"Đồ đệ, đừng làm loạn!" Thiên Sơn Dao Trì, được mệnh danh là báu vật số một thiên hạ Yêu Cơ nhìn Diệp Hi Hòa đang đè mình xuống đất, vẻ mặt vừa căng thẳng vừa xấu hổ. "Sư tôn, người mau cứu con với, con sắp nổ tung rồi..." Diệp Hi Hòa lúc này trông hệt như một đầu dã thú, đôi mắt đỏ ngầu, cơ thể tr@n truồng, sắp mất kiểm soát! "Không thể! Ta là vi sư của con, sao con dám làm chuyện đó với ta?" Yêu Cơ thực sự hơi hoảng, sớm biết vậy thì cô đã không đuổi mấy vị sư tỷ nghiêng nước nghiêng thành của Diệp Hi Hòa xuống núi trước rồi, nếu không chẳng đến lượt mình trở thành cừu non! Thế nhưng Diệp Hi Hòa thực sự không chịu được nữa, hắn gầm lên một tiếng... "Nghịch đồ! Con dám..." "A..." Mười tiếng sau, cơn mưa tầm tã dừng lại. Yêu Cơ nằm trên tảng đá, ánh mắt đờ đẫn, cả người rệu rã không còn sức lực nào để cử động một ngón tay. Trái lại, Diệp Hi Hòa đã khôi phục tỉnh táo, hắn nhìn thương tích khắp người sư phụ mà rầu rĩ vô cùng! Hắn vốn là là thiếu gia của nhà họ Diệp…
Chương 94: Quang Chỉ Quyền!
Võ Thánh Diệp Hi HòaTác giả: Dật DanhTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Đông Phương, Truyện Kiếm Hiệp"Đồ đệ, đừng làm loạn!" Thiên Sơn Dao Trì, được mệnh danh là báu vật số một thiên hạ Yêu Cơ nhìn Diệp Hi Hòa đang đè mình xuống đất, vẻ mặt vừa căng thẳng vừa xấu hổ. "Sư tôn, người mau cứu con với, con sắp nổ tung rồi..." Diệp Hi Hòa lúc này trông hệt như một đầu dã thú, đôi mắt đỏ ngầu, cơ thể tr@n truồng, sắp mất kiểm soát! "Không thể! Ta là vi sư của con, sao con dám làm chuyện đó với ta?" Yêu Cơ thực sự hơi hoảng, sớm biết vậy thì cô đã không đuổi mấy vị sư tỷ nghiêng nước nghiêng thành của Diệp Hi Hòa xuống núi trước rồi, nếu không chẳng đến lượt mình trở thành cừu non! Thế nhưng Diệp Hi Hòa thực sự không chịu được nữa, hắn gầm lên một tiếng... "Nghịch đồ! Con dám..." "A..." Mười tiếng sau, cơn mưa tầm tã dừng lại. Yêu Cơ nằm trên tảng đá, ánh mắt đờ đẫn, cả người rệu rã không còn sức lực nào để cử động một ngón tay. Trái lại, Diệp Hi Hòa đã khôi phục tỉnh táo, hắn nhìn thương tích khắp người sư phụ mà rầu rĩ vô cùng! Hắn vốn là là thiếu gia của nhà họ Diệp… Diệp Hi Hoà nhìn tên Tsuyoshi Kusanagi mới đánh ra sóng đao. Hắn mới là sóng thật!Hản trở tay vung chưởng, Tsuyoshi Kusanagi lập tức. nổ tanh bành, một vài tấm thẻ ngân hàng và một chiếc qu@n lót nữ rơi lả tả giữa không trung!Đám Tabuchi Masahiro trợn tròn mắt đến nỗi muốn nổ tung, không ngờ Tsuyoshi Kusanagi chỉ vừa đối mặt đã bị đánh banh xác thế kia!Hắn ta chính là Đại Thái Đấu bốn sao, là cao thủ hàng đầu của toàn bộ Tân Hải này...Miệng Mikami Yua ngoác ra to như thể có thể nhét bất cứ thứ gì vào trong."Nam... Nam tước Isaacl! Mau cứu tôi, xin ngài hãy cứu tôi!!!"Trong lúc hoảng loạn, Tabuchi Masahiro không quan †âm tôn nghiêm chó má gì nữa, hắn ta lăn lộn vọt tới bên người Isaac, bám chặt bắp đùi đối phương, kêu r3n oai oái.Isaac nhíu chặt đôi lông mày, cười lạnh: "Tabuchi Masahiro, chúng ta thân thiết lắm hả?"Nghe vậy, Tabuchi Masahiro đờ ra, đám người lãnh sự Nhật Bản đang run như cầy sấy cũng ngơ ngác, không ngờ rằng Isaac lại trở mặt nhanh như thế.Quả nhiên không hổ danh là dân tộc nức tiếng vì giỏi lật lọng, tự xưng mình là thân sĩ, nhưng thực chất lại lạ đám thân sĩ đạo đức giả nhất quả đất!"Nam tước Isaac, ngài, ngài không thể làm vậy! Đừng quên giữa chúng ta còn có một hiệp ước rất quan trọng. Một khi tôi chết, mục đích chuyến đi tới Tân Hải lần này của ngài cũng sẽ trở thành công dã tràng...""Câm mồm!"Vẻ mặt Isaac có chút vặn vẹo.Lúc này, Isaac thực sự chẳng muốn để tâm đ ến "Tabuchi Masahiro nữa. Ngặt nỗi, nếu chuyện ông ta thấy chết không cứu bị truyền đi thì danh dự của ông ta và đế quốc Anh sẽ bị ảnh hưởng rất xấu.Do đó, ông ta đưa mắt nhìn về phía Diệp Hi Hoà, nói: "Người Đại Hạ, nể mặt tôi, thả hắn ta đi được không?”Ngay khi ông ta dứt lời, Diệp Hi Hoà lập tức đánh ra một luồng chân khí khiến Tabuchi Masahiro trực tiếp biến thành một quả cầu máu, băn lên mặt Isaac!"Ông có thể diện hả?"Diệp Hi Hòa lừ lừ tiến lại.Isaac hung hăng lau vết máu trên mặt, cảm nhận được sát khí khủng khiếp trên người Diệp Hi Hòa, ông ta kinh hãi đến mức lùi về sau hai bước.Nhưng ngay sau đó, Isaac lại cảm thấy thật nhục nhã. Từ bé đến lớn, ông ta chưa từng bị người khác chà đạp thế này, hơn nữa đối phương còn là một người da vàng!Tuy vậy, Isaac cũng hiểu đạo lý "kẻ khôn ngoan phải biết nhún nhường". Ông ta đã tận mắt chứng kiến tên Nhật Bản kia chết như thế nào rồi.Ngoài ra, người của ông ta cũng không mạnh hơn đám Nhật Bản bao nhiêu. Ky sx duy nhất thuộc đoàn Ky sĩ Hoàng gia cũng chỉ là Đại Thái Đấu năm sao mà thôi.Vì vậy, ông ta cố tỏ ra mạnh miệng dù trong lòng đã sợ lắm rồi: "Người Đại Hạ, tôi sẽ nhớ mặt cậu! Thù oán giữa cậu và người Nhật Bản không liên quan gì với đế quốc Anh bọn tôi, cáo từ!"Nói xong, ông †a toang dẫn người rời đi.Tuy nhiên, "bụp!!" một tiếng, Diệp Hi Hòa đã vươn tay chộp lấy Isaac từ xa, kéo ông ta lại gần, "Tôi đã cho ông đi chưa?"Isaac tức giận ra mặt: "Cậu... Cậu muốn thế nào?”"Khai báo đúng sự thật, ông có quan hệ gì với ba kẻ tập kích sư tỷ tôi trên phố đi bộ? Nhất là cái người tênKurt kia!" Diệp Hi Hòa lạnh lùng nói."Tôi không biết cậu đang nói gì!!"Isaac biến sắc, lên tiếng phủ nhận! "Không biết?"Diệp Hi Hoà thò tay vào lồ ng ngực đối phương, kéo lá phổi đầm đìa máu ra ngoài: "Bây giờ có biết không?""A"Isaac thét lên thảm thiết!!!Chứng kiến cảnh này, đám người lãnh sự Nhật Bản bị hù dọa tới nỗi quỳ mọp trước Diệp Hi Hòa, sợ hãi run rẩy!"To gan! Mau thả Nam tước Isaac ral!"Đột nhiên, đám người Tây ở sau lưng lsaac phẫn nộ đứng dậy!Ngay khi bọn họ chưa kịp phản ứng trước việc Diệp Hi Hoà bắt giữ Nam tước Isaac thì ông ta đã bị đối phương móc sống lá phổi một cách vô cùng chóng vánh!"Quang Chỉ Quyền!"Một người trông khá giống tu sĩ đột ngột vung nắm đấm về phía Diệp Hi Hòa.Diệp Hi Hoà nhổ một bãi nước bọt, tu sĩ lập tức nổ tung tại chỗ.
Diệp Hi Hoà nhìn tên Tsuyoshi Kusanagi mới đánh ra sóng đao. Hắn mới là sóng thật!
Hản trở tay vung chưởng, Tsuyoshi Kusanagi lập tức. nổ tanh bành, một vài tấm thẻ ngân hàng và một chiếc qu@n lót nữ rơi lả tả giữa không trung!
Đám Tabuchi Masahiro trợn tròn mắt đến nỗi muốn nổ tung, không ngờ Tsuyoshi Kusanagi chỉ vừa đối mặt đã bị đánh banh xác thế kia!
Hắn ta chính là Đại Thái Đấu bốn sao, là cao thủ hàng đầu của toàn bộ Tân Hải này...
Miệng Mikami Yua ngoác ra to như thể có thể nhét bất cứ thứ gì vào trong.
"Nam... Nam tước Isaacl! Mau cứu tôi, xin ngài hãy cứu tôi!!!"
Trong lúc hoảng loạn, Tabuchi Masahiro không quan †âm tôn nghiêm chó má gì nữa, hắn ta lăn lộn vọt tới bên người Isaac, bám chặt bắp đùi đối phương, kêu r3n oai oái.
Isaac nhíu chặt đôi lông mày, cười lạnh: "Tabuchi Masahiro, chúng ta thân thiết lắm hả?"
Nghe vậy, Tabuchi Masahiro đờ ra, đám người lãnh sự Nhật Bản đang run như cầy sấy cũng ngơ ngác, không ngờ rằng Isaac lại trở mặt nhanh như thế.
Quả nhiên không hổ danh là dân tộc nức tiếng vì giỏi lật lọng, tự xưng mình là thân sĩ, nhưng thực chất lại lạ đám thân sĩ đạo đức giả nhất quả đất!
"Nam tước Isaac, ngài, ngài không thể làm vậy! Đừng quên giữa chúng ta còn có một hiệp ước rất quan trọng. Một khi tôi chết, mục đích chuyến đi tới Tân Hải lần này của ngài cũng sẽ trở thành công dã tràng..."
"Câm mồm!"
Vẻ mặt Isaac có chút vặn vẹo.
Lúc này, Isaac thực sự chẳng muốn để tâm đ ến "Tabuchi Masahiro nữa. Ngặt nỗi, nếu chuyện ông ta thấy chết không cứu bị truyền đi thì danh dự của ông ta và đế quốc Anh sẽ bị ảnh hưởng rất xấu.
Do đó, ông ta đưa mắt nhìn về phía Diệp Hi Hoà, nói: "Người Đại Hạ, nể mặt tôi, thả hắn ta đi được không?”
Ngay khi ông ta dứt lời, Diệp Hi Hoà lập tức đánh ra một luồng chân khí khiến Tabuchi Masahiro trực tiếp biến thành một quả cầu máu, băn lên mặt Isaac!
"Ông có thể diện hả?"
Diệp Hi Hòa lừ lừ tiến lại.
Isaac hung hăng lau vết máu trên mặt, cảm nhận được sát khí khủng khiếp trên người Diệp Hi Hòa, ông ta kinh hãi đến mức lùi về sau hai bước.
Nhưng ngay sau đó, Isaac lại cảm thấy thật nhục nhã. Từ bé đến lớn, ông ta chưa từng bị người khác chà đạp thế này, hơn nữa đối phương còn là một người da vàng!
Tuy vậy, Isaac cũng hiểu đạo lý "kẻ khôn ngoan phải biết nhún nhường". Ông ta đã tận mắt chứng kiến tên Nhật Bản kia chết như thế nào rồi.
Ngoài ra, người của ông ta cũng không mạnh hơn đám Nhật Bản bao nhiêu. Ky sx duy nhất thuộc đoàn Ky sĩ Hoàng gia cũng chỉ là Đại Thái Đấu năm sao mà thôi.
Vì vậy, ông ta cố tỏ ra mạnh miệng dù trong lòng đã sợ lắm rồi: "Người Đại Hạ, tôi sẽ nhớ mặt cậu! Thù oán giữa cậu và người Nhật Bản không liên quan gì với đế quốc Anh bọn tôi, cáo từ!"
Nói xong, ông †a toang dẫn người rời đi.
Tuy nhiên, "bụp!!" một tiếng, Diệp Hi Hòa đã vươn tay chộp lấy Isaac từ xa, kéo ông ta lại gần, "Tôi đã cho ông đi chưa?"
Isaac tức giận ra mặt: "Cậu... Cậu muốn thế nào?”
"Khai báo đúng sự thật, ông có quan hệ gì với ba kẻ tập kích sư tỷ tôi trên phố đi bộ? Nhất là cái người tên
Kurt kia!" Diệp Hi Hòa lạnh lùng nói.
"Tôi không biết cậu đang nói gì!!"
Isaac biến sắc, lên tiếng phủ nhận!
"Không biết?"
Diệp Hi Hoà thò tay vào lồ ng ngực đối phương, kéo lá phổi đầm đìa máu ra ngoài: "Bây giờ có biết không?"
"A"
Isaac thét lên thảm thiết!!!
Chứng kiến cảnh này, đám người lãnh sự Nhật Bản bị hù dọa tới nỗi quỳ mọp trước Diệp Hi Hòa, sợ hãi run rẩy!
"To gan! Mau thả Nam tước Isaac ral!"
Đột nhiên, đám người Tây ở sau lưng lsaac phẫn nộ đứng dậy!
Ngay khi bọn họ chưa kịp phản ứng trước việc Diệp Hi Hoà bắt giữ Nam tước Isaac thì ông ta đã bị đối phương móc sống lá phổi một cách vô cùng chóng vánh!
"Quang Chỉ Quyền!"
Một người trông khá giống tu sĩ đột ngột vung nắm đấm về phía Diệp Hi Hòa.
Diệp Hi Hoà nhổ một bãi nước bọt, tu sĩ lập tức nổ tung tại chỗ.
Võ Thánh Diệp Hi HòaTác giả: Dật DanhTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Đông Phương, Truyện Kiếm Hiệp"Đồ đệ, đừng làm loạn!" Thiên Sơn Dao Trì, được mệnh danh là báu vật số một thiên hạ Yêu Cơ nhìn Diệp Hi Hòa đang đè mình xuống đất, vẻ mặt vừa căng thẳng vừa xấu hổ. "Sư tôn, người mau cứu con với, con sắp nổ tung rồi..." Diệp Hi Hòa lúc này trông hệt như một đầu dã thú, đôi mắt đỏ ngầu, cơ thể tr@n truồng, sắp mất kiểm soát! "Không thể! Ta là vi sư của con, sao con dám làm chuyện đó với ta?" Yêu Cơ thực sự hơi hoảng, sớm biết vậy thì cô đã không đuổi mấy vị sư tỷ nghiêng nước nghiêng thành của Diệp Hi Hòa xuống núi trước rồi, nếu không chẳng đến lượt mình trở thành cừu non! Thế nhưng Diệp Hi Hòa thực sự không chịu được nữa, hắn gầm lên một tiếng... "Nghịch đồ! Con dám..." "A..." Mười tiếng sau, cơn mưa tầm tã dừng lại. Yêu Cơ nằm trên tảng đá, ánh mắt đờ đẫn, cả người rệu rã không còn sức lực nào để cử động một ngón tay. Trái lại, Diệp Hi Hòa đã khôi phục tỉnh táo, hắn nhìn thương tích khắp người sư phụ mà rầu rĩ vô cùng! Hắn vốn là là thiếu gia của nhà họ Diệp… Diệp Hi Hoà nhìn tên Tsuyoshi Kusanagi mới đánh ra sóng đao. Hắn mới là sóng thật!Hản trở tay vung chưởng, Tsuyoshi Kusanagi lập tức. nổ tanh bành, một vài tấm thẻ ngân hàng và một chiếc qu@n lót nữ rơi lả tả giữa không trung!Đám Tabuchi Masahiro trợn tròn mắt đến nỗi muốn nổ tung, không ngờ Tsuyoshi Kusanagi chỉ vừa đối mặt đã bị đánh banh xác thế kia!Hắn ta chính là Đại Thái Đấu bốn sao, là cao thủ hàng đầu của toàn bộ Tân Hải này...Miệng Mikami Yua ngoác ra to như thể có thể nhét bất cứ thứ gì vào trong."Nam... Nam tước Isaacl! Mau cứu tôi, xin ngài hãy cứu tôi!!!"Trong lúc hoảng loạn, Tabuchi Masahiro không quan †âm tôn nghiêm chó má gì nữa, hắn ta lăn lộn vọt tới bên người Isaac, bám chặt bắp đùi đối phương, kêu r3n oai oái.Isaac nhíu chặt đôi lông mày, cười lạnh: "Tabuchi Masahiro, chúng ta thân thiết lắm hả?"Nghe vậy, Tabuchi Masahiro đờ ra, đám người lãnh sự Nhật Bản đang run như cầy sấy cũng ngơ ngác, không ngờ rằng Isaac lại trở mặt nhanh như thế.Quả nhiên không hổ danh là dân tộc nức tiếng vì giỏi lật lọng, tự xưng mình là thân sĩ, nhưng thực chất lại lạ đám thân sĩ đạo đức giả nhất quả đất!"Nam tước Isaac, ngài, ngài không thể làm vậy! Đừng quên giữa chúng ta còn có một hiệp ước rất quan trọng. Một khi tôi chết, mục đích chuyến đi tới Tân Hải lần này của ngài cũng sẽ trở thành công dã tràng...""Câm mồm!"Vẻ mặt Isaac có chút vặn vẹo.Lúc này, Isaac thực sự chẳng muốn để tâm đ ến "Tabuchi Masahiro nữa. Ngặt nỗi, nếu chuyện ông ta thấy chết không cứu bị truyền đi thì danh dự của ông ta và đế quốc Anh sẽ bị ảnh hưởng rất xấu.Do đó, ông ta đưa mắt nhìn về phía Diệp Hi Hoà, nói: "Người Đại Hạ, nể mặt tôi, thả hắn ta đi được không?”Ngay khi ông ta dứt lời, Diệp Hi Hoà lập tức đánh ra một luồng chân khí khiến Tabuchi Masahiro trực tiếp biến thành một quả cầu máu, băn lên mặt Isaac!"Ông có thể diện hả?"Diệp Hi Hòa lừ lừ tiến lại.Isaac hung hăng lau vết máu trên mặt, cảm nhận được sát khí khủng khiếp trên người Diệp Hi Hòa, ông ta kinh hãi đến mức lùi về sau hai bước.Nhưng ngay sau đó, Isaac lại cảm thấy thật nhục nhã. Từ bé đến lớn, ông ta chưa từng bị người khác chà đạp thế này, hơn nữa đối phương còn là một người da vàng!Tuy vậy, Isaac cũng hiểu đạo lý "kẻ khôn ngoan phải biết nhún nhường". Ông ta đã tận mắt chứng kiến tên Nhật Bản kia chết như thế nào rồi.Ngoài ra, người của ông ta cũng không mạnh hơn đám Nhật Bản bao nhiêu. Ky sx duy nhất thuộc đoàn Ky sĩ Hoàng gia cũng chỉ là Đại Thái Đấu năm sao mà thôi.Vì vậy, ông ta cố tỏ ra mạnh miệng dù trong lòng đã sợ lắm rồi: "Người Đại Hạ, tôi sẽ nhớ mặt cậu! Thù oán giữa cậu và người Nhật Bản không liên quan gì với đế quốc Anh bọn tôi, cáo từ!"Nói xong, ông †a toang dẫn người rời đi.Tuy nhiên, "bụp!!" một tiếng, Diệp Hi Hòa đã vươn tay chộp lấy Isaac từ xa, kéo ông ta lại gần, "Tôi đã cho ông đi chưa?"Isaac tức giận ra mặt: "Cậu... Cậu muốn thế nào?”"Khai báo đúng sự thật, ông có quan hệ gì với ba kẻ tập kích sư tỷ tôi trên phố đi bộ? Nhất là cái người tênKurt kia!" Diệp Hi Hòa lạnh lùng nói."Tôi không biết cậu đang nói gì!!"Isaac biến sắc, lên tiếng phủ nhận! "Không biết?"Diệp Hi Hoà thò tay vào lồ ng ngực đối phương, kéo lá phổi đầm đìa máu ra ngoài: "Bây giờ có biết không?""A"Isaac thét lên thảm thiết!!!Chứng kiến cảnh này, đám người lãnh sự Nhật Bản bị hù dọa tới nỗi quỳ mọp trước Diệp Hi Hòa, sợ hãi run rẩy!"To gan! Mau thả Nam tước Isaac ral!"Đột nhiên, đám người Tây ở sau lưng lsaac phẫn nộ đứng dậy!Ngay khi bọn họ chưa kịp phản ứng trước việc Diệp Hi Hoà bắt giữ Nam tước Isaac thì ông ta đã bị đối phương móc sống lá phổi một cách vô cùng chóng vánh!"Quang Chỉ Quyền!"Một người trông khá giống tu sĩ đột ngột vung nắm đấm về phía Diệp Hi Hòa.Diệp Hi Hoà nhổ một bãi nước bọt, tu sĩ lập tức nổ tung tại chỗ.