Địa cầu Một bệnh viện xa hoa xừng xững giữa thành phố. Đây là một trong những bệnh viện nổi tiếng nhất toàn thế giới, hầu như không ai không biết tên. Chính bởi vì trình độ của các bác sĩ lẩn các loại thiết bị tân tiến nhất, đã gây dựng nên danh tiếng trên toàn thế giói. Chẳng qua đâu phải như thế là có thể trị khỏi tất cả các loại bệnh. Và Tử U là một trong số đó. tính ra hắn là một người đáng thương. mồ coi cha mẹ từ nhỏ, sau đó thì nhận vào cô nhi viện, thế nhưng trớ trêu thay, không được bao lâu cả cô nhi viện đề bốc cháy. một lầ nữa hắn mất đi tất cả. sau đó hắn được cô chú ở nước ngoài đón về. nhưng ông trời lại không muốn hắn sống một cách yên ổn, kể từ đó hắn mắc phải một loại bệnh hết mức kì lạ:cứ cách một đoạn thời gian hắn phải chịu một cơn đau hành hạ chết đi sống lại. dù là bệnh viện hàng đầu X cũng không biện pháp. hiện tại hắn vừa tròn 25 tuổi, thế nhưng đến một người bạn hắn cũng chẳng có nói chi là một người bạn gái. hay đúng hơn là chẳng ai muốn lại gần một tên bị…

Chương 4: Xuyên không

Hồ ĐếTác giả: Quang Minh Hắc ÁmTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngĐịa cầu Một bệnh viện xa hoa xừng xững giữa thành phố. Đây là một trong những bệnh viện nổi tiếng nhất toàn thế giới, hầu như không ai không biết tên. Chính bởi vì trình độ của các bác sĩ lẩn các loại thiết bị tân tiến nhất, đã gây dựng nên danh tiếng trên toàn thế giói. Chẳng qua đâu phải như thế là có thể trị khỏi tất cả các loại bệnh. Và Tử U là một trong số đó. tính ra hắn là một người đáng thương. mồ coi cha mẹ từ nhỏ, sau đó thì nhận vào cô nhi viện, thế nhưng trớ trêu thay, không được bao lâu cả cô nhi viện đề bốc cháy. một lầ nữa hắn mất đi tất cả. sau đó hắn được cô chú ở nước ngoài đón về. nhưng ông trời lại không muốn hắn sống một cách yên ổn, kể từ đó hắn mắc phải một loại bệnh hết mức kì lạ:cứ cách một đoạn thời gian hắn phải chịu một cơn đau hành hạ chết đi sống lại. dù là bệnh viện hàng đầu X cũng không biện pháp. hiện tại hắn vừa tròn 25 tuổi, thế nhưng đến một người bạn hắn cũng chẳng có nói chi là một người bạn gái. hay đúng hơn là chẳng ai muốn lại gần một tên bị… - đây là đâu?- là đường đến hoàng tuyền ư?Tử U vô cùng hoang mang khi nhìn đến trước mặt chỉ là một màu đen. à không hẳn, bao quang hắn hiện tại là một vòng hào quang màu trắng chính là đang bảo hộ hắn. mà điều hắn hoang mang nhất chính là hắn không cảm nhận được thân thể. hắn chỉ nhìn được xung quanh còn tay chân thì chẳng thấy đâu. đó là điều hiển nhiên hắn hiện tại chính là một đoàn khí thể vô định, nếu không có quang cầu màu trắng bảo vệ hắn đã tiêu tán. còn nữa đây cũng không phải là đường đén hoàng tuyền rồi, chẳng qua hắn không biết.thời gian cứ trôi, mặc dù không xác định chính xác thời gian nhưng hắn có thể chắc chắn đã qua mấy tháng rồi. kì quái là hắn không cảm nhận được mệt mỏi hơn nữa còn cảm giác rất khỏe mạnh lực dùng không hết chẳng qua là hắn không cách nào phát tiết nên khá khó chịu. nhưng rất may mắn là hắn sẽ không chịu cô độc bao lâu.không lâu sau Tử U hắn cảm nhân được một cái cảm giác đã lâu đến nổi hắn sắp quên nó. đó là........-Mặt Trời! Ở đây có mặt trời đây là đâu?đúng vậy trước mặt hắn dần xuất hiện một quả cầu lửa không phải mặt trời là cái gì?chưa kịp nghĩ gì nhiều trước mặt của hắn lại xuất hiện thêm một đại lục. Ừm một đại lục rộng lớn sợ là gấp mấy lần địa cầu. Tử U hắn bị chấn kinh rồi.-thật lớn. đây là còn cách khoảng cách khá xa, nếu lại gần thì...?hắn không giám nghĩvì có mặt trời, Tử U hiện đã có thể "nhìn" thấy rồi. chẳng qua chưa kịp để hắn lag não thì hắn chỉ thấy khoảng cách ngày càng gần càng gần,rồi một tấm màng xuất hiện trước mặt của hắn rồi xuyên qua, hắn xuyên qua tấm màng ấy rồi.-đến rồi, mà rốt cuộc đây là đâu, ta tại sao lại đến đây rồi?........khi đã bình tĩnh lại, rất nhiều câu hỏi dần hiện ra trong đầu hắn và câu trả lời duy nhất của hắn là hôn mêhắn chỉ thấy choáng rồi ngất đi. không lâu sau khi tỉnh lại thì một lượng lớn ký ức hiện ra trong đầu. và hắn tìm thấy tên của nơi này: HUYỀN LINH ĐẠI LỤC-TA XUYÊN KHÔNG RỒI.cuối cùng hắn cũng chắc chắn rằng hắn đã trải qua những điều mà khoa học còn chưa tìm ra.

- đây là đâu?

- là đường đến hoàng tuyền ư?

Tử U vô cùng hoang mang khi nhìn đến trước mặt chỉ là một màu đen. à không hẳn, bao quang hắn hiện tại là một vòng hào quang màu trắng chính là đang bảo hộ hắn. mà điều hắn hoang mang nhất chính là hắn không cảm nhận được thân thể. hắn chỉ nhìn được xung quanh còn tay chân thì chẳng thấy đâu. đó là điều hiển nhiên hắn hiện tại chính là một đoàn khí thể vô định, nếu không có quang cầu màu trắng bảo vệ hắn đã tiêu tán. còn nữa đây cũng không phải là đường đén hoàng tuyền rồi, chẳng qua hắn không biết.

thời gian cứ trôi, mặc dù không xác định chính xác thời gian nhưng hắn có thể chắc chắn đã qua mấy tháng rồi. kì quái là hắn không cảm nhận được mệt mỏi hơn nữa còn cảm giác rất khỏe mạnh lực dùng không hết chẳng qua là hắn không cách nào phát tiết nên khá khó chịu. nhưng rất may mắn là hắn sẽ không chịu cô độc bao lâu.

không lâu sau Tử U hắn cảm nhân được một cái cảm giác đã lâu đến nổi hắn sắp quên nó. đó là........

-Mặt Trời! Ở đây có mặt trời đây là đâu?

đúng vậy trước mặt hắn dần xuất hiện một quả cầu lửa không phải mặt trời là cái gì?chưa kịp nghĩ gì nhiều trước mặt của hắn lại xuất hiện thêm một đại lục. Ừm một đại lục rộng lớn sợ là gấp mấy lần địa cầu. Tử U hắn bị chấn kinh rồi.

-thật lớn. đây là còn cách khoảng cách khá xa, nếu lại gần thì...?hắn không giám nghĩ

vì có mặt trời, Tử U hiện đã có thể "nhìn" thấy rồi. chẳng qua chưa kịp để hắn lag não thì hắn chỉ thấy khoảng cách ngày càng gần càng gần,rồi một tấm màng xuất hiện trước mặt của hắn rồi xuyên qua, hắn xuyên qua tấm màng ấy rồi.

-đến rồi, mà rốt cuộc đây là đâu, ta tại sao lại đến đây rồi?........

khi đã bình tĩnh lại, rất nhiều câu hỏi dần hiện ra trong đầu hắn và câu trả lời duy nhất của hắn là hôn mê

hắn chỉ thấy choáng rồi ngất đi. không lâu sau khi tỉnh lại thì một lượng lớn ký ức hiện ra trong đầu. và hắn tìm thấy tên của nơi này: HUYỀN LINH ĐẠI LỤC

-TA XUYÊN KHÔNG RỒI.

cuối cùng hắn cũng chắc chắn rằng hắn đã trải qua những điều mà khoa học còn chưa tìm ra.

Hồ ĐếTác giả: Quang Minh Hắc ÁmTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngĐịa cầu Một bệnh viện xa hoa xừng xững giữa thành phố. Đây là một trong những bệnh viện nổi tiếng nhất toàn thế giới, hầu như không ai không biết tên. Chính bởi vì trình độ của các bác sĩ lẩn các loại thiết bị tân tiến nhất, đã gây dựng nên danh tiếng trên toàn thế giói. Chẳng qua đâu phải như thế là có thể trị khỏi tất cả các loại bệnh. Và Tử U là một trong số đó. tính ra hắn là một người đáng thương. mồ coi cha mẹ từ nhỏ, sau đó thì nhận vào cô nhi viện, thế nhưng trớ trêu thay, không được bao lâu cả cô nhi viện đề bốc cháy. một lầ nữa hắn mất đi tất cả. sau đó hắn được cô chú ở nước ngoài đón về. nhưng ông trời lại không muốn hắn sống một cách yên ổn, kể từ đó hắn mắc phải một loại bệnh hết mức kì lạ:cứ cách một đoạn thời gian hắn phải chịu một cơn đau hành hạ chết đi sống lại. dù là bệnh viện hàng đầu X cũng không biện pháp. hiện tại hắn vừa tròn 25 tuổi, thế nhưng đến một người bạn hắn cũng chẳng có nói chi là một người bạn gái. hay đúng hơn là chẳng ai muốn lại gần một tên bị… - đây là đâu?- là đường đến hoàng tuyền ư?Tử U vô cùng hoang mang khi nhìn đến trước mặt chỉ là một màu đen. à không hẳn, bao quang hắn hiện tại là một vòng hào quang màu trắng chính là đang bảo hộ hắn. mà điều hắn hoang mang nhất chính là hắn không cảm nhận được thân thể. hắn chỉ nhìn được xung quanh còn tay chân thì chẳng thấy đâu. đó là điều hiển nhiên hắn hiện tại chính là một đoàn khí thể vô định, nếu không có quang cầu màu trắng bảo vệ hắn đã tiêu tán. còn nữa đây cũng không phải là đường đén hoàng tuyền rồi, chẳng qua hắn không biết.thời gian cứ trôi, mặc dù không xác định chính xác thời gian nhưng hắn có thể chắc chắn đã qua mấy tháng rồi. kì quái là hắn không cảm nhận được mệt mỏi hơn nữa còn cảm giác rất khỏe mạnh lực dùng không hết chẳng qua là hắn không cách nào phát tiết nên khá khó chịu. nhưng rất may mắn là hắn sẽ không chịu cô độc bao lâu.không lâu sau Tử U hắn cảm nhân được một cái cảm giác đã lâu đến nổi hắn sắp quên nó. đó là........-Mặt Trời! Ở đây có mặt trời đây là đâu?đúng vậy trước mặt hắn dần xuất hiện một quả cầu lửa không phải mặt trời là cái gì?chưa kịp nghĩ gì nhiều trước mặt của hắn lại xuất hiện thêm một đại lục. Ừm một đại lục rộng lớn sợ là gấp mấy lần địa cầu. Tử U hắn bị chấn kinh rồi.-thật lớn. đây là còn cách khoảng cách khá xa, nếu lại gần thì...?hắn không giám nghĩvì có mặt trời, Tử U hiện đã có thể "nhìn" thấy rồi. chẳng qua chưa kịp để hắn lag não thì hắn chỉ thấy khoảng cách ngày càng gần càng gần,rồi một tấm màng xuất hiện trước mặt của hắn rồi xuyên qua, hắn xuyên qua tấm màng ấy rồi.-đến rồi, mà rốt cuộc đây là đâu, ta tại sao lại đến đây rồi?........khi đã bình tĩnh lại, rất nhiều câu hỏi dần hiện ra trong đầu hắn và câu trả lời duy nhất của hắn là hôn mêhắn chỉ thấy choáng rồi ngất đi. không lâu sau khi tỉnh lại thì một lượng lớn ký ức hiện ra trong đầu. và hắn tìm thấy tên của nơi này: HUYỀN LINH ĐẠI LỤC-TA XUYÊN KHÔNG RỒI.cuối cùng hắn cũng chắc chắn rằng hắn đã trải qua những điều mà khoa học còn chưa tìm ra.

Chương 4: Xuyên không