Tác giả:

Tại một góc nào đó của cô nhi viện Thiên Thần. Dưới một gốc cây đại thụ có một cậu bé mười tuổi mặt mũi bầm dập ngồi đó. Tuy mặt cậu bị thâm do những vết thương nhưng vẫn không che đi được sự tuấn tú, tiêu sái của một soái ca tương lai sẽ làm bao cô gái điêu đứng. Trước mặt cậu là một bé gái xinh đẹp giống cậu đến chín phần.  Cô bé đứng đó chống hông hậm hực nói:  - Vân ca, muội đã nói huynh bao nhiêu lần rồi. Cứ gây sự đánh nhau vậy thì ai dám nhận nuôi chúng ta nữa?  - Huynh không cần bọn họ nhận nuôi, sống như này không tốt hơn sao? - Cậu bé hậm hực đáp!  - Được được muội biết rồi. Nhưng Vân ca, huỳnh đừng đánh nhau được nữa không?  - Là bọn chúng gây sự với huynh. Bọn chúng gọi huynh là “tiểu bạch kiểm”. Hừ hừ tưởng đông mà ta sợ chúng sao?  Cô bé phì cười:  - Ai bảo huynh là con trai mà trắng trẽo, xinh đẹp còn hơn cả con gái làm gì. Nhưng mà, muội không muốn huynh bị thương. Đừng đánh nhau với bọn trúng nữa. Huynh đánh được mười đứa bọn chúng nhưng kiểu gì trả bầm dập. Muội…

Truyện chữ