Tác giả:

Dịch giả : todryan "Bị ngã thành như vậy cũng thật đáng thương, mấy người kia ra tay cũng thật tàn nhẫn, một kẻ thư sinh yếu đuối như hắn làm sao mà chịu nổi?" "La đại thẩm, người như vậy thì thương hại làm gì? Chết sớm đi để sớm được siêu sinh." "Đúng vậy đó, vừa si vừa ngốc, đã mười chín tuổi mà còn chưa tự lập được, phải sống dựa vào muội muội, đúng là đồ ăn hại." "Ha ha, giờ thì hay rồi, nguyên một gian phòng đầy sách đã bị người ta lấy đi gán nợ, xem hắn còn làm mọt sách kiểu gì?" "Ca ca, ca ca mau tỉnh lại đi..." Có tiếng khóc thê lương khe khẽ vang lên. ... Âm thanh ồn ào, trầm trầm bổng bổng, như xa như gần, rơi vào tai nghe không rõ lắm. Ngay sau đó, một cơn đau như kim châm lập tức ập đến, khiến hắn nhịn không được rên lên thành tiếng. Sau đó, hắn chậm rãi mở mắt, phát hiện mình nằm trên mặt đất, xung quanh tụ tập một đám người, đang hướng hắn chỉ chỉ trỏ trỏ, bàn tán xôn xao. Đã xảy ra chuyện gì? Đầu rất đau, cảm giác như muốn nổ tung thành nhiều mảnh. Chậm rãi thở hổn hển…

Truyện chữ