Thu Kì cầm chiếc lược gỗ được khắc hoa văn tinh xảo đặt ở trên bàn trang điểm, tiện tay nhận lấy gương đồng từ tiểu nha hoàn bên trái Tuệ An, lập tức kiểu tóc phía sau đầu Tuệ An liền hiện ra trong cái gương lớn trên bàn trang điểm, giúp cho Tuệ An thấy rõ ràng. Tuệ An hơi nghiêng đầu, vừa lòng khi nhìn thấy nữ tử có búi tóc chỉnh tề trong gương, khóe miệng giương lên, khẽ nói: “Cứ như vậy đi, Vương gia không thích nữ tử búi tóc quá cao.” “Cổ chủ tử trắng nõn thon dài, búi tóc cao để vài sợi rủ xuống nhìn sẽ xinh đẹp hơn, nô tỳ thấy toàn bộ kinh thành này không nữ tử nào hợp với kiểu tóc này hơn chủ tử đâu, nếu Vương gia nhìn thấy nhất định sẽ rất yêu thích.” Đông Bình nói xong, lấy ra một hộp Đào Mộc nhỏ từ trên bàn trang điểm được bày trí rất nhiều hộp đủ loại màu sắc. Thu Kì dùng đầu ngón tay men theo trong hộp chọn một hạt giống như đậu tương không lớn không nhỏ có màu sắc đẹp mắt, đánh ra lòng bàn tay, sau đó nhẹ nhàng xoa trên tóc của Tuệ An. Trong phòng lập tức tản ra hương…
Tác giả: