Bạch Tố Trinh là con bạch xà không biết xấu hổ nhất mà Pháp Hải từng gặp. Nàng nói cho hắn biết mình là người xuyên không, không muốn đi tìm Hứa Tiên và cũng chẳng muốn dâng nước làm ngập Kim Sơn. Mấy yêu tinh trong động rắn đều thích nịnh bợ nàng nên nàng rất vui vẻ, chẳng muốn tới đánh chìm căn miếu rách của hắn. Vào mồng hai tháng Giêng, Pháp Hải tới núi Nga Mi một lần nữa để mời Bạch Tố Trinh xuống núi tìm Hứa Tiên. Hắn chờ đợi đến mức từ cậu bé mục đồng già thành lão mục đồng, cuối cùng đã chuyển thế đầu thai. Tính ra năm nay đã trôi qua mười bảy mười tám, thế mà Bạch Tố Trinh vẫn mặt dày mày dặn ở lì trong động là sao? Khi ấy, Bạch nương nương còn say giấc ngủ đông, cả người đều lười biếng, nửa cái đuôi rắn vắt vẻo bên trong cái quan tài ván rách không biết từ đâu, chỉ có nửa trên là hình người. Nàng trông thấy Pháp Hải đi vào còn lấy làm vui vẻ, buồn ngủ bắt chuyện với hắn: “Tiểu hòa thượng lại đây, vừa lúc ta đang chán đấy, chúng ta trò chuyện về đời người nào.” Mỗi lần nhìn…
Tác giả: