Edit: Sênh Mai Bầu trời không rõ ngày đêm, bụi bay mịt mù. Nam nhân tuấn mỹ mặc trường bào màu xanh cưỡi kiếm đứng trong gió, lạnh lùng nhìn phía dưới đất đầy những hố lớn nhỏ, sau khi uy lực bay đi hết. Chỉ thấy trong hố lớn nhất là thân ảnh màu đỏ chôn dưới đáy, thắng bại đã rõ. Một trận chiến này, Dạ Trầm Uyên cũng bị trọng thương, lúc này sắc mặt hắn tái nhợt lại cầm kiếm cười nói: "Thế nào? Mặc dù lần nào ngươi đều có thể dành trước tiên cơ, nhưng thắng làm vua thua làm giặc, ngươi còn gì để nói!" Nguyên Sơ còn lại một hơi cuối cùng, gian nan giơ bàn tay, nhìn lên trời dựng thẳng ngón giữa. "... Dạ Trầm Uyên... Tên khốn nhà ngươi!!! " “Ngươi…” Rầm! Dạ Trầm Uyên tức giận cho nàng một chưởng. Cuối cùng vẫn không địch lại nam chính, cuối cùng vẫn là bia đỡ đạn cho nam chính. Ta tên Nguyên Sơ, bây giờ trong lòng cực kỳ khó chịu! Vô cùng khó chịu! Bắt ta xuyên vào một tiểu thuyết tu tiên, ta đành chịu! Bắt ta làm bia đỡ đạn cho nam chính, ta cũng đành chịu! Nhưng rõ ràng ta cố gắng…
Tác giả: