Tác giả:

Lộc cộc… Lộc cộc… Một chiếc xe ngựa nâu đỏ thong thả chạy dọc theo con đường lát đá xanh, chậm rãi hướng ra ngoài thành. Con đường được xây dựng rất rộng rãi, đủ cho bốn chiếc xe như vậy đi ngang hàng mà không có chút chật chội nào. Hai bên là dãy nhà được xây bằng một loại đá kỳ lạ, thi thoảng phát ra chút ánh sáng màu lam, rất đẹp. Một số nhà mở cửa buôn bán, một số lại kín cổng cao tường. Tiếng mời chào, tiếng trả giá, tiếng cãi nhau náo nhiệt, liên miên không dứt. Trẻ con chạy nhảy vui vẻ, trêu đùa lẫn nhau. Đây đó còn có một số bà mẹ đang lớn giọng quát tháo con mình. Vài cô nương xinh đẹp, quần áo lụa là lả lướt khắp phố, thu hút biết bao ánh nhìn của cánh mày râu. Tất cả hòa quyện với nhau thể hiện sự phồn hoa của Phi Thiên Thần Thành, tòa thành lớn nhất, cũng là trung tâm của Nhân Tộc. Dân chúng xung quanh nhìn thấy xe ngựa đi tới vội vàng dạt sang hai bên. Ai cũng biết trong Thần Thành gần như cấm xe ngựa, chỉ có các mệnh quan triều đình mới có đãi ngộ như vậy. Một số người…

Truyện chữ