Thu Kì cầm chiếc lược gỗ được khắc hoa văn tinh xảo đặt ở trên bàn trang điểm, tiện tay nhận lấy gương đồng từ tiểu nha hoàn bên trái Tuệ An, lập tức kiểu tóc phía sau đầu Tuệ An liền hiện ra trong cái gương lớn trên bàn trang điểm, giúp cho Tuệ An thấy rõ ràng.
Ánh mặt trời chạng vạng mang sắc vàng chói lọi, rơi lên dãy hành lang thật dài vòng quanh gấp khúc, xuyên qua cửa sổ chạm khắc hoa, chiếu rọi trên giường trong phòng.
Mở đầu
Bãi cỏ rộng lớn, chim oanh thỏa sức bay lượn. Sắc xuân chợt đến chợt đi, cuối cùng, sau một hồi mưa xuân dễ chịu phủ xuống đại địa, trong đô thành Hiên Viên Thành của Trung Tử quốc hiện ra một mảnh ấm áp của mùa hè, cỏ cây tươi tốt, muôn vàn loại hoa đua nhau tỏa sắc khoe hương.
Năm thứ mười chín Cánh Trữ nhà TảChu, tòa thành cuối cùng còn sót lại của vương triều Tả Chu – Nhạn thành, đã bị Yến quốc công phá thành công. Vương triều Tả Chu nắm giữ toàn bộ đại lục Trung Nguyên gần hai trăm năm đã hoàn toàn bị tiêu diệt.
Tố Tố Tuyết, Truyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh
“...Gia... Đừng... Người nhẹ nhàng một chút... Cẩn thận đừng làm đứa trẻ bị thương... Ôi, đừng...” Tiếng nữ nhân nũng nịu cầu xin hoà lẫn cùng với âm thanh r*n r* lan tràn trong căn phòng tràn ngập bóng tối.