Nhân sinh một bước sai vạn kiếp bất phục. Khi bạn cảm thấy vào ngõ cụt rồi thì có thật sự không còn đường để bước tiếp? "Thiên nhi, mau chạy đi... bọn khốn kiếp!!!" " Tiểu Thiên, Đừnnnnng quay lại" "Thiên ca, đệ...không bước được nữa. Đệ.. Đệ rất muốn làm thấy thuốc như...ca. đệ...." Tách tách... Từng giọt mưa thấm vào những vết thương loang lỗ làm hắn tỉnh lại. Cảm giác đau đớn vô lực khiến hắn không thể đứng dậy, hắn đã chạy bao lâu rồi chính hắn cũng không nhớ được nữa. Cười chua chát, tuy thừa hưởng y thuật truyền lại từ ông già, đã từng cứu mạng nhiều người trong làng nhưng hắn lại chưa từng cảm giác rõ ràng tử vong là thế nào. Khương Thiên, mười bốn tuổi, hành y từ lúc lên mười, già trẻ trong làng đều trìu mến gọi hắn là "tiểu thần y". "Tam Thúc, Tiểu Quý, Diệu thẩm, các người có đau không?" Hắn hoài niệm rồi tự lẩm bẩm, Lão già hắn mất sớm khi hắn lên tám nên hắn sống dưới sự bảo bọc của dân làng, cuộc sống êm đềm của hắn cứ lửng lờ trôi qua như vậy cho đến hai hôm trước. Khác…
Tác giả: