Tác giả:

"Tôi phải đi rồi." Nước ngoài, trước một đại điện hùng vĩ, người đàn ông và người dưới của mình nói lời tạm biệt cuối cùng. Trên biển hiệu được rèn đúc bằng ngọc lưu ly, ba chữ: "Điện Chiến Thần" phát ra ánh vàng lóng lánh. "Đại ca thực sự muốn đi sao?" Một thanh niên đi lên trước, trong mắt đều là vẻ không nỡ. "Phải đi rồi" Ánh mắt người đàn ông hoảng hốt, ký ức được phủ bụi lập tức lại mở ra. Năm năm trước, anh không quan tâm vợ giữ mình lại, rời khỏi Hải Kinh, ly biệt quê hương. Tham quan, xuất ngũ, tham gia lính đánh thuê cho đến tận bây giờ. Ba chữ Điện Chiến Thần trở thành tổ chức số một số hai thế giới, tài sản vô số. Trong điện ngoài anh thì còn mười hai chiến thần nữa, tùy tiện chọn một cũng có thể làm cho người ta nghe mà sợ mất mật. Có thể nói bây giờ anh đang ở trong thời kỳ đỉnh cao. Lúc này rời đi thì đúng là làm cho người ta không khỏi tiếc hận. "Nhóc Tư, tin tức tôi bảo cậu điều tra đã có chưa?" "Tra được rồi đại ca ạ. Sau khi anh rời khỏi thành phố Hải Kinh, chị dâu…

Chương 110: Tạm Thời Không Rõ

Chiến Thần Ngạo ThếTác giả: 330Truyện Đô Thị, Truyện Sủng"Tôi phải đi rồi." Nước ngoài, trước một đại điện hùng vĩ, người đàn ông và người dưới của mình nói lời tạm biệt cuối cùng. Trên biển hiệu được rèn đúc bằng ngọc lưu ly, ba chữ: "Điện Chiến Thần" phát ra ánh vàng lóng lánh. "Đại ca thực sự muốn đi sao?" Một thanh niên đi lên trước, trong mắt đều là vẻ không nỡ. "Phải đi rồi" Ánh mắt người đàn ông hoảng hốt, ký ức được phủ bụi lập tức lại mở ra. Năm năm trước, anh không quan tâm vợ giữ mình lại, rời khỏi Hải Kinh, ly biệt quê hương. Tham quan, xuất ngũ, tham gia lính đánh thuê cho đến tận bây giờ. Ba chữ Điện Chiến Thần trở thành tổ chức số một số hai thế giới, tài sản vô số. Trong điện ngoài anh thì còn mười hai chiến thần nữa, tùy tiện chọn một cũng có thể làm cho người ta nghe mà sợ mất mật. Có thể nói bây giờ anh đang ở trong thời kỳ đỉnh cao. Lúc này rời đi thì đúng là làm cho người ta không khỏi tiếc hận. "Nhóc Tư, tin tức tôi bảo cậu điều tra đã có chưa?" "Tra được rồi đại ca ạ. Sau khi anh rời khỏi thành phố Hải Kinh, chị dâu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong sảnh lớn có người quan tâm đến hỏi thăm."Thân thể của bà vẫn khỏe, cảm ơn các vị đã lo lắng." người đàn ông nói chuyện tên là Ngô Nghĩa Hưng, là con trai lớn của bà cụ nhà họ Ngô.Là bác cả của cậu chủ nhỏ, thân thể bà cụ không tốt, đối với việc lớn bé bên ngoài đều do Ngô Nghĩa Hưng ra mặt."Nghe nói cậu chủ nhỏ nhà họ Ngô đã tìm thấy trái tim thích hợp để đổi rồi, chuyện này là thật sao?" !"Đúng vậy" Ngô Phong đang đứng trong đám người đáp."Anh Ngô Phong, tôi có một người họ hàng ở Hải Kinh, tôi nghe nói tại Hải Kinh có một người tên Hứa Khinh Tử, là chị gái ruột của cậu chủ nhỏ có phải không?""Tin tức của anh đúng là chính xác, không sai, hai ngày trước tôi tới Hải Kinh chính là vì chuyện này, tim của cậu chủ nhỏ đã thay xong, qua vài ngày nữa là có thể gặp mặt mọi người""Anh à, đổi tim của người ta, người ta sẽ đồng ý sao?" Có người không nhịn được hỏi."Cậu đang đùa cái gì thế?" lập tức có người khác trêu ghẹo nói: "Loại địa phương nhỏ như Kinh Hải, đám người kia chẳng có chút kiến thức nào, cho chút tiền là được, cho dù không nhận tiền, thì cũng nên biết nhà họ Ngô ở thành phố chứ? Có thể được nhà họ Ngô dùng đến cũng là vinh hạnh của bọn họ"."Không sai" lần này Ngô Phong cười gật đầu, hiển nhiên rất tán đồng với cách nói của người kia.Thời đại hòa bình, nếu như phải đánh trận, rất nhiều người không muốn thấy.."Đánh trận cái gì, thời đại nào rồi, chắc là có hợp tác diễn tập gì đó với thành phố chúng ta.Anh Ngô Phong, chẳng phải nhà các anh có người có quan hệ với quân khu sao? Chuyện này rốt cuộc là sao?""Tạm thời không rõ." Ngô Phong lắc đầu, tin tức chiến thần Côn Lăng Thiên muốn tới thành phố vừa rồi anh ta cũng mới nhận được, nhưng nguyên nhân cụ thể là gì anh ta cũng không biết."Nhất định là diễn tập, anh Ngô Phong, anh ba nhà các anh có quan hệ khá tốt với quân khu đúng không? Nói không chừng lần này chiến thần Côn Lăng Thiên đến còn có thể xây dựng mối quan hệ, mẹ nó, nhà.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong sảnh lớn có người quan tâm đến hỏi thăm.

"Thân thể của bà vẫn khỏe, cảm ơn các vị đã lo lắng." người đàn ông nói chuyện tên là Ngô Nghĩa Hưng, là con trai lớn của bà cụ nhà họ Ngô.

Là bác cả của cậu chủ nhỏ, thân thể bà cụ không tốt, đối với việc lớn bé bên ngoài đều do Ngô Nghĩa Hưng ra mặt.

"Nghe nói cậu chủ nhỏ nhà họ Ngô đã tìm thấy trái tim thích hợp để đổi rồi, chuyện này là thật sao?" !"Đúng vậy" Ngô Phong đang đứng trong đám người đáp.

"Anh Ngô Phong, tôi có một người họ hàng ở Hải Kinh, tôi nghe nói tại Hải Kinh có một người tên Hứa Khinh Tử, là chị gái ruột của cậu chủ nhỏ có phải không?"

"Tin tức của anh đúng là chính xác, không sai, hai ngày trước tôi tới Hải Kinh chính là vì chuyện này, tim của cậu chủ nhỏ đã thay xong, qua vài ngày nữa là có thể gặp mặt mọi người"

"Anh à, đổi tim của người ta, người ta sẽ đồng ý sao?" Có người không nhịn được hỏi.

"Cậu đang đùa cái gì thế?" lập tức có người khác trêu ghẹo nói: "Loại địa phương nhỏ như Kinh Hải, đám người kia chẳng có chút kiến thức nào, cho chút tiền là được, cho dù không nhận tiền, thì cũng nên biết nhà họ Ngô ở thành phố chứ? Có thể được nhà họ Ngô dùng đến cũng là vinh hạnh của bọn họ".

"Không sai" lần này Ngô Phong cười gật đầu, hiển nhiên rất tán đồng với cách nói của người kia.

Thời đại hòa bình, nếu như phải đánh trận, rất nhiều người không muốn thấy..

"Đánh trận cái gì, thời đại nào rồi, chắc là có hợp tác diễn tập gì đó với thành phố chúng ta.

Anh Ngô Phong, chẳng phải nhà các anh có người có quan hệ với quân khu sao? Chuyện này rốt cuộc là sao?"

"Tạm thời không rõ." Ngô Phong lắc đầu, tin tức chiến thần Côn Lăng Thiên muốn tới thành phố vừa rồi anh ta cũng mới nhận được, nhưng nguyên nhân cụ thể là gì anh ta cũng không biết.

"Nhất định là diễn tập, anh Ngô Phong, anh ba nhà các anh có quan hệ khá tốt với quân khu đúng không? Nói không chừng lần này chiến thần Côn Lăng Thiên đến còn có thể xây dựng mối quan hệ, mẹ nó, nhà

Image removed.

.

Chiến Thần Ngạo ThếTác giả: 330Truyện Đô Thị, Truyện Sủng"Tôi phải đi rồi." Nước ngoài, trước một đại điện hùng vĩ, người đàn ông và người dưới của mình nói lời tạm biệt cuối cùng. Trên biển hiệu được rèn đúc bằng ngọc lưu ly, ba chữ: "Điện Chiến Thần" phát ra ánh vàng lóng lánh. "Đại ca thực sự muốn đi sao?" Một thanh niên đi lên trước, trong mắt đều là vẻ không nỡ. "Phải đi rồi" Ánh mắt người đàn ông hoảng hốt, ký ức được phủ bụi lập tức lại mở ra. Năm năm trước, anh không quan tâm vợ giữ mình lại, rời khỏi Hải Kinh, ly biệt quê hương. Tham quan, xuất ngũ, tham gia lính đánh thuê cho đến tận bây giờ. Ba chữ Điện Chiến Thần trở thành tổ chức số một số hai thế giới, tài sản vô số. Trong điện ngoài anh thì còn mười hai chiến thần nữa, tùy tiện chọn một cũng có thể làm cho người ta nghe mà sợ mất mật. Có thể nói bây giờ anh đang ở trong thời kỳ đỉnh cao. Lúc này rời đi thì đúng là làm cho người ta không khỏi tiếc hận. "Nhóc Tư, tin tức tôi bảo cậu điều tra đã có chưa?" "Tra được rồi đại ca ạ. Sau khi anh rời khỏi thành phố Hải Kinh, chị dâu… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong sảnh lớn có người quan tâm đến hỏi thăm."Thân thể của bà vẫn khỏe, cảm ơn các vị đã lo lắng." người đàn ông nói chuyện tên là Ngô Nghĩa Hưng, là con trai lớn của bà cụ nhà họ Ngô.Là bác cả của cậu chủ nhỏ, thân thể bà cụ không tốt, đối với việc lớn bé bên ngoài đều do Ngô Nghĩa Hưng ra mặt."Nghe nói cậu chủ nhỏ nhà họ Ngô đã tìm thấy trái tim thích hợp để đổi rồi, chuyện này là thật sao?" !"Đúng vậy" Ngô Phong đang đứng trong đám người đáp."Anh Ngô Phong, tôi có một người họ hàng ở Hải Kinh, tôi nghe nói tại Hải Kinh có một người tên Hứa Khinh Tử, là chị gái ruột của cậu chủ nhỏ có phải không?""Tin tức của anh đúng là chính xác, không sai, hai ngày trước tôi tới Hải Kinh chính là vì chuyện này, tim của cậu chủ nhỏ đã thay xong, qua vài ngày nữa là có thể gặp mặt mọi người""Anh à, đổi tim của người ta, người ta sẽ đồng ý sao?" Có người không nhịn được hỏi."Cậu đang đùa cái gì thế?" lập tức có người khác trêu ghẹo nói: "Loại địa phương nhỏ như Kinh Hải, đám người kia chẳng có chút kiến thức nào, cho chút tiền là được, cho dù không nhận tiền, thì cũng nên biết nhà họ Ngô ở thành phố chứ? Có thể được nhà họ Ngô dùng đến cũng là vinh hạnh của bọn họ"."Không sai" lần này Ngô Phong cười gật đầu, hiển nhiên rất tán đồng với cách nói của người kia.Thời đại hòa bình, nếu như phải đánh trận, rất nhiều người không muốn thấy.."Đánh trận cái gì, thời đại nào rồi, chắc là có hợp tác diễn tập gì đó với thành phố chúng ta.Anh Ngô Phong, chẳng phải nhà các anh có người có quan hệ với quân khu sao? Chuyện này rốt cuộc là sao?""Tạm thời không rõ." Ngô Phong lắc đầu, tin tức chiến thần Côn Lăng Thiên muốn tới thành phố vừa rồi anh ta cũng mới nhận được, nhưng nguyên nhân cụ thể là gì anh ta cũng không biết."Nhất định là diễn tập, anh Ngô Phong, anh ba nhà các anh có quan hệ khá tốt với quân khu đúng không? Nói không chừng lần này chiến thần Côn Lăng Thiên đến còn có thể xây dựng mối quan hệ, mẹ nó, nhà.

Chương 110: Tạm Thời Không Rõ