Ầm! Ầm!Tiếng sấm động đoàng đoàng không dứt, tê minh khắp cả một vùng núi non hiểm trở. Bầu trời đêm thi thoảng lại vang lên thanh âm chói tai, tiếp theo đó là một vệt sáng xoẹt qua xé toạt bầu trời. Cảnh vật xung quanh nhất thời sáng lên lộ ra một đám người đang hì hục, dầm mưa đi khắp nơi.Mỗi người đều cầm lấy một chiếc lồng đèn, mặc kệ nước mưa xối xả nặng trĩu mi mắt hay là ánh sáng mờ nhạt trên tay kia đã bị cơn mưa làm cho tắt đi, bọn họ vẫn cứ tiếp tục tìm kiếm.Lúc này, một tên nam tử mặc y phục của tùy tùng chạy đến gần đó, gương mặt có phần mệt mỏi ôm quyền bẩm báo. Có lẽ là vì trời mưa tầm tả nên giọng của hắn rất lớn: “Gia chủ, đã tìm khắp nơi dưới chân núi nhưng vẫn không thấy bóng dáng của công tử. Có thể công tử đã đi khỏi nơi này.”Lão giả nghe thế liền trầm mặc, tại lúc tiếng sét đánh ra ánh sáng lộ rõ sự lo lắng cùng bất lực. Trên gương mặt của ông càng là ngay chốc già hơn vài tuổi, mái tóc hoa tiêu giờ đây đã ướt nhẹt, bụi bậm, lá cây làm chúng rối tung khác với…

Truyện chữ