Tác giả:

Ục...!Ục… Một chuỗi tiếng kêu phát ra từ dưới gầm bàn đặt lồng hấp. Một cô bé mặc áo cà sa màu xám, tóc búi hai bên, xoa xoa cái bụng đang réo ồn ào. Cô bé chui ra khỏi gầm bàn, đôi mắt to tròn, trong veo nhìn chằm chằm vào những chiếc bánh bao nóng hổi vừa mới ra lò, miệng nuốt nước miếng không ngừng. Cô bé ngó trước ngó sau, xác định Đại sư phụ phòng bếp không có ở đây, lập tức giơ một tay nhấc cái lồng hấp năm tầng, tay kia nhanh như chớp chộp lấy một chiếc bánh bao nóng hổi từ tầng dưới cùng. Cô bé há to miệng cắn một miếng thật to. Bánh bao thơm mềm, ngập tràn hương vị lúa mì. Cô bé gật gù hài lòng, định cắn thêm miếng nữa thì sau lưng vang lên tiếng quát: "Tiểu Đào Đào! Con lại ăn vụng bánh bao của ta!" Tiểu Đào Đào giật mình, bàn tay đang cầm lồng hấp run lên, quai cầm bằng gỗ "cạch" một tiếng rồi gãy đôi. Cô bé chột dạ nhìn quai cầm vừa bị mình bẻ gãy, thầm niệm một tiếng "A Di Đà Phật", sau đó thành thạo ném nó vào bếp lò gần đó. Động tác thuần thục, rõ ràng "quen tay" lắm…

Truyện chữ