“Ô miao…” (con tôi chết thật thảm a…)Khi ý thức dần thanh tỉnh, Quân Tiểu Nam nhận ra chân cô vô cùng nóng rát. Không, không chỉ đơn giản là nóng rát mà là nóng đến đau đớn!Cô mở mắt ra, không ngờ bản thân lại đang nằm trên đống gỗ lớn, hơn nữa xung quanh còn có ánh lửa đang cháy bập bùng, xung quanh đều là người nguyên thủy khoác da thú. “Đừng đốt! Tôi vẫn còn sống!!!”Việc cô đột ngột tỉnh lại dường như đã dọa sợ những người nguyên thủy đứng xung quanh. Trong đám người nguyên thủy, có người ngạc nhiên lớn tiếng hô lên, cũng có người sợ hãi né tránh. Bất quá những lời bọn họ nói, Quân Tiểu Nam đều nghe không hiểu. Còn chưa kịp hiểu rõ mọi chuyện thì một cơn đau đầu dữ dội đã ập đến khiến cô ngất đi. [Bắt đầu tiếp thu ký ức, đếm ngược 3…2…1!]Âm thanh máy móc quỷ dị vang lên trong đầu Quân Tiểu Nam. ***Trong lúc hôn mê, Quân Tiểu Nam dường như trải qua cuộc đời ngắn ngủi của thân thể này. Đứa nhỏ này chào đời bên trong sơn động vào một ngày trời đông lạnh giá, lớn lên nhờ sữa pha loãng…
Chương 47: Chương 47
Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ LĩnhTác giả: Thất Đoàn Mao Nhung NhungTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Xuyên Không“Ô miao…” (con tôi chết thật thảm a…)Khi ý thức dần thanh tỉnh, Quân Tiểu Nam nhận ra chân cô vô cùng nóng rát. Không, không chỉ đơn giản là nóng rát mà là nóng đến đau đớn!Cô mở mắt ra, không ngờ bản thân lại đang nằm trên đống gỗ lớn, hơn nữa xung quanh còn có ánh lửa đang cháy bập bùng, xung quanh đều là người nguyên thủy khoác da thú. “Đừng đốt! Tôi vẫn còn sống!!!”Việc cô đột ngột tỉnh lại dường như đã dọa sợ những người nguyên thủy đứng xung quanh. Trong đám người nguyên thủy, có người ngạc nhiên lớn tiếng hô lên, cũng có người sợ hãi né tránh. Bất quá những lời bọn họ nói, Quân Tiểu Nam đều nghe không hiểu. Còn chưa kịp hiểu rõ mọi chuyện thì một cơn đau đầu dữ dội đã ập đến khiến cô ngất đi. [Bắt đầu tiếp thu ký ức, đếm ngược 3…2…1!]Âm thanh máy móc quỷ dị vang lên trong đầu Quân Tiểu Nam. ***Trong lúc hôn mê, Quân Tiểu Nam dường như trải qua cuộc đời ngắn ngủi của thân thể này. Đứa nhỏ này chào đời bên trong sơn động vào một ngày trời đông lạnh giá, lớn lên nhờ sữa pha loãng… Bữa trưa ngày hôm nay của mọi người có cá và cải thìa xào.Các món ăn do phòng bếp chế biến phần lớn là cháo và các món hầm, bọn họ chưa có thời gian học các món xào, nên hôm nay Tiểu Nam Nam chỉ có thể tự mình xuống bếp.Sau đó, mọi người liền nhanh chóng phát hiện ra, bữa cơm trưa hôm nay không chỉ có thêm một món ăn kỳ quái mà mỗi người còn nhận được nhận thêm hai cây… que gỗ?“Cái này hẳn là… chiếc đũa?”Lão thủ lĩnh Ổn híp híp mắt, dần lâm vào hồi ức xa xăm, cái tên này là vị tổ tiên kia đã nói với hắn.“Không tồi, đây chính là đũa.”Kỳ thật lúc trước khi vừa đến đây, cô đã dùng đũa ăn cơm một lần.Bất quá lúc ấy cô vẫn chưa hoà nhập với những thành viên trong bộ lạc, chỉ có thể cố gắng không biểu hiện quá đặc biệt.Sau đó, mỗi lần ăn uống, cô cố gắng ăn thức ăn bằng tay nhiều nhất có thể.Thật ra hôm nay, ngoại trừ đôi đũa này Quân, Tiểu Nam chủ yếu muốn cho các tộc nhân nếm thử một loại lương thực vô cùng trân quý - đó là hạt gạo.Là một người Lam Tinh chính cống, cô cực kỳ thích thổi gạo nấu cơm! Cơm nóng ăn với rau xào và thịt hầm, tuy đơn giản nhưng có thể so sánh với mỹ vị nhân gian!Về sau cô còn có kế hoạch để các tộc nhân trồng thêm lúa nước và lúa mì.Nếu nhất định phải trồng trọt thì sao có thể không nếm thử mùi vị cơ chứ?“Mọi người dùng đũa như thế này, sử dụng các ngón tay kẹp hai chiếc lại với nhau, trên dưới dùng sức, không sai, chính là như vậy.”“Tuy rằng thoạt nhìn dùng đũa không tiện lợi bằng trực tiếp dùng tay, nhưng trên thực tế nó có rất nhiều chỗ tốt.”“Mọi người thử nghĩ xem, để tránh giun chui vào bụng, có phải trước khi ăn nhất định phải rửa tay sạch sẽ, đúng không?”Mọi người đều gật đầu, quy tắc mới “rửa tay trước khi ăn và sau khi đi vệ sinh” đã được thực hiện hơn mười ngày, nhưng không ai dám lười biếng hay không tuân theo.Đơn giản là vì bọn họ đều rất sợ giun chui vào bụng!“Tuy nhiên, nếu dùng đũa gắp thức ăn thì không cần phải liên tục rửa tay.Nếu không lúc ăn cơm, mỗi khi bàn tay vô tình chạm vào thứ gì đó không sạch sẽ thì phải tẩy rửa một lần, rất phiền toái.”“Hơn nữa nếu thức ăn quá nóng, dùng đũa giúp tránh làm bỏng các ngón tay.”“Cuối cùng, dùng đũa gắp thì chắc chắn thức ăn sẽ ngon hơn nhiều! Mọi người cứ thử xem!”.
Bữa trưa ngày hôm nay của mọi người có cá và cải thìa xào.
Các món ăn do phòng bếp chế biến phần lớn là cháo và các món hầm, bọn họ chưa có thời gian học các món xào, nên hôm nay Tiểu Nam Nam chỉ có thể tự mình xuống bếp.
Sau đó, mọi người liền nhanh chóng phát hiện ra, bữa cơm trưa hôm nay không chỉ có thêm một món ăn kỳ quái mà mỗi người còn nhận được nhận thêm hai cây… que gỗ?“Cái này hẳn là… chiếc đũa?”Lão thủ lĩnh Ổn híp híp mắt, dần lâm vào hồi ức xa xăm, cái tên này là vị tổ tiên kia đã nói với hắn.
“Không tồi, đây chính là đũa.
”Kỳ thật lúc trước khi vừa đến đây, cô đã dùng đũa ăn cơm một lần.
Bất quá lúc ấy cô vẫn chưa hoà nhập với những thành viên trong bộ lạc, chỉ có thể cố gắng không biểu hiện quá đặc biệt.
Sau đó, mỗi lần ăn uống, cô cố gắng ăn thức ăn bằng tay nhiều nhất có thể.
Thật ra hôm nay, ngoại trừ đôi đũa này Quân, Tiểu Nam chủ yếu muốn cho các tộc nhân nếm thử một loại lương thực vô cùng trân quý - đó là hạt gạo.
Là một người Lam Tinh chính cống, cô cực kỳ thích thổi gạo nấu cơm! Cơm nóng ăn với rau xào và thịt hầm, tuy đơn giản nhưng có thể so sánh với mỹ vị nhân gian!Về sau cô còn có kế hoạch để các tộc nhân trồng thêm lúa nước và lúa mì.
Nếu nhất định phải trồng trọt thì sao có thể không nếm thử mùi vị cơ chứ?“Mọi người dùng đũa như thế này, sử dụng các ngón tay kẹp hai chiếc lại với nhau, trên dưới dùng sức, không sai, chính là như vậy.
”“Tuy rằng thoạt nhìn dùng đũa không tiện lợi bằng trực tiếp dùng tay, nhưng trên thực tế nó có rất nhiều chỗ tốt.
”“Mọi người thử nghĩ xem, để tránh giun chui vào bụng, có phải trước khi ăn nhất định phải rửa tay sạch sẽ, đúng không?”Mọi người đều gật đầu, quy tắc mới “rửa tay trước khi ăn và sau khi đi vệ sinh” đã được thực hiện hơn mười ngày, nhưng không ai dám lười biếng hay không tuân theo.
Đơn giản là vì bọn họ đều rất sợ giun chui vào bụng!“Tuy nhiên, nếu dùng đũa gắp thức ăn thì không cần phải liên tục rửa tay.
Nếu không lúc ăn cơm, mỗi khi bàn tay vô tình chạm vào thứ gì đó không sạch sẽ thì phải tẩy rửa một lần, rất phiền toái.
”“Hơn nữa nếu thức ăn quá nóng, dùng đũa giúp tránh làm bỏng các ngón tay.
”“Cuối cùng, dùng đũa gắp thì chắc chắn thức ăn sẽ ngon hơn nhiều! Mọi người cứ thử xem!”.
Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ LĩnhTác giả: Thất Đoàn Mao Nhung NhungTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Xuyên Không“Ô miao…” (con tôi chết thật thảm a…)Khi ý thức dần thanh tỉnh, Quân Tiểu Nam nhận ra chân cô vô cùng nóng rát. Không, không chỉ đơn giản là nóng rát mà là nóng đến đau đớn!Cô mở mắt ra, không ngờ bản thân lại đang nằm trên đống gỗ lớn, hơn nữa xung quanh còn có ánh lửa đang cháy bập bùng, xung quanh đều là người nguyên thủy khoác da thú. “Đừng đốt! Tôi vẫn còn sống!!!”Việc cô đột ngột tỉnh lại dường như đã dọa sợ những người nguyên thủy đứng xung quanh. Trong đám người nguyên thủy, có người ngạc nhiên lớn tiếng hô lên, cũng có người sợ hãi né tránh. Bất quá những lời bọn họ nói, Quân Tiểu Nam đều nghe không hiểu. Còn chưa kịp hiểu rõ mọi chuyện thì một cơn đau đầu dữ dội đã ập đến khiến cô ngất đi. [Bắt đầu tiếp thu ký ức, đếm ngược 3…2…1!]Âm thanh máy móc quỷ dị vang lên trong đầu Quân Tiểu Nam. ***Trong lúc hôn mê, Quân Tiểu Nam dường như trải qua cuộc đời ngắn ngủi của thân thể này. Đứa nhỏ này chào đời bên trong sơn động vào một ngày trời đông lạnh giá, lớn lên nhờ sữa pha loãng… Bữa trưa ngày hôm nay của mọi người có cá và cải thìa xào.Các món ăn do phòng bếp chế biến phần lớn là cháo và các món hầm, bọn họ chưa có thời gian học các món xào, nên hôm nay Tiểu Nam Nam chỉ có thể tự mình xuống bếp.Sau đó, mọi người liền nhanh chóng phát hiện ra, bữa cơm trưa hôm nay không chỉ có thêm một món ăn kỳ quái mà mỗi người còn nhận được nhận thêm hai cây… que gỗ?“Cái này hẳn là… chiếc đũa?”Lão thủ lĩnh Ổn híp híp mắt, dần lâm vào hồi ức xa xăm, cái tên này là vị tổ tiên kia đã nói với hắn.“Không tồi, đây chính là đũa.”Kỳ thật lúc trước khi vừa đến đây, cô đã dùng đũa ăn cơm một lần.Bất quá lúc ấy cô vẫn chưa hoà nhập với những thành viên trong bộ lạc, chỉ có thể cố gắng không biểu hiện quá đặc biệt.Sau đó, mỗi lần ăn uống, cô cố gắng ăn thức ăn bằng tay nhiều nhất có thể.Thật ra hôm nay, ngoại trừ đôi đũa này Quân, Tiểu Nam chủ yếu muốn cho các tộc nhân nếm thử một loại lương thực vô cùng trân quý - đó là hạt gạo.Là một người Lam Tinh chính cống, cô cực kỳ thích thổi gạo nấu cơm! Cơm nóng ăn với rau xào và thịt hầm, tuy đơn giản nhưng có thể so sánh với mỹ vị nhân gian!Về sau cô còn có kế hoạch để các tộc nhân trồng thêm lúa nước và lúa mì.Nếu nhất định phải trồng trọt thì sao có thể không nếm thử mùi vị cơ chứ?“Mọi người dùng đũa như thế này, sử dụng các ngón tay kẹp hai chiếc lại với nhau, trên dưới dùng sức, không sai, chính là như vậy.”“Tuy rằng thoạt nhìn dùng đũa không tiện lợi bằng trực tiếp dùng tay, nhưng trên thực tế nó có rất nhiều chỗ tốt.”“Mọi người thử nghĩ xem, để tránh giun chui vào bụng, có phải trước khi ăn nhất định phải rửa tay sạch sẽ, đúng không?”Mọi người đều gật đầu, quy tắc mới “rửa tay trước khi ăn và sau khi đi vệ sinh” đã được thực hiện hơn mười ngày, nhưng không ai dám lười biếng hay không tuân theo.Đơn giản là vì bọn họ đều rất sợ giun chui vào bụng!“Tuy nhiên, nếu dùng đũa gắp thức ăn thì không cần phải liên tục rửa tay.Nếu không lúc ăn cơm, mỗi khi bàn tay vô tình chạm vào thứ gì đó không sạch sẽ thì phải tẩy rửa một lần, rất phiền toái.”“Hơn nữa nếu thức ăn quá nóng, dùng đũa giúp tránh làm bỏng các ngón tay.”“Cuối cùng, dùng đũa gắp thì chắc chắn thức ăn sẽ ngon hơn nhiều! Mọi người cứ thử xem!”.