Thành phố Đông Hải, đây là mùa Đông, không khí giá lạnh, khắp nơi đều là tuyết. Phía Bắc chịu lấy khí lạnh từ cực bắc tràn về, cho đến Đông, Đông Hải lại bị giá lạnh bao phủ. Trên đường tấp nập, nhìn đi nhìn lại, khắp nơi đều là áo lông ấm áp, mũ lông che đầu chỉ để lộ ra một khuôn mặt mày ửng đỏ. “Tháng 10 nhiệt độ chỉ có 5 độ, ngươi chú ý trong nhà một chút, lò sưởi nhớ coi chừng, cũng đã mấy năm rồi không có thay” Diệp Phàm hai tay xỏ túi quần, cầm điện thoại nói nói. Bên trong lúc này nghe Diệp Phàm nói, liền chậm rãi đáp: - Ừm, ta đã biết. Nhưng mà trong nhà cũng đã ấm lắm rồi, ngươi đem một đám rơm rạ từ trong nông trại về phủ khắp nhà, ta cảm thấy không mở lò sưởi cũng không lạnh chết a. Giọng nói nữ tử này rất non nớt, đoán chừng niên kỷ cũng không lớn. Mà trong giọng của nàng, mang theo một chút ương bướng, làm người dễ phiền. Diệp Phàm nghe nàng nói, biết nàng nói có đạo lý, chỉ là cẩn thận hồi đáp: - Ta biết, chỉ là không an tâm ngươi ở nhà một mình. Thời tiết năm nay thay…

Truyện chữ