Năm 1900, thời đại mà con người bắt đầu sinh ra những nhà thiên tài, những cuộc chiến tranh, thế chiến, và thời đại công nghiệp hóa. Một thời đại mà nơi đó, công nghệ đạt được nhiều bước tiến trong lịch sự. Lịch sử gọi thời đại đó là thời đại Hoàng Kim của Công nghệ. Đó là của thế giới chúng ta, một chiều song song khác của dòng chảy vũ trụ.Sự kiện MU. Lục địa mà vào thế kỷ thứ 19, Augustus Le Plongeon là người đã đề xuất về lục địa đã biến mất khỏi thế giới thời nay. Ông nói rằng lục địa MU nằm ở Đại Tây Dương và là nơi đã khai sinh ra những con người bậc thầy khi đã tạo ra nền văn minh Ai Cập vĩ đại. Thời đó, nó chỉ như là một câu chuyện truyền miệng qua miệng và dần trở thành một truyền thuyết.Thời nay, mọi thứ đã sáng tỏ khi giới Khoa học đã bác bỏ hoàn toàn giả thuyết này. Công nghệ đã che lấp hoàn toàn những giả thuyết, khẳng định của ông nhưng… HỌ ĐÃ LẦM.Lục Địa MU hoàn toàn tồn tại.Vào năm 2010, trái đất hứng chịu một cơn động đất cực kì lớn làm rung chuyển hết toàn bộ thế…
Chương 22: 22: Một Đêm Yên Tĩnh Phần 1
Đằng Sau Lưng Ta Có Con GoblinTác giả: ZeriodTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Thám HiểmNăm 1900, thời đại mà con người bắt đầu sinh ra những nhà thiên tài, những cuộc chiến tranh, thế chiến, và thời đại công nghiệp hóa. Một thời đại mà nơi đó, công nghệ đạt được nhiều bước tiến trong lịch sự. Lịch sử gọi thời đại đó là thời đại Hoàng Kim của Công nghệ. Đó là của thế giới chúng ta, một chiều song song khác của dòng chảy vũ trụ.Sự kiện MU. Lục địa mà vào thế kỷ thứ 19, Augustus Le Plongeon là người đã đề xuất về lục địa đã biến mất khỏi thế giới thời nay. Ông nói rằng lục địa MU nằm ở Đại Tây Dương và là nơi đã khai sinh ra những con người bậc thầy khi đã tạo ra nền văn minh Ai Cập vĩ đại. Thời đó, nó chỉ như là một câu chuyện truyền miệng qua miệng và dần trở thành một truyền thuyết.Thời nay, mọi thứ đã sáng tỏ khi giới Khoa học đã bác bỏ hoàn toàn giả thuyết này. Công nghệ đã che lấp hoàn toàn những giả thuyết, khẳng định của ông nhưng… HỌ ĐÃ LẦM.Lục Địa MU hoàn toàn tồn tại.Vào năm 2010, trái đất hứng chịu một cơn động đất cực kì lớn làm rung chuyển hết toàn bộ thế… Sau khi Yuya đã nói ra những gì cậu muốn thì mọi người đã cùng nhau dọn dẹp lại hết những gì nãy giờ xảy ra. Và các Kiến Tầng cũng đồng thời hiểu lý do mà Yuya ở lại nơi này một thời gian, không phải vì sợ họ buồn mà vì cậu muốn trốn tránh cái thực tại đó.Chỉ với khoảng thời gian ngắn ở với tất cả, trong tâm của Yuya cảm thấy rằng nó vui hơn là những gì ở bên ngoài cho cậu. Tuy cậu biết rằng cậu chẳng thể trốn tránh mãi được nhưng ít nhất cậu cần một khoảng thời gian để nghỉ ngơi cũng như để quên đi mọi thứ.…“Ayya đã quá đi mất!” Yuya nói lớn khi được ngâm mình trong một bồn nước nóng ở tầng thứ -4 của Kumina{Mọi thứ đều ổn hết chưa vậy ngài Yuya} Kumina ở bên ngoài nói lớn vào bên trong“Ổn hết rồi, cảm ơn cô nhiều nha Kumina!”{Dạ không có gì thưa ngài, được ngài đến tầng của thần và giải tỏa hết căng thẳng là một sự vinh hạnh của thần rồi thưa ngài.}{Nếu ngài cần gì nữa thì cứ nói thần nha!}“Ok cảm ơn nhiều nha.”{Nếu ngài cần cơ thể này cũng được… KHÔNG mình đang nghĩ cái gì thế!} Kumina lẩm bẩm rồi hét lớn khiến Yuya giật mình và chạy thẳng ra ngoài.“Chuyện gì thế?”“Mà thôi kệ vậy, lâu lắm rồi mình mới được ngồi suối nước nóng đấy…”“Quả nhiên vẫn phê nhưng ngày nào nhỉ…”“Mà lần cuối cùng mình đi là vào hơn 3 năm trước rồi…”“Cơ thể giờ cũng có thời gian để nghỉ nhỉ…”“Không biết giờ Yukari đang làm gì nữa…”“Mình ước gì có thể gặp lại cô ấy ngay bây giờ quá…”Giọng nói của Yuya từ từ nhỏ dần nhỏ dần và cứ thế cậu chìm sâu vào giấc ngủ.“Này Yuya, cậu lại bị thương rồi thiệt tình.” Giọng nói quen thuộc của một người nào đó xuất hiện trong giấc mơ.“Này Yukari, con chăm sóc cho Yuya đi, để chú bảo vệ hai đưa, Nakamura vào đây luôn nhanh lên!”“Ok hai đứa ở đó đi.”Sau những câu nói trên hình ảnh dần mờ đi rồi sau đó là những giọng nói đã lâu rồi cậu không còn đưa nghe nữa.“Con trai của mẹ giờ lớn quá rồi nè ông…”“Đúng rồi đấy bà, nó đã lớn hơn trước rất nhiều rồi…”Hai giọng nói đó đủ khiến Yuya phải rơi lệ nhưng trong giấc mơ đó, cậu đã không trả lời chỉ nhìn bọn họ với một nụ cười buồn trên môi.Và rồi cảnh tượng ấy mờ dần mờ dần và một cảnh tương khác lại xuất hiện“ Âm thanh của hàng tỉ thứ cùng xuất hiện trên mặt đất và khi cậu nhìn xuống, bên dưới đó chiến tranh, rất nhiều thứ diễn ra dưới đó và trong đó đặt biệt là hai thực thểMột bên là người đàn ông có dáng vẻ uy nghiêm mạnh mẽ với hào quang màu lục lam kỳ lạ và một bên một thực thể kỳ lạ không giống kiểu người trái đất hoặc những thú nhân. Thay vào là nước da xanh lục kì lạ và rồi cả hai đều ngước lên nhìn phía cậu đứng và rồi bay thẳng lên hướng đó.Lúc đó cậu mới nhìn thấy rõ được, người có hào quang màu lục lam chính là cậu nhưng vẻ ngoài cao ráo hơn và mạnh mẽ hơn rất nhiều rồi bóng tối bao trùm một lần nữa. Và cậu tỉnh dậy trong căn phòng tắm đó có vẻ như đã qua hơn 4 tiếng kể từ khi cậu ngủ.“Cũng lâu rồi nhỉ, thôi đi ra thôi.”Yuya bước ra bên ngoài với không một chút để ý gì đến cơ thể của cậu và rồi khi đi ra bên ngoài, ở đó có một cái gương lớn“AHHHH!” Yuya hét lớn khi nhìn vào cái gương
Sau khi Yuya đã nói ra những gì cậu muốn thì mọi người đã cùng nhau dọn dẹp lại hết những gì nãy giờ xảy ra. Và các Kiến Tầng cũng đồng thời hiểu lý do mà Yuya ở lại nơi này một thời gian, không phải vì sợ họ buồn mà vì cậu muốn trốn tránh cái thực tại đó.Chỉ với khoảng thời gian ngắn ở với tất cả, trong tâm của Yuya cảm thấy rằng nó vui hơn là những gì ở bên ngoài cho cậu. Tuy cậu biết rằng cậu chẳng thể trốn tránh mãi được nhưng ít nhất cậu cần một khoảng thời gian để nghỉ ngơi cũng như để quên đi mọi thứ.…“Ayya đã quá đi mất!” Yuya nói lớn khi được ngâm mình trong một bồn nước nóng ở tầng thứ -4 của Kumina{Mọi thứ đều ổn hết chưa vậy ngài Yuya} Kumina ở bên ngoài nói lớn vào bên trong“Ổn hết rồi, cảm ơn cô nhiều nha Kumina!”{Dạ không có gì thưa ngài, được ngài đến tầng của thần và giải tỏa hết căng thẳng là một sự vinh hạnh của thần rồi thưa ngài.}{Nếu ngài cần gì nữa thì cứ nói thần nha!}“Ok cảm ơn nhiều nha.”{Nếu ngài cần cơ thể này cũng được… KHÔNG mình đang nghĩ cái gì thế!} Kumina lẩm bẩm rồi hét lớn khiến Yuya giật mình và chạy thẳng ra ngoài.“Chuyện gì thế?”“Mà thôi kệ vậy, lâu lắm rồi mình mới được ngồi suối nước nóng đấy…”“Quả nhiên vẫn phê nhưng ngày nào nhỉ…”“Mà lần cuối cùng mình đi là vào hơn 3 năm trước rồi…”“Cơ thể giờ cũng có thời gian để nghỉ nhỉ…”“Không biết giờ Yukari đang làm gì nữa…”“Mình ước gì có thể gặp lại cô ấy ngay bây giờ quá…”Giọng nói của Yuya từ từ nhỏ dần nhỏ dần và cứ thế cậu chìm sâu vào giấc ngủ.“Này Yuya, cậu lại bị thương rồi thiệt tình.” Giọng nói quen thuộc của một người nào đó xuất hiện trong giấc mơ.“Này Yukari, con chăm sóc cho Yuya đi, để chú bảo vệ hai đưa, Nakamura vào đây luôn nhanh lên!”“Ok hai đứa ở đó đi.”Sau những câu nói trên hình ảnh dần mờ đi rồi sau đó là những giọng nói đã lâu rồi cậu không còn đưa nghe nữa.“Con trai của mẹ giờ lớn quá rồi nè ông…”“Đúng rồi đấy bà, nó đã lớn hơn trước rất nhiều rồi…”Hai giọng nói đó đủ khiến Yuya phải rơi lệ nhưng trong giấc mơ đó, cậu đã không trả lời chỉ nhìn bọn họ với một nụ cười buồn trên môi.Và rồi cảnh tượng ấy mờ dần mờ dần và một cảnh tương khác lại xuất hiện“ Âm thanh của hàng tỉ thứ cùng xuất hiện trên mặt đất và khi cậu nhìn xuống, bên dưới đó chiến tranh, rất nhiều thứ diễn ra dưới đó và trong đó đặt biệt là hai thực thểMột bên là người đàn ông có dáng vẻ uy nghiêm mạnh mẽ với hào quang màu lục lam kỳ lạ và một bên một thực thể kỳ lạ không giống kiểu người trái đất hoặc những thú nhân. Thay vào là nước da xanh lục kì lạ và rồi cả hai đều ngước lên nhìn phía cậu đứng và rồi bay thẳng lên hướng đó.Lúc đó cậu mới nhìn thấy rõ được, người có hào quang màu lục lam chính là cậu nhưng vẻ ngoài cao ráo hơn và mạnh mẽ hơn rất nhiều rồi bóng tối bao trùm một lần nữa. Và cậu tỉnh dậy trong căn phòng tắm đó có vẻ như đã qua hơn 4 tiếng kể từ khi cậu ngủ.“Cũng lâu rồi nhỉ, thôi đi ra thôi.”Yuya bước ra bên ngoài với không một chút để ý gì đến cơ thể của cậu và rồi khi đi ra bên ngoài, ở đó có một cái gương lớn“AHHHH!” Yuya hét lớn khi nhìn vào cái gương
Đằng Sau Lưng Ta Có Con GoblinTác giả: ZeriodTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Thám HiểmNăm 1900, thời đại mà con người bắt đầu sinh ra những nhà thiên tài, những cuộc chiến tranh, thế chiến, và thời đại công nghiệp hóa. Một thời đại mà nơi đó, công nghệ đạt được nhiều bước tiến trong lịch sự. Lịch sử gọi thời đại đó là thời đại Hoàng Kim của Công nghệ. Đó là của thế giới chúng ta, một chiều song song khác của dòng chảy vũ trụ.Sự kiện MU. Lục địa mà vào thế kỷ thứ 19, Augustus Le Plongeon là người đã đề xuất về lục địa đã biến mất khỏi thế giới thời nay. Ông nói rằng lục địa MU nằm ở Đại Tây Dương và là nơi đã khai sinh ra những con người bậc thầy khi đã tạo ra nền văn minh Ai Cập vĩ đại. Thời đó, nó chỉ như là một câu chuyện truyền miệng qua miệng và dần trở thành một truyền thuyết.Thời nay, mọi thứ đã sáng tỏ khi giới Khoa học đã bác bỏ hoàn toàn giả thuyết này. Công nghệ đã che lấp hoàn toàn những giả thuyết, khẳng định của ông nhưng… HỌ ĐÃ LẦM.Lục Địa MU hoàn toàn tồn tại.Vào năm 2010, trái đất hứng chịu một cơn động đất cực kì lớn làm rung chuyển hết toàn bộ thế… Sau khi Yuya đã nói ra những gì cậu muốn thì mọi người đã cùng nhau dọn dẹp lại hết những gì nãy giờ xảy ra. Và các Kiến Tầng cũng đồng thời hiểu lý do mà Yuya ở lại nơi này một thời gian, không phải vì sợ họ buồn mà vì cậu muốn trốn tránh cái thực tại đó.Chỉ với khoảng thời gian ngắn ở với tất cả, trong tâm của Yuya cảm thấy rằng nó vui hơn là những gì ở bên ngoài cho cậu. Tuy cậu biết rằng cậu chẳng thể trốn tránh mãi được nhưng ít nhất cậu cần một khoảng thời gian để nghỉ ngơi cũng như để quên đi mọi thứ.…“Ayya đã quá đi mất!” Yuya nói lớn khi được ngâm mình trong một bồn nước nóng ở tầng thứ -4 của Kumina{Mọi thứ đều ổn hết chưa vậy ngài Yuya} Kumina ở bên ngoài nói lớn vào bên trong“Ổn hết rồi, cảm ơn cô nhiều nha Kumina!”{Dạ không có gì thưa ngài, được ngài đến tầng của thần và giải tỏa hết căng thẳng là một sự vinh hạnh của thần rồi thưa ngài.}{Nếu ngài cần gì nữa thì cứ nói thần nha!}“Ok cảm ơn nhiều nha.”{Nếu ngài cần cơ thể này cũng được… KHÔNG mình đang nghĩ cái gì thế!} Kumina lẩm bẩm rồi hét lớn khiến Yuya giật mình và chạy thẳng ra ngoài.“Chuyện gì thế?”“Mà thôi kệ vậy, lâu lắm rồi mình mới được ngồi suối nước nóng đấy…”“Quả nhiên vẫn phê nhưng ngày nào nhỉ…”“Mà lần cuối cùng mình đi là vào hơn 3 năm trước rồi…”“Cơ thể giờ cũng có thời gian để nghỉ nhỉ…”“Không biết giờ Yukari đang làm gì nữa…”“Mình ước gì có thể gặp lại cô ấy ngay bây giờ quá…”Giọng nói của Yuya từ từ nhỏ dần nhỏ dần và cứ thế cậu chìm sâu vào giấc ngủ.“Này Yuya, cậu lại bị thương rồi thiệt tình.” Giọng nói quen thuộc của một người nào đó xuất hiện trong giấc mơ.“Này Yukari, con chăm sóc cho Yuya đi, để chú bảo vệ hai đưa, Nakamura vào đây luôn nhanh lên!”“Ok hai đứa ở đó đi.”Sau những câu nói trên hình ảnh dần mờ đi rồi sau đó là những giọng nói đã lâu rồi cậu không còn đưa nghe nữa.“Con trai của mẹ giờ lớn quá rồi nè ông…”“Đúng rồi đấy bà, nó đã lớn hơn trước rất nhiều rồi…”Hai giọng nói đó đủ khiến Yuya phải rơi lệ nhưng trong giấc mơ đó, cậu đã không trả lời chỉ nhìn bọn họ với một nụ cười buồn trên môi.Và rồi cảnh tượng ấy mờ dần mờ dần và một cảnh tương khác lại xuất hiện“ Âm thanh của hàng tỉ thứ cùng xuất hiện trên mặt đất và khi cậu nhìn xuống, bên dưới đó chiến tranh, rất nhiều thứ diễn ra dưới đó và trong đó đặt biệt là hai thực thểMột bên là người đàn ông có dáng vẻ uy nghiêm mạnh mẽ với hào quang màu lục lam kỳ lạ và một bên một thực thể kỳ lạ không giống kiểu người trái đất hoặc những thú nhân. Thay vào là nước da xanh lục kì lạ và rồi cả hai đều ngước lên nhìn phía cậu đứng và rồi bay thẳng lên hướng đó.Lúc đó cậu mới nhìn thấy rõ được, người có hào quang màu lục lam chính là cậu nhưng vẻ ngoài cao ráo hơn và mạnh mẽ hơn rất nhiều rồi bóng tối bao trùm một lần nữa. Và cậu tỉnh dậy trong căn phòng tắm đó có vẻ như đã qua hơn 4 tiếng kể từ khi cậu ngủ.“Cũng lâu rồi nhỉ, thôi đi ra thôi.”Yuya bước ra bên ngoài với không một chút để ý gì đến cơ thể của cậu và rồi khi đi ra bên ngoài, ở đó có một cái gương lớn“AHHHH!” Yuya hét lớn khi nhìn vào cái gương