Khi bình minh ửng hồng trên Eden (1), ông già mơ giấc chiêm bao cuối cùng trong đời. Nằm trên chiếc giường gỗ sồi to, ông mơ thấy chiến thắng mà suốt đêm ông hướng tới. Giờ đây, ông đang lẩm bẩm điều gì đó một cách hài lòng. Đối với Max Harper, người cựu chiến binh của hàng ngàn chiến thắng trong các cuộc vật lộn với thiên nhiên, với con người và với máy móc thì đây là một cách từ giã cuộc đời xứng đáng. Gương mặt thư giãn, trở nên bình thản, cái vẻ ông chưa từng có trong đời. Đối với cô gái đang ngồi bên mép giường, những điều khủng khiếp mới chỉ bắt đầu. Những giờ dài đằng đẵng của đêm tối thoáng đãng đã qua đi đầy cảm giác sợ hãi lên tới cực điểm và những cơn sóng hoảng loạn đang ập xuống đầu cô. - Cha đừng bỏ con, con xin cha, cha đừng bỏ con, đừng bỏ con… - Cô van vỉ. Nước mắt ròng ròng trên má. Cô lẩy bẩy run sợ bởi lòng yêu thương khôn cùng đối với ông già: - Không có cha con biết làm gì? Không có cha con chẳng còn gì cả. Bởi cha là tất cả của con mà! Lúc nào con cũng khao khát…
Tác giả: