tông chủ Đường Phong của Đạp Vân Tông không nhịn được mà hỏi.
“Tư chất Vân Mặc không kém, nhưng... ta dự đoán là tư chất của hắn kích hoạt muộn, có lợi có hại, khi chưa tiến vào cấp bậc nào đó thì Vân Mặc có thể kiêu ngạo.
Nhưng một khi đạt tới mức độ nào đó, tư chất của hắn sẽ biến thành như cũ, bình thường không có gì nổi bật!”
“Vậy... Sở Vân Mặc này có thể kéo dài tư chất này tới mức độ nào?”
“Cụ thể thì ta không biết! Nhưng tu sĩ tiến vào cảnh giới Đạo Hiển thì có thể kết nối với sức mạnh trời đây, đây chính là ranh giới.
Ta đoán là sau khi Vân Mặc tiến vào Đạo Hiển, tư chất của hắn sẽ khôi phục như cũ”.
Thái Thượng Đường gia nghĩ ngợi rồi đáp.
“Ha ha, cũng có thể là cảnh giới Cương Thể, dù sao khi tiến vào Cương Thể, tu sĩ phải đối mặt với việc dung hợp võ hồn, thắp sáng linh cương hoặc là thăng hoa võ hồn.
Đây cũng là một bước ngoặt to lớn!”
Tông chủ Vấn Tiên Tông lộ ra nụ cười thâm sâu.
Đám người Đường Phong không khỏi nhìn sang Thái Thượng trưởng lão.
Sắc mặt Thái Thượng Đường gia có chút khó nhìn nhưng không phản bác ngay, rốt cuộc giới hạn ở cấp bậc nào, ông ta cũng không biết, chỉ có thể nói là Sở Vân Mặc đang tạo ra một nan đề cho họ.
Nếu tư chất có thể kéo dài tới Đạo Hiển, Sở Vân Mặc vẫn đáng giá để họ bồi dưỡng, dù sao, với tư chất đáng sợ của Sở Vân Mặc hiện tại, tất nhiên sẽ đứng đầu ở tu vi trước Đạo Hiển, dù sau đó tư chất khôi phục tầm thường, tuổi trẻ của hắn vẫn sẽ là vốn liếng to lớn, dù không đứng đầu nhưng cũng mạnh hơn họ.
Nhưng nếu là Cương Thể thì...
Hiện tại Sở Vân Mặc đã là Trúc Thể viên mãn, cách Cương Thể một bước ngắn mà thôi, có thể nói, nếu đúng là vậy, tư chất mạnh mẽ của hắn khác nào phù dung sớm nở rồi tối đã tàn.
Nên để Sở Vân Mặc trở thành thiếu tông chủ hay vẫn tiếp tục quan sát?
Nếu không cho Sở Vân Mặc chức vị thiếu tông chủ thì có thể sẽ khiến hắn bất mãn mà giả thiết rằng tư chất đó của hắn kéo dài tới tận Đạo Hiển thì sao?
Những người quản lý Đạp Vân Tông đều im lặng.
Trưởng lão Vấn Tiên Tông và Tử Tiêu Tông đều lộ vẻ mặt tươi cười, kết quả này rất tốt!
“Sở Vân Mặc là thiếu tông chủ đời kế tiếp của Đạp Vân Tông, các ngươi nghĩ sao?”
Thái Thượng Đường gia suy nghĩ một chút rồi nói, nhìn sang những người khác.
“Ta đồng ý!”
Ninh lão nói thẳng.
“Ta không có ý kiến!”
Thái Thượng Sở gia càng không phản đối.
Thái Thượng các gia tộc khác thấy vậy cũng đều động ý, mọi người đều đang nhìn, họ không thể phản đối nhưng vẫn có hoạ về sau, một khi Sở Vân Mặc bước vào Cương Thể mà khôi phục tư chất tầm thường, đến lúc đó, Đạp Vân Tông nên làm sao?
Dù sao trong số đệ tử tiến vào Cương Thể của Đạp Vân Tông cũng có không ít yêu nghiệt, liệu họ có phục không?
Đây là một cuộc đánh cược với số mệnh, xác định thiếu tông chủ trước mặt hai tông khác, tương lai không phải muốn đổi là đổi được, nếu không thể diện tông môn vứt đi đâu?
Thiên Đế Bất TửTác giả: Thượng Tương Ti LệnhTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên Hiệp“Ngoại môn đệ tử Cổ Trình Thành, chưa thức tỉnh Võ hồn, vô duyên với tu tiên, hiện tại trục xuất khỏi Vấn Tiên Tông!” Trong điện của Vấn Tiên Tông nguy nga, một giọng nói lạnh lùng vang lên. Trầm mặc một hồi, giọng nói tiếp tục: “Quá nhục nhã!” Trong đại điện to lớn, Cổ Trình Thành đứng im, môi khẽ run rẩy, ánh mắt sáng rực nhìn trưởng bối của Vấn Tiên Tông, không nói lời nào. “Còn đứng ở đó làm gì!” Trong lời nói của cường giả tông môn không còn kiên nhẫn gì: “Vào tông đã 6 năm, được hết mực bồi dưỡng 6 năm, đã từng là người đứng đầu thế hệ trẻ vang danh khắp Đại Tần, mà nay, ngay cả Võ hồn cũng không thể thức tỉnh, đúng là sỉ nhục vô cùng!” Cổ Trình Thành nghe vậy hai tay nắm chặt, cảm giác nhục nhã tột độ khiến hắn dùng sức đâm móng tay vào da thịt. Máu tươi chầm chậm chảy ra, trong lòng hắn hiện ra cảnh tượng của 10 ngày trước. Thánh địa tháp Võ hồn - nơi thức tỉnh Võ hồn, xung quanh xuất hiện linh thú, con gái của Tông chủ - Mộc Sơ Hàn bị linh thú Băng Viêm Mãng… “Hả? Xảy ra chuyện gì thế?” “Chùm sáng biến mất rồi!” “Chuyện gì thế?” Bất chợt, chùm sáng chói mắt dần mờ đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Cảnh này làm mọi người sửng sốt. “Thiên Mệnh Bàn trắc tư chất thì tia sáng sẽ phóng lên trời khoảng một phút, giờ còn chưa được 30 giây, hào quang đã thay đổi, chuyện này, chuyện này là sao?” Thái Thượng Đường gia cũng khó hiểu, Thiên Mệnh Bàn là thứ mà năm xưa hoàng thất Đại Tần ban cho, tác dụng cụ thể thế nào, nói thật thì những người đời sau như họ cũng không hiểu biết rõ. Hào quang thay đổi là điều chưa từng thấy trước đây. Cổ Trình Thành lại biết, vừa rồi khi hắn bước vào Thiên Mệnh Bàn, mạch Võ Cực đã tự động vận chuyển, tiếp theo là năm tia sáng phá không mà ra. Nhưng mới vừa rồi, sức mạnh huyết mạch lại bị động phát ra, chùm sáng biến thành ảm đạm. “Rốt cuộc huyết mạch của mình là sao đây?” Cổ Trình Thành khó hiểu. “Phụ thân, thế này là sao?” Tông chủ Đường Phong của Đạp Vân Tông không nhịn được mà hỏi. “Tư chất Vân Mặc không kém, nhưng... ta dự đoán là tư chất của hắn kích hoạt muộn, có lợi có hại, khi chưa tiến vào cấp bậc nào đó thì Vân Mặc có thể kiêu ngạo. Nhưng một khi đạt tới mức độ nào đó, tư chất của hắn sẽ biến thành như cũ, bình thường không có gì nổi bật!” “Vậy... Sở Vân Mặc này có thể kéo dài tư chất này tới mức độ nào?” “Cụ thể thì ta không biết! Nhưng tu sĩ tiến vào cảnh giới Đạo Hiển thì có thể kết nối với sức mạnh trời đây, đây chính là ranh giới. Ta đoán là sau khi Vân Mặc tiến vào Đạo Hiển, tư chất của hắn sẽ khôi phục như cũ”. Thái Thượng Đường gia nghĩ ngợi rồi đáp. “Ha ha, cũng có thể là cảnh giới Cương Thể, dù sao khi tiến vào Cương Thể, tu sĩ phải đối mặt với việc dung hợp võ hồn, thắp sáng linh cương hoặc là thăng hoa võ hồn. Đây cũng là một bước ngoặt to lớn!” Tông chủ Vấn Tiên Tông lộ ra nụ cười thâm sâu. Đám người Đường Phong không khỏi nhìn sang Thái Thượng trưởng lão. Sắc mặt Thái Thượng Đường gia có chút khó nhìn nhưng không phản bác ngay, rốt cuộc giới hạn ở cấp bậc nào, ông ta cũng không biết, chỉ có thể nói là Sở Vân Mặc đang tạo ra một nan đề cho họ. Nếu tư chất có thể kéo dài tới Đạo Hiển, Sở Vân Mặc vẫn đáng giá để họ bồi dưỡng, dù sao, với tư chất đáng sợ của Sở Vân Mặc hiện tại, tất nhiên sẽ đứng đầu ở tu vi trước Đạo Hiển, dù sau đó tư chất khôi phục tầm thường, tuổi trẻ của hắn vẫn sẽ là vốn liếng to lớn, dù không đứng đầu nhưng cũng mạnh hơn họ. Nhưng nếu là Cương Thể thì... Hiện tại Sở Vân Mặc đã là Trúc Thể viên mãn, cách Cương Thể một bước ngắn mà thôi, có thể nói, nếu đúng là vậy, tư chất mạnh mẽ của hắn khác nào phù dung sớm nở rồi tối đã tàn. Nên để Sở Vân Mặc trở thành thiếu tông chủ hay vẫn tiếp tục quan sát? Nếu không cho Sở Vân Mặc chức vị thiếu tông chủ thì có thể sẽ khiến hắn bất mãn mà giả thiết rằng tư chất đó của hắn kéo dài tới tận Đạo Hiển thì sao? Những người quản lý Đạp Vân Tông đều im lặng. Trưởng lão Vấn Tiên Tông và Tử Tiêu Tông đều lộ vẻ mặt tươi cười, kết quả này rất tốt! “Sở Vân Mặc là thiếu tông chủ đời kế tiếp của Đạp Vân Tông, các ngươi nghĩ sao?” Thái Thượng Đường gia suy nghĩ một chút rồi nói, nhìn sang những người khác. “Ta đồng ý!” Ninh lão nói thẳng. “Ta không có ý kiến!” Thái Thượng Sở gia càng không phản đối. Thái Thượng các gia tộc khác thấy vậy cũng đều động ý, mọi người đều đang nhìn, họ không thể phản đối nhưng vẫn có hoạ về sau, một khi Sở Vân Mặc bước vào Cương Thể mà khôi phục tư chất tầm thường, đến lúc đó, Đạp Vân Tông nên làm sao? Dù sao trong số đệ tử tiến vào Cương Thể của Đạp Vân Tông cũng có không ít yêu nghiệt, liệu họ có phục không? Đây là một cuộc đánh cược với số mệnh, xác định thiếu tông chủ trước mặt hai tông khác, tương lai không phải muốn đổi là đổi được, nếu không thể diện tông môn vứt đi đâu?