Vũ trụ dày đặc sao trời, những ngôi sao này có sáng, có tối cũng có ảm đạm không quang sắc, mặc dù là vô biên nhưng bởi tầm mắt thiển cận cho nên chỉ có thể dùng đến hai từ mênh mông để hình dung. Nơi đây tuyệt nhiên không tìm ra sinh mệnh chi lực, cơ hồ đã trải qua quá lâu, quá lâu năm tháng mà tự thân nó uẫn dưỡng nên một loại khí chất hết sức tuyên cổ, mang màu sắc mê huyền ảm đạm, nếu giờ phút này có người ở giữa tinh không phóng hết tầm mắt sẽ chỉ nhìn thấy một màn đêm thâm trầm dày đặc những đốm sáng li ti, tựa như ngàn vạn ngọn nến nhỏ chập chờn trong căn phòng tối. Tuy nhiên thi thoảng lại có một ít thiên thạch tử vong hóa thành lưu tinh sáng ngời, vội vàng lao vút qua, kịp đốt lên tinh không quang mang hoa mỹ rồi lạnh lùng tắt ngấm. Một đại tinh màu đỏ thẫm, bốn bề có xích mang bao trùm tạo thành chiếc lồng ánh sáng tựa như một loại trận pháp tự nhiên, hành tinh màu đỏ chậm rãi quay xung quanh một ngôi sao, kỳ lạ ở chỗ, ngôi sao này hình cầu, cấu trúc cân đối hài hòa, vô cùng…
Tác giả: