Tác giả:

Sơn Dã Thôn, Tây Lâm Bình nguyên, Tử Tinh Đế quốc. Từng ngọn núi chập chùng, nằm san sát bên nhau tạo thành dãy sơn mạch tồn tại không biết đã bao nhiêu năm tháng. Phủ lên đó là một tấm thảm màu xanh dệt thành từ đủ các loại thực vật. Nếu có ai đó quan sát kĩ hơn sẽ thấy dưới chân của ngọn núi to nhất trong dãy sơn mạch này có một thôn trang nhỏ. Trước thôn có một thạch bia, mang nét cũ kĩ bị tàn phá của thời gian in sâu hàng chữ Sơn Dã thôn. Trong thôn chỉ có hơn 10 căn nhà được xây dựng chắc chắn nằm rải rác, cách xa nhau làm thôn trang mang một vẻ buồn, ảm đạm. Lúc này đã là xế chiều, ánh tà dương đã dần khuất dạng nhường chỗ lại cho bóng tối dần bao phủ, ngoài trời những cơn gió lạnh khẻ rít qua khe đá như cứa thẳng vào lòng người. Trong một ngôi nhà lụp xụp duy nhất trong thôn Sơn Dã, được dựng tạm bợ để có thể che tạm nắng mưa. Có một bóng nam tử đang đứng trầm tư dường như đang có nhiều tâm sự trong lòng. Nam tử này từ khuôn mặt đến hình dáng đều không có gì nổi bật, đây chính…

Truyện chữ