Tác giả:

“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong…

Chương 241

Độc Tôn Thiên HạTác giả: Chi VũTruyện Huyền Huyễn“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong… Hồn Hư Tử trầm giọng nói: "Thần vật xảy ra chuyện, ta vội quay về thư viện”.  "Bây giờ mới nhớ ra, hình như Đồng Thượng Thanh đã đích thân đi đối phó Diệp Cầm Dao rồi”.  AdvertisementChấn Huyền sửng sốt một chút rồi mới nói: "Dù thế nào thì Đồng Thượng Thanh cũng không dám làm hại người trong thư viện của chúng ta đâu! Chẳng qua chỉ khiến Diệp Cầm Dao chịu khổ một chút thôi”.  Hồn Hư Tử lắc đầu: "Tên điên đó, nếu như nổi điên lên thì chắc chắn không kiêng nể gì hết, ta lo Diệp Cầm Dao gặp nguy hiểm”.  Advertisement"Trận chiến thiên mệnh đối với chúng ta vẫn rất quan trọng”.  Nói xong, ông ta lại tăng tốc.  Chỉ hy vọng Diệp Cầm Dao có thể chịu được áp lực của Đồng Thượng Thanh.  ...   Lăng Vân tông, đại điện tông chủ.  Đồng Thượng Thanh quỳ trên mặt đất, còn Diệp Cầm Dao ngồi ở phía trên cùng.  Bốn vị lão tổ ngồi hai bên.  Bọn họ nhìn Diệp Cầm Dao ngồi phía trên, cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng lại không thể làm gì được.  Đánh không lại thì có thể làm được gì?  Hơn nữa thông qua cuộc trò chuyện, người ta còn là nhân vật quan trọng trong thư viện.  Trận chiến này cũng do Lăng Vân tông của ông ta khơi mào.  Về công hay tư thì đều không có cách nào trách Diệp Cầm Dao được.  "Đồng Thượng Thanh, ngươi biết tội chưa!"  Trong số đó, một vị lão tổ nghiêm giọng quát lớn.  Ông ta ôm một cục tức to đùng, nếu không phải Đồng Thượng Thanh tự ý khiêu khích người khác thì Lăng Vân tông cũng không phải chịu tổn thất lớn như vậy.  Đánh không hơn Diệp Cầm Dao thì chỉ có thể trút giận lên người Đồng Thượng Thanh.  Đồng Thượng Thanh cúi đầu quỳ dưới đất, sắc mặt u ám.  Sống mấy trăm năm nay, bây giờ lại phải cúi đầu nhận tội với một tên tiểu bối độ hai mươi tuổi, điều này khiến ông ta cảm thấy vô cùng nhục nhã.  Ông ta không thể nào ngờ Diệp Cầm Dao lại mạnh đến mức đó.  Trong Hồng Trần Thiên Mạc kia, ông ta không tài nào phản kháng nổi.  Tứ đại lão tổ cùng nhau xuất hiện, nhưng cũng không đánh thắng được Diệp Cầm Dao, ngược lại còn bị trấn áp, suýt chút nữa đã khiến hàng trăm vạn người trong Lăng Vân tông mất mạng.  Ông ta chưa bao giờ nghe nói về một kẻ yêu nghiệt như vậy.  Cái gọi là thiên kiêu của Lăng Vân tông so với người này, giống như một trò cười. 

Hồn Hư Tử trầm giọng nói: "Thần vật xảy ra chuyện, ta vội quay về thư viện”.  

"Bây giờ mới nhớ ra, hình như Đồng Thượng Thanh đã đích thân đi đối phó Diệp Cầm Dao rồi”.  

Advertisement

Chấn Huyền sửng sốt một chút rồi mới nói: "Dù thế nào thì Đồng Thượng Thanh cũng không dám làm hại người trong thư viện của chúng ta đâu! Chẳng qua chỉ khiến Diệp Cầm Dao chịu khổ một chút thôi”.  

Hồn Hư Tử lắc đầu: "Tên điên đó, nếu như nổi điên lên thì chắc chắn không kiêng nể gì hết, ta lo Diệp Cầm Dao gặp nguy hiểm”.  

Advertisement

"Trận chiến thiên mệnh đối với chúng ta vẫn rất quan trọng”.  

Nói xong, ông ta lại tăng tốc.  

Chỉ hy vọng Diệp Cầm Dao có thể chịu được áp lực của Đồng Thượng Thanh.  

...   

Lăng Vân tông, đại điện tông chủ.  

Đồng Thượng Thanh quỳ trên mặt đất, còn Diệp Cầm Dao ngồi ở phía trên cùng.  

Bốn vị lão tổ ngồi hai bên.  

Bọn họ nhìn Diệp Cầm Dao ngồi phía trên, cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng lại không thể làm gì được.  

Đánh không lại thì có thể làm được gì?  

Hơn nữa thông qua cuộc trò chuyện, người ta còn là nhân vật quan trọng trong thư viện.  

Trận chiến này cũng do Lăng Vân tông của ông ta khơi mào.  

Về công hay tư thì đều không có cách nào trách Diệp Cầm Dao được.  

"Đồng Thượng Thanh, ngươi biết tội chưa!"  

Trong số đó, một vị lão tổ nghiêm giọng quát lớn.  

Ông ta ôm một cục tức to đùng, nếu không phải Đồng Thượng Thanh tự ý khiêu khích người khác thì Lăng Vân tông cũng không phải chịu tổn thất lớn như vậy.  

Đánh không hơn Diệp Cầm Dao thì chỉ có thể trút giận lên người Đồng Thượng Thanh.  

Đồng Thượng Thanh cúi đầu quỳ dưới đất, sắc mặt u ám.  

Sống mấy trăm năm nay, bây giờ lại phải cúi đầu nhận tội với một tên tiểu bối độ hai mươi tuổi, điều này khiến ông ta cảm thấy vô cùng nhục nhã.  

Ông ta không thể nào ngờ Diệp Cầm Dao lại mạnh đến mức đó.  

Trong Hồng Trần Thiên Mạc kia, ông ta không tài nào phản kháng nổi.  

Tứ đại lão tổ cùng nhau xuất hiện, nhưng cũng không đánh thắng được Diệp Cầm Dao, ngược lại còn bị trấn áp, suýt chút nữa đã khiến hàng trăm vạn người trong Lăng Vân tông mất mạng.  

Ông ta chưa bao giờ nghe nói về một kẻ yêu nghiệt như vậy.  

Cái gọi là thiên kiêu của Lăng Vân tông so với người này, giống như một trò cười. 

Độc Tôn Thiên HạTác giả: Chi VũTruyện Huyền Huyễn“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong… Hồn Hư Tử trầm giọng nói: "Thần vật xảy ra chuyện, ta vội quay về thư viện”.  "Bây giờ mới nhớ ra, hình như Đồng Thượng Thanh đã đích thân đi đối phó Diệp Cầm Dao rồi”.  AdvertisementChấn Huyền sửng sốt một chút rồi mới nói: "Dù thế nào thì Đồng Thượng Thanh cũng không dám làm hại người trong thư viện của chúng ta đâu! Chẳng qua chỉ khiến Diệp Cầm Dao chịu khổ một chút thôi”.  Hồn Hư Tử lắc đầu: "Tên điên đó, nếu như nổi điên lên thì chắc chắn không kiêng nể gì hết, ta lo Diệp Cầm Dao gặp nguy hiểm”.  Advertisement"Trận chiến thiên mệnh đối với chúng ta vẫn rất quan trọng”.  Nói xong, ông ta lại tăng tốc.  Chỉ hy vọng Diệp Cầm Dao có thể chịu được áp lực của Đồng Thượng Thanh.  ...   Lăng Vân tông, đại điện tông chủ.  Đồng Thượng Thanh quỳ trên mặt đất, còn Diệp Cầm Dao ngồi ở phía trên cùng.  Bốn vị lão tổ ngồi hai bên.  Bọn họ nhìn Diệp Cầm Dao ngồi phía trên, cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng lại không thể làm gì được.  Đánh không lại thì có thể làm được gì?  Hơn nữa thông qua cuộc trò chuyện, người ta còn là nhân vật quan trọng trong thư viện.  Trận chiến này cũng do Lăng Vân tông của ông ta khơi mào.  Về công hay tư thì đều không có cách nào trách Diệp Cầm Dao được.  "Đồng Thượng Thanh, ngươi biết tội chưa!"  Trong số đó, một vị lão tổ nghiêm giọng quát lớn.  Ông ta ôm một cục tức to đùng, nếu không phải Đồng Thượng Thanh tự ý khiêu khích người khác thì Lăng Vân tông cũng không phải chịu tổn thất lớn như vậy.  Đánh không hơn Diệp Cầm Dao thì chỉ có thể trút giận lên người Đồng Thượng Thanh.  Đồng Thượng Thanh cúi đầu quỳ dưới đất, sắc mặt u ám.  Sống mấy trăm năm nay, bây giờ lại phải cúi đầu nhận tội với một tên tiểu bối độ hai mươi tuổi, điều này khiến ông ta cảm thấy vô cùng nhục nhã.  Ông ta không thể nào ngờ Diệp Cầm Dao lại mạnh đến mức đó.  Trong Hồng Trần Thiên Mạc kia, ông ta không tài nào phản kháng nổi.  Tứ đại lão tổ cùng nhau xuất hiện, nhưng cũng không đánh thắng được Diệp Cầm Dao, ngược lại còn bị trấn áp, suýt chút nữa đã khiến hàng trăm vạn người trong Lăng Vân tông mất mạng.  Ông ta chưa bao giờ nghe nói về một kẻ yêu nghiệt như vậy.  Cái gọi là thiên kiêu của Lăng Vân tông so với người này, giống như một trò cười. 

Chương 241