Tác giả:

Tiên giới, linh ma vực. Từng là một cái tiên vực huy hoàng, linh ma vực giờ phút này như một chiến trường mới trải qua trận đánh lớn, khắp nơi đều là đổ nát. Tàn thi, mảnh vỡ binh khí, khe rãnh hố sâu, tất cả bao trùm mùi chết chóc. Phương nam đằng kia, đã từng là núi sông vắt ngang vạn dặm, phù vân nơi này, đã từng là hàng vạn con tiên điểu sải cánh trời cao, hết thảy, hết thảy đều hoá thành phế tích. ... Một góc nào đó tại linh ma vực, sắc trời âm u, mây đen in bóng vào mặt nước một con suối, có phần u ám. Nguyên bản màu nước con suối này trong suốt, nhưng biến cố tại linh ma vực làm nó chuyển xám, cộng thêm mây đen trên cao, càng làm con suối trở nên quỷ dị âm trầm. Lúc này, phía xa chân trời bước đến hai bóng người, một nam một nữ trên không nhìn xuống dòng suối, khuôn mặt đều là tái nhợt. "khởi tuyền!" Phía sau lưng người nam cõng theo một bao vải, nắm tay hắn siết chặt mở miệng gọi, người nữ thì dáng người thanh nhã, bên hông mang tỳ kiếm, trên tay nàng còn bế theo một đứa bé…

Chương 85: Không Phải Người

Đại Đạo Vô ThiênTác giả: Mạn Đà ThiênTruyện Tiên HiệpTiên giới, linh ma vực. Từng là một cái tiên vực huy hoàng, linh ma vực giờ phút này như một chiến trường mới trải qua trận đánh lớn, khắp nơi đều là đổ nát. Tàn thi, mảnh vỡ binh khí, khe rãnh hố sâu, tất cả bao trùm mùi chết chóc. Phương nam đằng kia, đã từng là núi sông vắt ngang vạn dặm, phù vân nơi này, đã từng là hàng vạn con tiên điểu sải cánh trời cao, hết thảy, hết thảy đều hoá thành phế tích. ... Một góc nào đó tại linh ma vực, sắc trời âm u, mây đen in bóng vào mặt nước một con suối, có phần u ám. Nguyên bản màu nước con suối này trong suốt, nhưng biến cố tại linh ma vực làm nó chuyển xám, cộng thêm mây đen trên cao, càng làm con suối trở nên quỷ dị âm trầm. Lúc này, phía xa chân trời bước đến hai bóng người, một nam một nữ trên không nhìn xuống dòng suối, khuôn mặt đều là tái nhợt. "khởi tuyền!" Phía sau lưng người nam cõng theo một bao vải, nắm tay hắn siết chặt mở miệng gọi, người nữ thì dáng người thanh nhã, bên hông mang tỳ kiếm, trên tay nàng còn bế theo một đứa bé… Chủ Thực ho khan một tiếng, ậm ừ khó nói:"Khụ, của ngươi, ngươi phải chịu trách nhiệm."Lạc Khôi sắc mặt cổ quái, đây là bắt đền ăn vạ? Tinh Lạc cùng Quang Lạc là hồn của hắn rõ rồi, nhưng phải thay bọn chúng chịu trách nhiệm cái gì?!Chủ Thực rời đi thức hải, lần này Lạc Khôi không có phát hiện lại giống như mất đi một bộ phận thân thể, xem ra mất đi Chủ Thực không có nghiêm trọng như là Tinh Lạc, Quang Lạc.Lạc Khôi đăm chiêu về lời của Chủ Thực, không gian, thời gian, hiện thực cùng mộng ảo.Không phải Lạc Khôi không có nhất định hướng nghĩ, hắn thấy bốn dạng này không giống đạo chủng phải đi diễn đạo mới là của mình, đây là một dạng nắm bắt.Nắm bắt? Có lẽ vậy, không phải cái gì nắm trong tay đều thuộc về mình, như Lĩnh Vực của tu sĩ Tụ Thần cảnh là một minh chứng, bọn chúng có thể lợi dụng một khoảng không gian đem cải biến, nhưng chắc chắn không thể tự mình làm đến một không gian riêng biệt của riêng mình.Thôi thì trước mắt không thể vì sau này bỏ xuống trước mắt, hắn thế nhưng phải trước tính xuống Kim Đan màu đen, hiện tại nó không còn sợi ý thức bóng tối, hắn là nên làm cái gì?Đúng là Chủ Thực không có xác nhận thức hải này không phải của hắn, nhưng hắn bắt buộc phải dự trù đến tình huống xấu nhất, đó chính là phải dùng đến Kim Đan mở ra một cái thức hải khác, vì chính mình sở dụng.Mặc dù bên trong đan điền còn đó một cái Kim Đan màu sẫm đủ để làm một cái đột phá Hồn Hải cảnh, ai bảo hắn là muốn đi riêng, nếu hắn có thể Trúc Cơ vô hạn bản chất rồi lại hoà hợp không gian, Kết Đan cũng phải đến hơn người.Lạc Khôi nghĩ đến một chuyện, phàm là thỏ khôn đều dựng đến ba hang, thức hải này của hắn không nói, nếu lại mở ra thêm hai cái thức hải, được gì và mất gì?Cái này nếu thuận lợi, đương nhiên là vì Tinh Lạc cùng Quang Lạc đi chuẩn bị.Đúng, Tinh Lạc cùng Quang Lạc đều là hồn, một ngày nào đó hắn bắt chúng quay về, cũng là nên cho mỗi tên có một chỗ ở lại.Lạc Khôi nhìn đến Kim Đan màu đen, đúng hơn là một cái vỏ Kim Đan màu đen, về mặt bản chất, vỏ Kim Đan này hút lấy vô số tạp khí bên trong mũ quan, suy cho cùng cũng là một dạng bóng tối.Có thể sợi ý thức bóng tối của hắn đã dung nhập cùng Chủ Thực, Lạc Khôi thấy vỏ Kim Đan màu đen này nhất định phải mang lên một dạng ý thức cùng loại, mà trên hết, loại này Lạc Khôi có thể tìm đến.Như đã nói, bóng tối cuối cùng cũng chỉ là một dạng của hắc ám, hắn nắm trong tay Ám tắc, tin tưởng có thể thông qua Ám tắc tìm ra một dạng tương tự.Ý nghĩ ban đầu Lạc Khôi không loại trừ khả năng Kim Đan màu đen là một dạng nửa Kim Đan nửa đạo chủng, có điều bây giờ đạo chủng cũng cần diễn đạo, hắn mới không có thời gian làm nhiều việc như thế.Lạc Khôi rời đi thức hải lần nữa đứng trong mũ quan, lúc này bước chân vẫn có chút không thực.Hắn nắm Ám tắc trong tay, một loại gắn kết giống như đã là của nhau, Chủ Thực quả nhiên không có lừa dối, so với sợi ý thức bóng tối, Ám tắc quá khủng.Ám tắc là cốt lõi nhất của hắc ám, trong hắc ám có vô hạn vùng tối, trong vô hạn vùng tối lại là vô tận điểm tối, bên trong điểm tối cũng là vô số vết đen, mỗi điểm mỗi vết đều làm nên khác biệt bóng tối.Vết đen! Lạc Khôi đứng đây, hắn phát hiện nơi này mặc dù một màu đen kịt cũng không thoát khỏi so với Ám tắc ảm đạm.Lạc Khôi không có động, hắn đúng là cảm ứng được có người đang đi hướng bên hắn, nếu là hắn không nắm giữ Ám tắc, chỉ sợ bị người đứng bên cạnh cũng xem như đang an toàn.Trong mũ quan, nếu có người, đương nhiên là người của Thống Quỷ.Hắn đã xác định đi vào nơi này, cũng nên đối lên một cuộc gặp mặt.Rất nhanh Lạc Khôi phát hiện, đây không phải là người.

Chủ Thực ho khan một tiếng, ậm ừ khó nói:

"Khụ, của ngươi, ngươi phải chịu trách nhiệm.

"

Lạc Khôi sắc mặt cổ quái, đây là bắt đền ăn vạ? Tinh Lạc cùng Quang Lạc là hồn của hắn rõ rồi, nhưng phải thay bọn chúng chịu trách nhiệm cái gì?

!

Chủ Thực rời đi thức hải, lần này Lạc Khôi không có phát hiện lại giống như mất đi một bộ phận thân thể, xem ra mất đi Chủ Thực không có nghiêm trọng như là Tinh Lạc, Quang Lạc.

Lạc Khôi đăm chiêu về lời của Chủ Thực, không gian, thời gian, hiện thực cùng mộng ảo.

Không phải Lạc Khôi không có nhất định hướng nghĩ, hắn thấy bốn dạng này không giống đạo chủng phải đi diễn đạo mới là của mình, đây là một dạng nắm bắt.

Nắm bắt? Có lẽ vậy, không phải cái gì nắm trong tay đều thuộc về mình, như Lĩnh Vực của tu sĩ Tụ Thần cảnh là một minh chứng, bọn chúng có thể lợi dụng một khoảng không gian đem cải biến, nhưng chắc chắn không thể tự mình làm đến một không gian riêng biệt của riêng mình.

Thôi thì trước mắt không thể vì sau này bỏ xuống trước mắt, hắn thế nhưng phải trước tính xuống Kim Đan màu đen, hiện tại nó không còn sợi ý thức bóng tối, hắn là nên làm cái gì?

Đúng là Chủ Thực không có xác nhận thức hải này không phải của hắn, nhưng hắn bắt buộc phải dự trù đến tình huống xấu nhất, đó chính là phải dùng đến Kim Đan mở ra một cái thức hải khác, vì chính mình sở dụng.

Mặc dù bên trong đan điền còn đó một cái Kim Đan màu sẫm đủ để làm một cái đột phá Hồn Hải cảnh, ai bảo hắn là muốn đi riêng, nếu hắn có thể Trúc Cơ vô hạn bản chất rồi lại hoà hợp không gian, Kết Đan cũng phải đến hơn người.

Lạc Khôi nghĩ đến một chuyện, phàm là thỏ khôn đều dựng đến ba hang, thức hải này của hắn không nói, nếu lại mở ra thêm hai cái thức hải, được gì và mất gì?

Cái này nếu thuận lợi, đương nhiên là vì Tinh Lạc cùng Quang Lạc đi chuẩn bị.

Đúng, Tinh Lạc cùng Quang Lạc đều là hồn, một ngày nào đó hắn bắt chúng quay về, cũng là nên cho mỗi tên có một chỗ ở lại.

Lạc Khôi nhìn đến Kim Đan màu đen, đúng hơn là một cái vỏ Kim Đan màu đen, về mặt bản chất, vỏ Kim Đan này hút lấy vô số tạp khí bên trong mũ quan, suy cho cùng cũng là một dạng bóng tối.

Có thể sợi ý thức bóng tối của hắn đã dung nhập cùng Chủ Thực, Lạc Khôi thấy vỏ Kim Đan màu đen này nhất định phải mang lên một dạng ý thức cùng loại, mà trên hết, loại này Lạc Khôi có thể tìm đến.

Như đã nói, bóng tối cuối cùng cũng chỉ là một dạng của hắc ám, hắn nắm trong tay Ám tắc, tin tưởng có thể thông qua Ám tắc tìm ra một dạng tương tự.

Ý nghĩ ban đầu Lạc Khôi không loại trừ khả năng Kim Đan màu đen là một dạng nửa Kim Đan nửa đạo chủng, có điều bây giờ đạo chủng cũng cần diễn đạo, hắn mới không có thời gian làm nhiều việc như thế.

Lạc Khôi rời đi thức hải lần nữa đứng trong mũ quan, lúc này bước chân vẫn có chút không thực.

Hắn nắm Ám tắc trong tay, một loại gắn kết giống như đã là của nhau, Chủ Thực quả nhiên không có lừa dối, so với sợi ý thức bóng tối, Ám tắc quá khủng.

Ám tắc là cốt lõi nhất của hắc ám, trong hắc ám có vô hạn vùng tối, trong vô hạn vùng tối lại là vô tận điểm tối, bên trong điểm tối cũng là vô số vết đen, mỗi điểm mỗi vết đều làm nên khác biệt bóng tối.

Vết đen! Lạc Khôi đứng đây, hắn phát hiện nơi này mặc dù một màu đen kịt cũng không thoát khỏi so với Ám tắc ảm đạm.

Lạc Khôi không có động, hắn đúng là cảm ứng được có người đang đi hướng bên hắn, nếu là hắn không nắm giữ Ám tắc, chỉ sợ bị người đứng bên cạnh cũng xem như đang an toàn.

Trong mũ quan, nếu có người, đương nhiên là người của Thống Quỷ.

Hắn đã xác định đi vào nơi này, cũng nên đối lên một cuộc gặp mặt.

Rất nhanh Lạc Khôi phát hiện, đây không phải là người.

Đại Đạo Vô ThiênTác giả: Mạn Đà ThiênTruyện Tiên HiệpTiên giới, linh ma vực. Từng là một cái tiên vực huy hoàng, linh ma vực giờ phút này như một chiến trường mới trải qua trận đánh lớn, khắp nơi đều là đổ nát. Tàn thi, mảnh vỡ binh khí, khe rãnh hố sâu, tất cả bao trùm mùi chết chóc. Phương nam đằng kia, đã từng là núi sông vắt ngang vạn dặm, phù vân nơi này, đã từng là hàng vạn con tiên điểu sải cánh trời cao, hết thảy, hết thảy đều hoá thành phế tích. ... Một góc nào đó tại linh ma vực, sắc trời âm u, mây đen in bóng vào mặt nước một con suối, có phần u ám. Nguyên bản màu nước con suối này trong suốt, nhưng biến cố tại linh ma vực làm nó chuyển xám, cộng thêm mây đen trên cao, càng làm con suối trở nên quỷ dị âm trầm. Lúc này, phía xa chân trời bước đến hai bóng người, một nam một nữ trên không nhìn xuống dòng suối, khuôn mặt đều là tái nhợt. "khởi tuyền!" Phía sau lưng người nam cõng theo một bao vải, nắm tay hắn siết chặt mở miệng gọi, người nữ thì dáng người thanh nhã, bên hông mang tỳ kiếm, trên tay nàng còn bế theo một đứa bé… Chủ Thực ho khan một tiếng, ậm ừ khó nói:"Khụ, của ngươi, ngươi phải chịu trách nhiệm."Lạc Khôi sắc mặt cổ quái, đây là bắt đền ăn vạ? Tinh Lạc cùng Quang Lạc là hồn của hắn rõ rồi, nhưng phải thay bọn chúng chịu trách nhiệm cái gì?!Chủ Thực rời đi thức hải, lần này Lạc Khôi không có phát hiện lại giống như mất đi một bộ phận thân thể, xem ra mất đi Chủ Thực không có nghiêm trọng như là Tinh Lạc, Quang Lạc.Lạc Khôi đăm chiêu về lời của Chủ Thực, không gian, thời gian, hiện thực cùng mộng ảo.Không phải Lạc Khôi không có nhất định hướng nghĩ, hắn thấy bốn dạng này không giống đạo chủng phải đi diễn đạo mới là của mình, đây là một dạng nắm bắt.Nắm bắt? Có lẽ vậy, không phải cái gì nắm trong tay đều thuộc về mình, như Lĩnh Vực của tu sĩ Tụ Thần cảnh là một minh chứng, bọn chúng có thể lợi dụng một khoảng không gian đem cải biến, nhưng chắc chắn không thể tự mình làm đến một không gian riêng biệt của riêng mình.Thôi thì trước mắt không thể vì sau này bỏ xuống trước mắt, hắn thế nhưng phải trước tính xuống Kim Đan màu đen, hiện tại nó không còn sợi ý thức bóng tối, hắn là nên làm cái gì?Đúng là Chủ Thực không có xác nhận thức hải này không phải của hắn, nhưng hắn bắt buộc phải dự trù đến tình huống xấu nhất, đó chính là phải dùng đến Kim Đan mở ra một cái thức hải khác, vì chính mình sở dụng.Mặc dù bên trong đan điền còn đó một cái Kim Đan màu sẫm đủ để làm một cái đột phá Hồn Hải cảnh, ai bảo hắn là muốn đi riêng, nếu hắn có thể Trúc Cơ vô hạn bản chất rồi lại hoà hợp không gian, Kết Đan cũng phải đến hơn người.Lạc Khôi nghĩ đến một chuyện, phàm là thỏ khôn đều dựng đến ba hang, thức hải này của hắn không nói, nếu lại mở ra thêm hai cái thức hải, được gì và mất gì?Cái này nếu thuận lợi, đương nhiên là vì Tinh Lạc cùng Quang Lạc đi chuẩn bị.Đúng, Tinh Lạc cùng Quang Lạc đều là hồn, một ngày nào đó hắn bắt chúng quay về, cũng là nên cho mỗi tên có một chỗ ở lại.Lạc Khôi nhìn đến Kim Đan màu đen, đúng hơn là một cái vỏ Kim Đan màu đen, về mặt bản chất, vỏ Kim Đan này hút lấy vô số tạp khí bên trong mũ quan, suy cho cùng cũng là một dạng bóng tối.Có thể sợi ý thức bóng tối của hắn đã dung nhập cùng Chủ Thực, Lạc Khôi thấy vỏ Kim Đan màu đen này nhất định phải mang lên một dạng ý thức cùng loại, mà trên hết, loại này Lạc Khôi có thể tìm đến.Như đã nói, bóng tối cuối cùng cũng chỉ là một dạng của hắc ám, hắn nắm trong tay Ám tắc, tin tưởng có thể thông qua Ám tắc tìm ra một dạng tương tự.Ý nghĩ ban đầu Lạc Khôi không loại trừ khả năng Kim Đan màu đen là một dạng nửa Kim Đan nửa đạo chủng, có điều bây giờ đạo chủng cũng cần diễn đạo, hắn mới không có thời gian làm nhiều việc như thế.Lạc Khôi rời đi thức hải lần nữa đứng trong mũ quan, lúc này bước chân vẫn có chút không thực.Hắn nắm Ám tắc trong tay, một loại gắn kết giống như đã là của nhau, Chủ Thực quả nhiên không có lừa dối, so với sợi ý thức bóng tối, Ám tắc quá khủng.Ám tắc là cốt lõi nhất của hắc ám, trong hắc ám có vô hạn vùng tối, trong vô hạn vùng tối lại là vô tận điểm tối, bên trong điểm tối cũng là vô số vết đen, mỗi điểm mỗi vết đều làm nên khác biệt bóng tối.Vết đen! Lạc Khôi đứng đây, hắn phát hiện nơi này mặc dù một màu đen kịt cũng không thoát khỏi so với Ám tắc ảm đạm.Lạc Khôi không có động, hắn đúng là cảm ứng được có người đang đi hướng bên hắn, nếu là hắn không nắm giữ Ám tắc, chỉ sợ bị người đứng bên cạnh cũng xem như đang an toàn.Trong mũ quan, nếu có người, đương nhiên là người của Thống Quỷ.Hắn đã xác định đi vào nơi này, cũng nên đối lên một cuộc gặp mặt.Rất nhanh Lạc Khôi phát hiện, đây không phải là người.

Chương 85: Không Phải Người