Văn Lang Hùng Vương thứ sáu, chân núi Trâu Sơn khói bụi ngập trời, một đoàn quân chằng chịt nhìn như không có điểm cuối, ai cũng với khuôn mặt hung thần ác sát, dưới sự cầm đầu của Ân Vương nổi tiếng độc ác, dữ tợn. Tương truyền rằng những nơi đội quân này đi qua đều là một mảng hoang tàn đổ nát, chúng cướp bóc giết người và đốt phá xóm làng, gót sắt đạp lên xác người mà đi. Một phó tướng xuất hiện từ trong hàng ngũ thúc ngựa chạy lại hỏi: - Tướng quân, một Văn Lang nhỏ nhoi này, Thánh Thượng sao lại cử chúng ta đi nhiều người như vậy?? Đây chẳng phải là dùng dao mổ trâu giết gà sao?? Ân vương với khuôn mặt di hợm quay lại nhìn hắn trả lời: - Quả thật có chút chơi lớn, nhưng Thánh Thượng làm việc đều có lý của người, đúng hay sai đều ko đến lượt ngươi bàn luận, hay ngươi ngại mình sống quá lâu?? Tên phó tướng cười ngượng phân bua: - Tiểu nhân chỉ tò mò thôi, nào dám bàn luận mong ngài suy xét, Thánh Thượng là Thiên Tử tâm bao trùm vạn vật, tiểu nhân sao dám hoài nghi ý người?? Ân…

Chương 25: Nhị nữ rời đi

Thánh Gióng Tại Tu Chân GiớiTác giả: Người Xàm Nhất Vịnh Bắc BộTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVăn Lang Hùng Vương thứ sáu, chân núi Trâu Sơn khói bụi ngập trời, một đoàn quân chằng chịt nhìn như không có điểm cuối, ai cũng với khuôn mặt hung thần ác sát, dưới sự cầm đầu của Ân Vương nổi tiếng độc ác, dữ tợn. Tương truyền rằng những nơi đội quân này đi qua đều là một mảng hoang tàn đổ nát, chúng cướp bóc giết người và đốt phá xóm làng, gót sắt đạp lên xác người mà đi. Một phó tướng xuất hiện từ trong hàng ngũ thúc ngựa chạy lại hỏi: - Tướng quân, một Văn Lang nhỏ nhoi này, Thánh Thượng sao lại cử chúng ta đi nhiều người như vậy?? Đây chẳng phải là dùng dao mổ trâu giết gà sao?? Ân vương với khuôn mặt di hợm quay lại nhìn hắn trả lời: - Quả thật có chút chơi lớn, nhưng Thánh Thượng làm việc đều có lý của người, đúng hay sai đều ko đến lượt ngươi bàn luận, hay ngươi ngại mình sống quá lâu?? Tên phó tướng cười ngượng phân bua: - Tiểu nhân chỉ tò mò thôi, nào dám bàn luận mong ngài suy xét, Thánh Thượng là Thiên Tử tâm bao trùm vạn vật, tiểu nhân sao dám hoài nghi ý người?? Ân… Trúc gia trang hôm nay mọi người dậy từ sớm, khi những cây trúc xanh còn được phủ mình trong sương lạnh. Từ khắp nẻo đường trong trang, mọi người đã tụ hợp về cổng trang để đưa những hài tử tiến về Lam Nhiên.Đây là lần đầu tiên tại Trúc gia trang có người được nhận vào tam tông tứ môn nên mọi người rất háo hức, vì nếu như nhị nữ tu luyện thành công trở về trang sẽ có thêm hai cường giả.Sự an toàn của trang sẽ được nâng cao hơn, còn nếu như nhị nữ thể hiện xuất sắc trong tông môn thì được tông môn đó bảo hộ.Nhị nữ đứng giữa vòng vây của gia đình và mọi người cảm tạ lại từng lời chúc phúc, từng lời dặn dò nhưng tâm trạng đang ở một nơi khác. Ánh mắt đôi khi liếc tìm kiếm một thân ảnh nơi cuối trang.Các nàng có chung một sự lo lắng, rằng hành động của mình tối qua có làm phu quân không vui, làm người không đến đây sáng hôm nay. Tìm kiếm nhưng chẳng thấy, tâm trạng tụt dốc ngẩn ngơ.Thanh Hà và Gióng cũng biết hôm nay nhị nữ đi nhập môn nên cũng có ý tới chào tạm biết. Nhưng vì nhà cách hơi xa nên đến nơi đã thấy đám đông dân trang đã đang vây quanh một đoàn ở cổng rồi.Mọi người biết Thanh Hà đến thì đều, quay ra chào hỏi. Nhị nữ thì tâm trạng thấp thỏm lại được kéo lên, nghĩ đến tối qua. thấy Gióng nhìn mình cười thì mặt đỏ bừng xấu hổ, hận không kiếm được lỗ để chui xuống.Trúc Thanh thấy Thanh Hà và nhi tử đến thì tiến lại chắp tay nói:- Tần nương tử đến rồi, cám ơn muội thời gian qua đã dạy bảo Ngọc nhi.Thanh Hà nhì Trúc thanh tiến đến nói như vậy thì đáp lời:- Trúc đại ca khách khí rồi! Nó cũng như con cháu của muội, Muội đâu có hướng dẫn được gì.Trúc thanh gọi với tiểu Ngọc lại phía mình. Trúc Ngọc nghe thấy phụ thân gọi thì cùng với tiểu vân tiến đến chỗ Thanh Hà và phu quân vui vẻ nháy mắt với gióng nói:- vấn an thẩm thẩmThanh Hà gật đầu nói:- Ngọc nhi, Vân nhi nhớ chú ý bảo trọng thân thể, tu luyện cố gắng không cầu nhanh mà phải ổn trọng giữ vững trụ cột. Cảm ngộ thuộc tính phải làm nhiều hơn Sẽ tốt cho việc vận dụng linh lực.- ra ngoài nhớ bảo trợ lẫn nhau, đừng quá tin tưởng người khác, nên biết rằng lòng người hiểm ác cẩn thận thuyền chạy vạn năm.Nhị nữ cung kính, cúi đầu lắng nghe. Giỡn à mẹ chồng dạy bảo phải nghe chứ, không thì gia pháp có ngay. Nghe dạy bảo xong nhị nữ kéo gióng ra một góc đe doạ:- chàng nhớ giữ lời đấy..Trúc Ngọc giơ ngón tay đưa qua, đưa lại trước mặt đe dọa- chàng ở nhà đừng có lăng xăng, thiếp Sẽ bảo tiểu Linh qua chú ý đến chàng đó.- yên tâm đi, nhớ bảo trọng.Gióng nghe nhị nữ người đe, người nẹt thì cười khổ gật đầu. Nhị nữ truyền tay nhau ôm gióng vào long, có đôi chút thổn thức. Có lẽ rất lâu rất lâu về sau các nàng mới có thể gặp lại phu quân.Các nàng đang bịn rin thì Trúc Thanh gọi với lại, đã đến giờ phải đi. Ông Sẽ là người hộ tống nhị nữ đến Lam Nhiên thành, từ đấy sẽ có người phụ trách tông môn đưa họ về Tông.Nhị nữ đưa gióng trở về trên tay Thanh Hà rồi cúi đầu chào nàng, các nàng quay lại tiến về phía Trúc Thanh. Tiến lên xe ngựa ở cổng, xe dần dần lăn bánh các nàng vén rèm cửa lên vẫy tay chào tạm biệt mọi người, nhìn thật lâu về phía Gióng cho đến khi Trúc gia trang khuất khỏi tầm mắt, khẽ đưa tay ngọc lên lau giọt lệ trên mi, chiếc rèm buông xuống.Gióng và mọi người vẫy tay chào nhị nữ rồi trở về với công việc hàng ngày của mình. Mặc dù nhị nữ đã đi nhưng các hài tử cũng không đến làm phiền Gióng có lẽ vì trước nhị nữ đã nhắc nhở họ.Đúng như lời Trúc Ngọc đe dọa, vài ngày sau Trúc Linh hài tử nhị linh lần trước, hay sang nhà Gióng hơn nhưng không nhiều mà thi thoảng mới sang vì nàng nàng còn phải tu luyện.Gióng thi thoảng cũng vui đùa cùng nàng đôi chút rồi tập trung tu luyện hơn vì thiếu đi nhị nữ nên cũng có nhiều thời gian hơn. Gióng khá là hài lòng với điều này.Nhưng phải nói thật là có đôi chút nhớ nhị nữ, khoảng thời gian họ còn ở tiếng cười đùa luôn vui vẻ rộn ràng.Thời gian cứ dần trôi đi, xuân qua rồi Hạ tới với những cơn mưa chóng vánh và mát lành, Gióng cứ lớn theo từng ngày, cũng đã tu luyện đến luyện khí tầng tám, tam quyết cũng được thăng lên một tầng, Gióng càng quyết tâm hơn vì điều đó có nghĩa là gióng càng tiến thêm một chút nữa đến việc có thể khai mở được tiểu tháp Báo Thiên tầng hai.Gióng lại sắp sửa có thêm người bạn đến từ quê hương với mình. Đó là Thạch Sanh kẻ đi săn huyền thoại và hai con hạ cấp thần thú, nếu đúng như lời cha long đã nói trên thần sơn thì cả ba một người hai thú này Sẽ có tu vi nguyên anh kỳ đó sẽ là trợ lực lớn đối với gióng trong thời gian này.Và cũng là thời khắc Gióng bắt đầu bước chân vào hoàn thành sứ mệnh thần sơn" khai mở tu chân, đạp phá thần giới".

Trúc gia trang hôm nay mọi người dậy từ sớm, khi những cây trúc xanh còn được phủ mình trong sương lạnh. Từ khắp nẻo đường trong trang, mọi người đã tụ hợp về cổng trang để đưa những hài tử tiến về Lam Nhiên.

Đây là lần đầu tiên tại Trúc gia trang có người được nhận vào tam tông tứ môn nên mọi người rất háo hức, vì nếu như nhị nữ tu luyện thành công trở về trang sẽ có thêm hai cường giả.

Sự an toàn của trang sẽ được nâng cao hơn, còn nếu như nhị nữ thể hiện xuất sắc trong tông môn thì được tông môn đó bảo hộ.

Nhị nữ đứng giữa vòng vây của gia đình và mọi người cảm tạ lại từng lời chúc phúc, từng lời dặn dò nhưng tâm trạng đang ở một nơi khác. Ánh mắt đôi khi liếc tìm kiếm một thân ảnh nơi cuối trang.

Các nàng có chung một sự lo lắng, rằng hành động của mình tối qua có làm phu quân không vui, làm người không đến đây sáng hôm nay. Tìm kiếm nhưng chẳng thấy, tâm trạng tụt dốc ngẩn ngơ.

Thanh Hà và Gióng cũng biết hôm nay nhị nữ đi nhập môn nên cũng có ý tới chào tạm biết. Nhưng vì nhà cách hơi xa nên đến nơi đã thấy đám đông dân trang đã đang vây quanh một đoàn ở cổng rồi.

Mọi người biết Thanh Hà đến thì đều, quay ra chào hỏi. Nhị nữ thì tâm trạng thấp thỏm lại được kéo lên, nghĩ đến tối qua. thấy Gióng nhìn mình cười thì mặt đỏ bừng xấu hổ, hận không kiếm được lỗ để chui xuống.

Trúc Thanh thấy Thanh Hà và nhi tử đến thì tiến lại chắp tay nói:

- Tần nương tử đến rồi, cám ơn muội thời gian qua đã dạy bảo Ngọc nhi.

Thanh Hà nhì Trúc thanh tiến đến nói như vậy thì đáp lời:

- Trúc đại ca khách khí rồi! Nó cũng như con cháu của muội, Muội đâu có hướng dẫn được gì.

Trúc thanh gọi với tiểu Ngọc lại phía mình. Trúc Ngọc nghe thấy phụ thân gọi thì cùng với tiểu vân tiến đến chỗ Thanh Hà và phu quân vui vẻ nháy mắt với gióng nói:

- vấn an thẩm thẩm

Thanh Hà gật đầu nói:

- Ngọc nhi, Vân nhi nhớ chú ý bảo trọng thân thể, tu luyện cố gắng không cầu nhanh mà phải ổn trọng giữ vững trụ cột. Cảm ngộ thuộc tính phải làm nhiều hơn Sẽ tốt cho việc vận dụng linh lực.

- ra ngoài nhớ bảo trợ lẫn nhau, đừng quá tin tưởng người khác, nên biết rằng lòng người hiểm ác cẩn thận thuyền chạy vạn năm.

Nhị nữ cung kính, cúi đầu lắng nghe. Giỡn à mẹ chồng dạy bảo phải nghe chứ, không thì gia pháp có ngay. Nghe dạy bảo xong nhị nữ kéo gióng ra một góc đe doạ:

- chàng nhớ giữ lời đấy..

Trúc Ngọc giơ ngón tay đưa qua, đưa lại trước mặt đe dọa

- chàng ở nhà đừng có lăng xăng, thiếp Sẽ bảo tiểu Linh qua chú ý đến chàng đó.

- yên tâm đi, nhớ bảo trọng.

Gióng nghe nhị nữ người đe, người nẹt thì cười khổ gật đầu. Nhị nữ truyền tay nhau ôm gióng vào long, có đôi chút thổn thức. Có lẽ rất lâu rất lâu về sau các nàng mới có thể gặp lại phu quân.

Các nàng đang bịn rin thì Trúc Thanh gọi với lại, đã đến giờ phải đi. Ông Sẽ là người hộ tống nhị nữ đến Lam Nhiên thành, từ đấy sẽ có người phụ trách tông môn đưa họ về Tông.

Nhị nữ đưa gióng trở về trên tay Thanh Hà rồi cúi đầu chào nàng, các nàng quay lại tiến về phía Trúc Thanh. Tiến lên xe ngựa ở cổng, xe dần dần lăn bánh các nàng vén rèm cửa lên vẫy tay chào tạm biệt mọi người, nhìn thật lâu về phía Gióng cho đến khi Trúc gia trang khuất khỏi tầm mắt, khẽ đưa tay ngọc lên lau giọt lệ trên mi, chiếc rèm buông xuống.

Gióng và mọi người vẫy tay chào nhị nữ rồi trở về với công việc hàng ngày của mình. Mặc dù nhị nữ đã đi nhưng các hài tử cũng không đến làm phiền Gióng có lẽ vì trước nhị nữ đã nhắc nhở họ.

Đúng như lời Trúc Ngọc đe dọa, vài ngày sau Trúc Linh hài tử nhị linh lần trước, hay sang nhà Gióng hơn nhưng không nhiều mà thi thoảng mới sang vì nàng nàng còn phải tu luyện.

Gióng thi thoảng cũng vui đùa cùng nàng đôi chút rồi tập trung tu luyện hơn vì thiếu đi nhị nữ nên cũng có nhiều thời gian hơn. Gióng khá là hài lòng với điều này.

Nhưng phải nói thật là có đôi chút nhớ nhị nữ, khoảng thời gian họ còn ở tiếng cười đùa luôn vui vẻ rộn ràng.

Thời gian cứ dần trôi đi, xuân qua rồi Hạ tới với những cơn mưa chóng vánh và mát lành, Gióng cứ lớn theo từng ngày, cũng đã tu luyện đến luyện khí tầng tám, tam quyết cũng được thăng lên một tầng, Gióng càng quyết tâm hơn vì điều đó có nghĩa là gióng càng tiến thêm một chút nữa đến việc có thể khai mở được tiểu tháp Báo Thiên tầng hai.

Gióng lại sắp sửa có thêm người bạn đến từ quê hương với mình. Đó là Thạch Sanh kẻ đi săn huyền thoại và hai con hạ cấp thần thú, nếu đúng như lời cha long đã nói trên thần sơn thì cả ba một người hai thú này Sẽ có tu vi nguyên anh kỳ đó sẽ là trợ lực lớn đối với gióng trong thời gian này.

Và cũng là thời khắc Gióng bắt đầu bước chân vào hoàn thành sứ mệnh thần sơn" khai mở tu chân, đạp phá thần giới".

Thánh Gióng Tại Tu Chân GiớiTác giả: Người Xàm Nhất Vịnh Bắc BộTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVăn Lang Hùng Vương thứ sáu, chân núi Trâu Sơn khói bụi ngập trời, một đoàn quân chằng chịt nhìn như không có điểm cuối, ai cũng với khuôn mặt hung thần ác sát, dưới sự cầm đầu của Ân Vương nổi tiếng độc ác, dữ tợn. Tương truyền rằng những nơi đội quân này đi qua đều là một mảng hoang tàn đổ nát, chúng cướp bóc giết người và đốt phá xóm làng, gót sắt đạp lên xác người mà đi. Một phó tướng xuất hiện từ trong hàng ngũ thúc ngựa chạy lại hỏi: - Tướng quân, một Văn Lang nhỏ nhoi này, Thánh Thượng sao lại cử chúng ta đi nhiều người như vậy?? Đây chẳng phải là dùng dao mổ trâu giết gà sao?? Ân vương với khuôn mặt di hợm quay lại nhìn hắn trả lời: - Quả thật có chút chơi lớn, nhưng Thánh Thượng làm việc đều có lý của người, đúng hay sai đều ko đến lượt ngươi bàn luận, hay ngươi ngại mình sống quá lâu?? Tên phó tướng cười ngượng phân bua: - Tiểu nhân chỉ tò mò thôi, nào dám bàn luận mong ngài suy xét, Thánh Thượng là Thiên Tử tâm bao trùm vạn vật, tiểu nhân sao dám hoài nghi ý người?? Ân… Trúc gia trang hôm nay mọi người dậy từ sớm, khi những cây trúc xanh còn được phủ mình trong sương lạnh. Từ khắp nẻo đường trong trang, mọi người đã tụ hợp về cổng trang để đưa những hài tử tiến về Lam Nhiên.Đây là lần đầu tiên tại Trúc gia trang có người được nhận vào tam tông tứ môn nên mọi người rất háo hức, vì nếu như nhị nữ tu luyện thành công trở về trang sẽ có thêm hai cường giả.Sự an toàn của trang sẽ được nâng cao hơn, còn nếu như nhị nữ thể hiện xuất sắc trong tông môn thì được tông môn đó bảo hộ.Nhị nữ đứng giữa vòng vây của gia đình và mọi người cảm tạ lại từng lời chúc phúc, từng lời dặn dò nhưng tâm trạng đang ở một nơi khác. Ánh mắt đôi khi liếc tìm kiếm một thân ảnh nơi cuối trang.Các nàng có chung một sự lo lắng, rằng hành động của mình tối qua có làm phu quân không vui, làm người không đến đây sáng hôm nay. Tìm kiếm nhưng chẳng thấy, tâm trạng tụt dốc ngẩn ngơ.Thanh Hà và Gióng cũng biết hôm nay nhị nữ đi nhập môn nên cũng có ý tới chào tạm biết. Nhưng vì nhà cách hơi xa nên đến nơi đã thấy đám đông dân trang đã đang vây quanh một đoàn ở cổng rồi.Mọi người biết Thanh Hà đến thì đều, quay ra chào hỏi. Nhị nữ thì tâm trạng thấp thỏm lại được kéo lên, nghĩ đến tối qua. thấy Gióng nhìn mình cười thì mặt đỏ bừng xấu hổ, hận không kiếm được lỗ để chui xuống.Trúc Thanh thấy Thanh Hà và nhi tử đến thì tiến lại chắp tay nói:- Tần nương tử đến rồi, cám ơn muội thời gian qua đã dạy bảo Ngọc nhi.Thanh Hà nhì Trúc thanh tiến đến nói như vậy thì đáp lời:- Trúc đại ca khách khí rồi! Nó cũng như con cháu của muội, Muội đâu có hướng dẫn được gì.Trúc thanh gọi với tiểu Ngọc lại phía mình. Trúc Ngọc nghe thấy phụ thân gọi thì cùng với tiểu vân tiến đến chỗ Thanh Hà và phu quân vui vẻ nháy mắt với gióng nói:- vấn an thẩm thẩmThanh Hà gật đầu nói:- Ngọc nhi, Vân nhi nhớ chú ý bảo trọng thân thể, tu luyện cố gắng không cầu nhanh mà phải ổn trọng giữ vững trụ cột. Cảm ngộ thuộc tính phải làm nhiều hơn Sẽ tốt cho việc vận dụng linh lực.- ra ngoài nhớ bảo trợ lẫn nhau, đừng quá tin tưởng người khác, nên biết rằng lòng người hiểm ác cẩn thận thuyền chạy vạn năm.Nhị nữ cung kính, cúi đầu lắng nghe. Giỡn à mẹ chồng dạy bảo phải nghe chứ, không thì gia pháp có ngay. Nghe dạy bảo xong nhị nữ kéo gióng ra một góc đe doạ:- chàng nhớ giữ lời đấy..Trúc Ngọc giơ ngón tay đưa qua, đưa lại trước mặt đe dọa- chàng ở nhà đừng có lăng xăng, thiếp Sẽ bảo tiểu Linh qua chú ý đến chàng đó.- yên tâm đi, nhớ bảo trọng.Gióng nghe nhị nữ người đe, người nẹt thì cười khổ gật đầu. Nhị nữ truyền tay nhau ôm gióng vào long, có đôi chút thổn thức. Có lẽ rất lâu rất lâu về sau các nàng mới có thể gặp lại phu quân.Các nàng đang bịn rin thì Trúc Thanh gọi với lại, đã đến giờ phải đi. Ông Sẽ là người hộ tống nhị nữ đến Lam Nhiên thành, từ đấy sẽ có người phụ trách tông môn đưa họ về Tông.Nhị nữ đưa gióng trở về trên tay Thanh Hà rồi cúi đầu chào nàng, các nàng quay lại tiến về phía Trúc Thanh. Tiến lên xe ngựa ở cổng, xe dần dần lăn bánh các nàng vén rèm cửa lên vẫy tay chào tạm biệt mọi người, nhìn thật lâu về phía Gióng cho đến khi Trúc gia trang khuất khỏi tầm mắt, khẽ đưa tay ngọc lên lau giọt lệ trên mi, chiếc rèm buông xuống.Gióng và mọi người vẫy tay chào nhị nữ rồi trở về với công việc hàng ngày của mình. Mặc dù nhị nữ đã đi nhưng các hài tử cũng không đến làm phiền Gióng có lẽ vì trước nhị nữ đã nhắc nhở họ.Đúng như lời Trúc Ngọc đe dọa, vài ngày sau Trúc Linh hài tử nhị linh lần trước, hay sang nhà Gióng hơn nhưng không nhiều mà thi thoảng mới sang vì nàng nàng còn phải tu luyện.Gióng thi thoảng cũng vui đùa cùng nàng đôi chút rồi tập trung tu luyện hơn vì thiếu đi nhị nữ nên cũng có nhiều thời gian hơn. Gióng khá là hài lòng với điều này.Nhưng phải nói thật là có đôi chút nhớ nhị nữ, khoảng thời gian họ còn ở tiếng cười đùa luôn vui vẻ rộn ràng.Thời gian cứ dần trôi đi, xuân qua rồi Hạ tới với những cơn mưa chóng vánh và mát lành, Gióng cứ lớn theo từng ngày, cũng đã tu luyện đến luyện khí tầng tám, tam quyết cũng được thăng lên một tầng, Gióng càng quyết tâm hơn vì điều đó có nghĩa là gióng càng tiến thêm một chút nữa đến việc có thể khai mở được tiểu tháp Báo Thiên tầng hai.Gióng lại sắp sửa có thêm người bạn đến từ quê hương với mình. Đó là Thạch Sanh kẻ đi săn huyền thoại và hai con hạ cấp thần thú, nếu đúng như lời cha long đã nói trên thần sơn thì cả ba một người hai thú này Sẽ có tu vi nguyên anh kỳ đó sẽ là trợ lực lớn đối với gióng trong thời gian này.Và cũng là thời khắc Gióng bắt đầu bước chân vào hoàn thành sứ mệnh thần sơn" khai mở tu chân, đạp phá thần giới".

Chương 25: Nhị nữ rời đi