Tác giả:

Đêm khuya, ánh trăng màu máu hắt lên mặt sông hoá thành nguồn sáng duy nhất bên trong trời đất, trăng máu vấy đỏ sông dài, nhìn như một thanh kiếm lớn trải qua binh loạn, bị người khinh thường vứt bỏ, sứt mẻ nằm im, trăng cô độc, mà xưa nay sông cũng cô độc phối chung một cảnh để cho mảnh thế giới này nhìn có vẻ tàn phá, lương bạc vô cùng. Dưới trăng bên sông trầm mặc tồn tại một toà thành trì nhấp nhô, ngày xưa có lẽ trù phú nguy nga nhưng hiện tại đã hoang phế không thành hình dáng. Một toà lương đình ngói đỏ mái phượng cao vút, trong lương đình một cái nhân ảnh nhỏ gầy đang im lặng nhập định, cả người rung rung theo từng nhịp thở, một thân trường bào đen, tóc đen tán loạn, hắn ngồi đó áo đen như đêm, nhiễm lấy huyết nguyệt để cho cả người tựa hồ vấy lên tầng tầng máu tươi quỷ dị. "Hôm nay nhất định vượt qua Luyệt Cốt bước vào Trùng Huyết kỳ!" Thiếu niên thở sâu, nói thầm, bỗng nhiên mở mắt ánh mắt sắc lạnh, con ngươi như mực. Tay phải thiếu niên quấn một tầng vải bố màu nâu đất để…

Truyện chữ