Thiên An Quốc. Tam Tinh Thành, Thành ngục. Sắc trời mờ ảo, sương trắng giăng đầy. Thoáng nhìn bầu trời còn tờ mờ sáng, đưa tay kéo lại chiếc áo bông đã sờn nát, Tống Phong bước ra khỏi gian phòng nhỏ. Tống Phong ưỡn ngực hít một hơi thật sâu, khí lạnh chạy dọc theo mũi tiến vào phổi làm cho cảm giác ngáy ngủ quét sạch sành sanh. Hắn đưa tay cầm lấy cây chổi bắt đầu công việc hàng ngày của mình ở Thành ngục, ánh mắt vô cùng chăm chú. Dưới những ánh sáng đầu tiên trong ngày, dáng người cao gầy của Tống Phong bị kéo ra một chiếc bóng thật dài. Nửa canh giờ sau, trên gương mặt thanh tú của hắn đã lấm tấm mồ hôi. Mồ hôi cùng nhiệt khí theo cơ thể Tống Phong bốc lên, phối hợp với gương mặt kiên nghị, mài kiếm mắt sáng cùng mái tóc có chút tùy ý buộc gọn sau lưng làm cho cả người Tống Phong nhìn qua có mấy phần anh khí bừng bừng. “Tiểu Phong, sớm a!” “Tống tiểu tử, dạo này khí trời trở lạnh, ngủ trễ một chút không vấn đề gì a!” Lục tục có vài người đi ngang nơi này, đều thuận miệng nói với…

Truyện chữ