Mỗi buổi sáng thức dậy, Trần Khai lại cảm thấy vô vị, tẻ nhạt. Ngày nào cũng như ngày nào, đến công ty làm việc, làm việc xong lại về nhà. Không có gì mới mẻ cả, cứ như thế cho đến hết cuộc đời của hắn. Nhiều lúc, Trần Khai cứ nghĩ rằng có một lúc nào đó hắn cũng nhận được một cái hệ thống hay là chiếc nhẫn gì không. Nhưng giấc mơ chung quy chỉ là một giấc mơ. Cuộc sống của hắn cứ trôi qua như vậy, cho đến một ngày hắn tỉnh dậy, một thế giới khác mở ra với hắn - -- "Reng...Reng...Reng!!!" Tiếng chuông báo thức vang lên. Như mọi ngày, Trần Khai định đưa tay lên để tắt, nhưng rồi mọi thứ lại yên tĩnh trở lại. "Thật tốt quá, yên tĩnh như thế này có phải tốt hơn không?" Trần Khai lẩm bẩm. Không có tiếng chuông báo thức, hắn có thể ngủ tiếp rồi. Dù sao hôm nay là ngày chủ nhật. Không phải đi làm. ... Hình như có gì đó sai sai? Hắn sống một mình phải không? "Là ai? Ai tắt đồng hồ báo thức?" Trần Khai bật dậy, cả căn phòng trọ nhỏ hiện ra trong mắt hắn. Trong cả căn phòng không có ai cả.…
Tác giả: