Tác giả:

Tam hoàng tử... Tam hoàng tử... Tam hoàng tử... Ngài đâu rồi... ... "Hả..." Một giọng nói trong trẻo vang lên. Hướng theo nơi phát ra giọng nói là trên một cây đại thụ, cành lá rậm rạp chằng chịt, nhìn từ bên ngoài vô pháp thấu bên trong. Chỉ thấy nương theo những thanh âm lá cây cọ sát vào nhau, một thân ảnh bất ngờ từ trên vụt xuống. Theo ánh sáng chiếu lên hiện ra một nam hài tầm mười tuổi, gương mặt chưa ph*t d*c nhưng phảng phất anh tuấn tiêu sái, đôi mắt trong veo tràn đầy năng lượng sống mãnh liệt. Thanh y theo gió phiêu phiêu dật dật, tay trái cầm một quyển kinh thư, tay phải chỉnh chỉnh lại y phục, nam hài miệng bất ngờ nở ra một nụ cười tươi, môi mấp máy mấy câu. "Cuối cùng cũng đến." Từ xa xa, một tên thái giám mội vàng chạy đến, mồ hôi chảy ròng ròng, liên tục không ngừng th* d*c, hiển nhiên y chạy rất nhiều. Chưa kịp nghỉ ngơi, tên thái giám vội vã nói, giọng the thé phát ra: "Điện hạ, mau lên, mọi người đều đến hết rồi, chỉ còn mình ngài thôi." Không để cho nam hài nói…

Truyện chữ