"Đồ đệ, đừng làm loạn!" Thiên Sơn Dao Trì, được mệnh danh là báu vật số một thiên hạ Yêu Cơ nhìn Diệp Hi Hòa đang đè mình xuống đất, vẻ mặt vừa căng thẳng vừa xấu hổ. "Sư tôn, người mau cứu con với, con sắp nổ tung rồi..." Diệp Hi Hòa lúc này trông hệt như một đầu dã thú, đôi mắt đỏ ngầu, cơ thể tr@n truồng, sắp mất kiểm soát! "Không thể! Ta là vi sư của con, sao con dám làm chuyện đó với ta?" Yêu Cơ thực sự hơi hoảng, sớm biết vậy thì cô đã không đuổi mấy vị sư tỷ nghiêng nước nghiêng thành của Diệp Hi Hòa xuống núi trước rồi, nếu không chẳng đến lượt mình trở thành cừu non! Thế nhưng Diệp Hi Hòa thực sự không chịu được nữa, hắn gầm lên một tiếng... "Nghịch đồ! Con dám..." "A..." Mười tiếng sau, cơn mưa tầm tã dừng lại. Yêu Cơ nằm trên tảng đá, ánh mắt đờ đẫn, cả người rệu rã không còn sức lực nào để cử động một ngón tay. Trái lại, Diệp Hi Hòa đã khôi phục tỉnh táo, hắn nhìn thương tích khắp người sư phụ mà rầu rĩ vô cùng! Hắn vốn là là thiếu gia của nhà họ Diệp…
Chương 50: Nhưng mà
Võ Thánh Diệp Hi HòaTác giả: Dật DanhTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Đông Phương, Truyện Kiếm Hiệp"Đồ đệ, đừng làm loạn!" Thiên Sơn Dao Trì, được mệnh danh là báu vật số một thiên hạ Yêu Cơ nhìn Diệp Hi Hòa đang đè mình xuống đất, vẻ mặt vừa căng thẳng vừa xấu hổ. "Sư tôn, người mau cứu con với, con sắp nổ tung rồi..." Diệp Hi Hòa lúc này trông hệt như một đầu dã thú, đôi mắt đỏ ngầu, cơ thể tr@n truồng, sắp mất kiểm soát! "Không thể! Ta là vi sư của con, sao con dám làm chuyện đó với ta?" Yêu Cơ thực sự hơi hoảng, sớm biết vậy thì cô đã không đuổi mấy vị sư tỷ nghiêng nước nghiêng thành của Diệp Hi Hòa xuống núi trước rồi, nếu không chẳng đến lượt mình trở thành cừu non! Thế nhưng Diệp Hi Hòa thực sự không chịu được nữa, hắn gầm lên một tiếng... "Nghịch đồ! Con dám..." "A..." Mười tiếng sau, cơn mưa tầm tã dừng lại. Yêu Cơ nằm trên tảng đá, ánh mắt đờ đẫn, cả người rệu rã không còn sức lực nào để cử động một ngón tay. Trái lại, Diệp Hi Hòa đã khôi phục tỉnh táo, hắn nhìn thương tích khắp người sư phụ mà rầu rĩ vô cùng! Hắn vốn là là thiếu gia của nhà họ Diệp… Nghe Diệp Hi Hòa nói xong, Trương Cầm Dao hoài nghi liệu có phải hẳn điên rồi không?"Diệp Hi Hòa, anh nói cái gì vậy? Anh muốn đưa tôi... Đi diệt Khô Lâu Đường?""Có một số thứ cần phải thanh toán càng sớm càng tốt, huống hồ chuyện này đã kéo dài tận ba năm."Hai mắt Diệp Hi Hòa tràn ngập sát khí!"Nhưng mà... Anh không nghe thấy những gì tôi vừa mới nói sao? Khô Lâu Đường khác với Diêm Vương Điện, nhà họ Trần, Huyết Thủ Bang mà anh từng tiêu diệt trước đây. Lý Nhất Đao rất kinh khủng, với lại... Theo những gì tôi nghe được thì vị sư phụ của hắn ít cũng là Đại Tông Sư chín sao, thậm chí còn là cao thủ cấp Thái Đấu!"Mặc dù trong ba năm nay Trương Cầm Dao hành xử dám đua dám giết, không hề sợ Lý Nhất Đao như vậy, nhưng dù sao thì Lý Nhất Đao cũng đã để lại bóng ma tâm lý quá lớn cho cô ấy.Với lại... Sư phụ của Lý Nhất Đao - cái lão già chỉ chuyên ăn không ngồi rồi, tận hưởng cảm giác vui vẻ thoải mái ở Khô Lâu Đường lại chính là một Thái Đấu trong truyền thuyết!Ở Tân Hải này, võ giả cấp Thái Đấu cũng không nhiều lắm, là một đường ranh giới với Đại Tông Sư.E là Đại Tông Sư chín sao cũng phải nhún nhường khi đứng trước mặt Thái Đấu một sao!Vậy nên Trương Cầm Dao nghĩ chuyện Diệp Hi Hòa có thể làm được thì sư phụ Lý Nhất Đao cũng làm được, cô ấy không chắc Diệp Hi Hòa đủ trình để trở thành đối thủ của đối phương.“Gà vườn chó xóm thôi mà."Diệp Hi Hòa nói với điệu bộ bình tĩnh: "Em sửa soạn lại quần áo giày dép đi, chúng ta chuẩn bị xuất phát!"Trương Cầm Dao chỉ biết nhìn chằm chằm Diệp Hi Hòa một lúc lâu với vẻ mặt ngơ ngác, cuối cùng cô ấy vẫn chọn tin tưởng Diệp Hi Hòa, lặng lẽ đeo giày cao gót, mặc đồ, sau đó chỉnh lại bộ sườn xám của mình rồi nói: “Tôi xong rồi.”“Đi"Lúc hai người ra khỏi cửa, vừa hay nhìn thấy các thành viên đoàn La Sát do Xuân Hương cầm đầu đứng bên ngoài.Khi thấy Trương Cầm Dao đã gỡ khăn che mặt xuống và khôi phục lại hình dáng thật thì các chúng nữ cực kỳ kinh ngạc, Xuân Hương tiến lên trước nói: “Môn chủ, mặt ngài...”“Xuân Hương, tôi có việc phải ra ngoài với bạn học cũ một chuyến, nơi này giao cho cô.”Trương Cầm Dao cũng không muốn dẫn quá nhiều người theo.Suy cho cùng, Trương Cầm Dao vẫn cảm thấy đi cùng Diệp Hi Hòa hơi mạo hiểm.
Nghe Diệp Hi Hòa nói xong, Trương Cầm Dao hoài nghi liệu có phải hẳn điên rồi không?
"Diệp Hi Hòa, anh nói cái gì vậy? Anh muốn đưa tôi... Đi diệt Khô Lâu Đường?"
"Có một số thứ cần phải thanh toán càng sớm càng tốt, huống hồ chuyện này đã kéo dài tận ba năm."
Hai mắt Diệp Hi Hòa tràn ngập sát khí!
"Nhưng mà... Anh không nghe thấy những gì tôi vừa mới nói sao? Khô Lâu Đường khác với Diêm Vương Điện, nhà họ Trần, Huyết Thủ Bang mà anh từng tiêu diệt trước đây. Lý Nhất Đao rất kinh khủng, với lại... Theo những gì tôi nghe được thì vị sư phụ của hắn ít cũng là Đại Tông Sư chín sao, thậm chí còn là cao thủ cấp Thái Đấu!"
Mặc dù trong ba năm nay Trương Cầm Dao hành xử dám đua dám giết, không hề sợ Lý Nhất Đao như vậy, nhưng dù sao thì Lý Nhất Đao cũng đã để lại bóng ma tâm lý quá lớn cho cô ấy.
Với lại... Sư phụ của Lý Nhất Đao - cái lão già chỉ chuyên ăn không ngồi rồi, tận hưởng cảm giác vui vẻ thoải mái ở Khô Lâu Đường lại chính là một Thái Đấu trong truyền thuyết!
Ở Tân Hải này, võ giả cấp Thái Đấu cũng không nhiều lắm, là một đường ranh giới với Đại Tông Sư.
E là Đại Tông Sư chín sao cũng phải nhún nhường khi đứng trước mặt Thái Đấu một sao!
Vậy nên Trương Cầm Dao nghĩ chuyện Diệp Hi Hòa có thể làm được thì sư phụ Lý Nhất Đao cũng làm được, cô ấy không chắc Diệp Hi Hòa đủ trình để trở thành đối thủ của đối phương.
“Gà vườn chó xóm thôi mà."
Diệp Hi Hòa nói với điệu bộ bình tĩnh: "Em sửa soạn lại quần áo giày dép đi, chúng ta chuẩn bị xuất phát!"
Trương Cầm Dao chỉ biết nhìn chằm chằm Diệp Hi Hòa một lúc lâu với vẻ mặt ngơ ngác, cuối cùng cô ấy vẫn chọn tin tưởng Diệp Hi Hòa, lặng lẽ đeo giày cao gót, mặc đồ, sau đó chỉnh lại bộ sườn xám của mình rồi nói: “Tôi xong rồi.”
“Đi"
Lúc hai người ra khỏi cửa, vừa hay nhìn thấy các thành viên đoàn La Sát do Xuân Hương cầm đầu đứng bên ngoài.
Khi thấy Trương Cầm Dao đã gỡ khăn che mặt xuống và khôi phục lại hình dáng thật thì các chúng nữ cực kỳ kinh ngạc, Xuân Hương tiến lên trước nói: “Môn chủ, mặt ngài...”
“Xuân Hương, tôi có việc phải ra ngoài với bạn học cũ một chuyến, nơi này giao cho cô.”
Trương Cầm Dao cũng không muốn dẫn quá nhiều người theo.
Suy cho cùng, Trương Cầm Dao vẫn cảm thấy đi cùng Diệp Hi Hòa hơi mạo hiểm.
Võ Thánh Diệp Hi HòaTác giả: Dật DanhTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Đông Phương, Truyện Kiếm Hiệp"Đồ đệ, đừng làm loạn!" Thiên Sơn Dao Trì, được mệnh danh là báu vật số một thiên hạ Yêu Cơ nhìn Diệp Hi Hòa đang đè mình xuống đất, vẻ mặt vừa căng thẳng vừa xấu hổ. "Sư tôn, người mau cứu con với, con sắp nổ tung rồi..." Diệp Hi Hòa lúc này trông hệt như một đầu dã thú, đôi mắt đỏ ngầu, cơ thể tr@n truồng, sắp mất kiểm soát! "Không thể! Ta là vi sư của con, sao con dám làm chuyện đó với ta?" Yêu Cơ thực sự hơi hoảng, sớm biết vậy thì cô đã không đuổi mấy vị sư tỷ nghiêng nước nghiêng thành của Diệp Hi Hòa xuống núi trước rồi, nếu không chẳng đến lượt mình trở thành cừu non! Thế nhưng Diệp Hi Hòa thực sự không chịu được nữa, hắn gầm lên một tiếng... "Nghịch đồ! Con dám..." "A..." Mười tiếng sau, cơn mưa tầm tã dừng lại. Yêu Cơ nằm trên tảng đá, ánh mắt đờ đẫn, cả người rệu rã không còn sức lực nào để cử động một ngón tay. Trái lại, Diệp Hi Hòa đã khôi phục tỉnh táo, hắn nhìn thương tích khắp người sư phụ mà rầu rĩ vô cùng! Hắn vốn là là thiếu gia của nhà họ Diệp… Nghe Diệp Hi Hòa nói xong, Trương Cầm Dao hoài nghi liệu có phải hẳn điên rồi không?"Diệp Hi Hòa, anh nói cái gì vậy? Anh muốn đưa tôi... Đi diệt Khô Lâu Đường?""Có một số thứ cần phải thanh toán càng sớm càng tốt, huống hồ chuyện này đã kéo dài tận ba năm."Hai mắt Diệp Hi Hòa tràn ngập sát khí!"Nhưng mà... Anh không nghe thấy những gì tôi vừa mới nói sao? Khô Lâu Đường khác với Diêm Vương Điện, nhà họ Trần, Huyết Thủ Bang mà anh từng tiêu diệt trước đây. Lý Nhất Đao rất kinh khủng, với lại... Theo những gì tôi nghe được thì vị sư phụ của hắn ít cũng là Đại Tông Sư chín sao, thậm chí còn là cao thủ cấp Thái Đấu!"Mặc dù trong ba năm nay Trương Cầm Dao hành xử dám đua dám giết, không hề sợ Lý Nhất Đao như vậy, nhưng dù sao thì Lý Nhất Đao cũng đã để lại bóng ma tâm lý quá lớn cho cô ấy.Với lại... Sư phụ của Lý Nhất Đao - cái lão già chỉ chuyên ăn không ngồi rồi, tận hưởng cảm giác vui vẻ thoải mái ở Khô Lâu Đường lại chính là một Thái Đấu trong truyền thuyết!Ở Tân Hải này, võ giả cấp Thái Đấu cũng không nhiều lắm, là một đường ranh giới với Đại Tông Sư.E là Đại Tông Sư chín sao cũng phải nhún nhường khi đứng trước mặt Thái Đấu một sao!Vậy nên Trương Cầm Dao nghĩ chuyện Diệp Hi Hòa có thể làm được thì sư phụ Lý Nhất Đao cũng làm được, cô ấy không chắc Diệp Hi Hòa đủ trình để trở thành đối thủ của đối phương.“Gà vườn chó xóm thôi mà."Diệp Hi Hòa nói với điệu bộ bình tĩnh: "Em sửa soạn lại quần áo giày dép đi, chúng ta chuẩn bị xuất phát!"Trương Cầm Dao chỉ biết nhìn chằm chằm Diệp Hi Hòa một lúc lâu với vẻ mặt ngơ ngác, cuối cùng cô ấy vẫn chọn tin tưởng Diệp Hi Hòa, lặng lẽ đeo giày cao gót, mặc đồ, sau đó chỉnh lại bộ sườn xám của mình rồi nói: “Tôi xong rồi.”“Đi"Lúc hai người ra khỏi cửa, vừa hay nhìn thấy các thành viên đoàn La Sát do Xuân Hương cầm đầu đứng bên ngoài.Khi thấy Trương Cầm Dao đã gỡ khăn che mặt xuống và khôi phục lại hình dáng thật thì các chúng nữ cực kỳ kinh ngạc, Xuân Hương tiến lên trước nói: “Môn chủ, mặt ngài...”“Xuân Hương, tôi có việc phải ra ngoài với bạn học cũ một chuyến, nơi này giao cho cô.”Trương Cầm Dao cũng không muốn dẫn quá nhiều người theo.Suy cho cùng, Trương Cầm Dao vẫn cảm thấy đi cùng Diệp Hi Hòa hơi mạo hiểm.