Vực sâu vạn trượng, biển mây phủ đầy, một cây đại thụ trên vách đá cheo leo. Trên cây có đường đi, người người tới lui đông như kiến. Có người vội vã, bay giữa các nhánh cây to lớn lơ lửng giữa biển mây, lá cây rơi xuống to như chiếc thuyền. Đồng thời có người nhàn nhã, từ từ đi bộ. Nam tử mặc áo da, mái tóc dài có hơi xốc xếch xõa xuống vai, hai gò má tái nhợt nhưng ánh mắt rất điềm tĩnh. Đôi chân mang ủng da, bước chân khập khiễng xuyên qua từng gốc cây, cho thấy tinh thần có vẻ hơi sa sút. Bước ra từ trong gốc cây hẻo lánh, sắc trời phía ngoài dội vào có hơi chướng mắt. Bên ngoài gốc cây có năm người, ánh mắt của nam tử què chân nhìn về phía đám người kia, bọn hắn đều khoác một áo choàng che đầu màu đen. Năm người cùng nhau ngẩng đầu, ánh mắt dưới vành nón đều tập trung vào người nam tử. Nam tử có tinh thần sa sút không bận tâm, bước chân khập khiễng lướt qua bên người bọn hắn. Một tên thân hình nhỏ gầy trong áo choàng đen vươn một tay ra, ngón tay nhỏ nhắn như ngọc pha lẫn màu đỏ…

Truyện chữ