Tác giả:

Phố Castle thuộc thành phố Glasgow là một khu phố đậm chất cổ kính với những ngôi nhà hai tầng phủ đầy rêu xanh, ngoài ra còn có kiểu cửa sổ đã lỗi thời từ những năm tám mươi, và bất kỳ ai đã và đang sống trong khu phố đó ít nhiều đều biết đến một con bé mắt vàng sống tại một căn nhà cuối khu phố, với những trò mèo dị hợm của nó.Người ta đôi khi có thể thấy nó xuất hiện trong một trường tiểu học nhỏ hay một bệnh viện kém người qua lại, và khi đó, y như rằng sẽ có chuyện không lành xảy ra. oOo Một ngày mới bắt đầu, ánh nắng vàng soi lên cái biển số 13 cũ bằng sắt thô, chỉ có một chút óng ánh từ bề mặt kim loại sần sùi phản chiếu lại ánh sáng. Tôi mở cửa, hít ngụm không khí trong lành đầu tiên của buổi nắng hạ. Tôi là Irenne Eilander, mười hai tuổi, mồ côi cha lẫn mẹ. Nghe ông bà kể rằng tôi đã từng có đầy đủ cha mẹ như bao đứa trẻ khác, nhưng một vụ tai nạn đường thủy đã đưa họ đi khi tôi mới có hai tuổi- non nớt và yếu nhược, thậm chí còn chưa biết nói một từ ra hồn.  Tôi không nhớ rõ…

Chương 5-23: Khá Irene

[Harry Potter] Villain-God Will Bless Us AgainTác giả: -The-13th-Truyện Nữ Cường, Truyện Phương TâyPhố Castle thuộc thành phố Glasgow là một khu phố đậm chất cổ kính với những ngôi nhà hai tầng phủ đầy rêu xanh, ngoài ra còn có kiểu cửa sổ đã lỗi thời từ những năm tám mươi, và bất kỳ ai đã và đang sống trong khu phố đó ít nhiều đều biết đến một con bé mắt vàng sống tại một căn nhà cuối khu phố, với những trò mèo dị hợm của nó.Người ta đôi khi có thể thấy nó xuất hiện trong một trường tiểu học nhỏ hay một bệnh viện kém người qua lại, và khi đó, y như rằng sẽ có chuyện không lành xảy ra. oOo Một ngày mới bắt đầu, ánh nắng vàng soi lên cái biển số 13 cũ bằng sắt thô, chỉ có một chút óng ánh từ bề mặt kim loại sần sùi phản chiếu lại ánh sáng. Tôi mở cửa, hít ngụm không khí trong lành đầu tiên của buổi nắng hạ. Tôi là Irenne Eilander, mười hai tuổi, mồ côi cha lẫn mẹ. Nghe ông bà kể rằng tôi đã từng có đầy đủ cha mẹ như bao đứa trẻ khác, nhưng một vụ tai nạn đường thủy đã đưa họ đi khi tôi mới có hai tuổi- non nớt và yếu nhược, thậm chí còn chưa biết nói một từ ra hồn.  Tôi không nhớ rõ… Tôi hiếm khi gặp lại Firenze ở đâu khác ngoài khung cửa sổ phòng học số 11. Hầu hết đám học sinh nhìn anh ta như một con thú nuôi trong số những con vật kỳ dị của lao Hagrid, hoặc là tỏ vẻ khinh bỉ lộ ro, mặt môi khi đi qua. Tôi không quan tâm, vì bản thân và học sinh Slytherin hầu hết không mấy ưa môn Tiên Tri, và việc thay đổi giáo viên không ảnh hưởng đến bất kỳ ai trong nhà.Nhưng về Quân Đoàn, tình hình không được ổn lắm. Tôi hiện đang ở trong phòng hiệu trưởng, nghe cụ Dumbledore nói về việc một nửa số công chức của Bộ có tham gia Quân Đoàn đã bị sa thải. Tức là chúng tôi bị nắm đuôi. Phải nói, thành viên tham gia Quân Đoàn đều rất đa dạng. Các tai mắt trong Bộ bên ngoài đều không liên quan với nhau, và lão Fudge xưa nay là một lão khờ. Nhất định phải có người chỉ điểm cho ông ta thì mới có thể thanh trừng một lượng lớn như thế này.Dù sao, đây là một tín hiệu nguy hiểm cho thấy chúng tôi đã có sơ hở, nhiều khả năng là đến từ nội bộ. Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, ông Fudge mở cửa bước vào, theo sau còn có cả giáo sư McGonnagal, Kingsley Shacklebolt, một người đàn ông tóc xù và một chàng trai tóc đỏ đeo kính trạc tuổi Cedric.Tôi nhanh chân chạy ra chô con  Fawkes, và được che lại bởi tấm lưới kim loại màu đồng uốn  thành họa tiết khối hộp y hệt cái váy mà Laura hay mặc nhất. Shacklebolt đánh mắt nhìn về phía tôi, có chút lo lắng.Không như tôi lo lắng, lý do Fudge đến đây không phải vì chuyện Quân Đoàn, mà là về chuyện của trường. Họ phát hiện ra có học sinh lập tổ chức bí mật trái phép. "Đoàn Quân Dumbledore sao ?" Tôi nghĩ, bất giác nhảy ra cái tên Cedric. Không rõ anh còn tham gia không, nhưng nếu còn, thì rất đáng lo. Mụ Umbridge có rất nhiều trò để tra tấn học sinh...nhưng không, mụ không dám giết học sinh khi còn ngồi trên ghế thanh tra tối cao, điều đó sẽ hất bà ta vào thẳng ngục Azkaban ngay tức khắc.Bọn họ xì xào với nhau một lúc, và không lâu sau, một đám người khác lại bước vào, dẫn đầu là mụ Umbridge, sau đó Draco đang khóa tay Harry, và cuối cùng là một cô gái nhà Ravenclaw. Vậy đúng là Đ.Q.D rồi. Và thế là như nhưng gì tôi lo sợ đầu năm, đám Harry đã bị tóm.Fudge gặng hỏi thằng bé một lúc, sau đó chuyển sang con bé đứng sau cùng. Nó ngẩng đầu lên, hiện ra cái mặt trông không khác gì bề mặt mặt trăng. Có le là do nó đã phản bội, và đúng như vậy, nó lên thẳng văn phòng của mụ Umbridge và khai ra tất cả, mặc cho lời nguyền trong bản giao ước có  thể khiến nó vô hình trước mắt mọi người vì độ chất...thải của mình. Và thế là mọi chuyện đều được phanh phui ra hết. May mắn thay tôi dứt ra kịp thời, nên nó không nhắc đến tôi. Nhưng một lão băng kín mít ở quán rượu hôm họp mặt đầu tiên đã nghe thấy tất cả và thông báo cho mụ hòng trốn tội dội ngược mấy cái bồn cầu tiêu, gọi là lấy công chuộc tội. Mà hôm đó tôi lại có mặt.Bây giờ phòng hiệu trưởng chia ra hai nửa: một bên là cụ Dumbledore cố gắng giảm tội cho Harry; bên kia là mụ Umbridge cố phá hỏng công sức đó. Không chỉ có Harry, những thành viên khác đều bị bắt khi đang tháo chạy-thuật lời mụ trong lúc rải ra tờ giao ước (may là không phải của tôi). Lão Fudge khoái trá nhìn lên cái tên của hội:  Đoàn Quân Dumbledore. Giờ cụ không thể thoát tội cho bản thân, và đành phải nhận lấy tội tổ chức học sinh để mưu phản Bộ Pháp Thuật. Đã bảo, đặt tên cho hội thì đừng lôi người không liên quan vào, bây giờ mọi chuyện vỡ lở lại đâm ra hối hận. Dù vậy, cụ vân giữ một vẻ rất bình tinh thong thả đến phát cáu-đó là đối với bè lũ của lào Fudge. Một vài thần sáng từ bên ngoài bước vào toan bắt cụ.Đôi mắt lấp lánh của cụ chớp chớp. Cụ đang nháy mắt với tôi !"Dawlish, Shaklebolt, bắt lão !"Tôi lao như điên đến chô cụ, song song với Fawkes, rồi bám vào chân nó trong luồng sáng cháy bỏng.oOo"Irenne, con đi theo thầy thật à?" Tôi mở mắt, toàn nhưng đốm đen phủ trên đống lá khô. Vậy còn tốt hơn so với ở lại trường, việc mụ Umbridge lên làm hiệu trưởng chính là điều không nên xảy ra nhất trong năm học của tôi.Hiện tại hai thầy trò đang ở trong rừng, tối om, có lẽ đã rất xa Hogwarts. Fawkes đã bay đi đâu mất. Bộ râu dài của cụ dính đầy lá cây, còn quần áo thì xộc xệch lấm lem. Nếu hôm nay mà có mưa thì còn bẩn hơn nư,a đấy."Còn thầy sao lại nhận tội về mình ?""Vì như thế có thể giư Harry an toàn" Cụ nói "Nếu thầy thành tội phạm, ít nhất thằng bé vân còn chô dựa là hội Phượng Hoàng mà, và điều quan trọng là bảo vệ thằng bé"Tôi không rõ Harry có thể mạnh đến mức nào, hay có sức mạnh nào đấy đặc biệt khắc chế được Voldemort. Nhưng hầu hết mọi người đều tin rằng khi còn bé Harry có thể phản lại bùa chú của hắn, nên sau này cũng có thể. Có lẽ chính mối liên kết giưa cậu và hắn chính là chìa khóa để chiến thắng Voldemort, dù còn vẫn lấp lửng.Trước mắt, tôi chỉ có thể trú tạm ở trụ sở Quân Đoàn. Còn nhưng ngày sau đó làm gì và đi đâu, đều do cụ Dumbledore quyết định. 

Tôi hiếm khi gặp lại Firenze ở đâu khác ngoài khung cửa sổ phòng học số 11. Hầu hết đám học sinh nhìn anh ta như một con thú nuôi trong số những con vật kỳ dị của lao Hagrid, hoặc là tỏ vẻ khinh bỉ lộ ro, mặt môi khi đi qua. Tôi không quan tâm, vì bản thân và học sinh Slytherin hầu hết không mấy ưa môn Tiên Tri, và việc thay đổi giáo viên không ảnh hưởng đến bất kỳ ai trong nhà.

Nhưng về Quân Đoàn, tình hình không được ổn lắm. Tôi hiện đang ở trong phòng hiệu trưởng, nghe cụ Dumbledore nói về việc một nửa số công chức của Bộ có tham gia Quân Đoàn đã bị sa thải. Tức là chúng tôi bị nắm đuôi. Phải nói, thành viên tham gia Quân Đoàn đều rất đa dạng. Các tai mắt trong Bộ bên ngoài đều không liên quan với nhau, và lão Fudge xưa nay là một lão khờ. Nhất định phải có người chỉ điểm cho ông ta thì mới có thể thanh trừng một lượng lớn như thế này.

Dù sao, đây là một tín hiệu nguy hiểm cho thấy chúng tôi đã có sơ hở, nhiều khả năng là đến từ nội bộ. 

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, ông Fudge mở cửa bước vào, theo sau còn có cả giáo sư McGonnagal, Kingsley Shacklebolt, một người đàn ông tóc xù và một chàng trai tóc đỏ đeo kính trạc tuổi Cedric.

Tôi nhanh chân chạy ra chô con  Fawkes, và được che lại bởi tấm lưới kim loại màu đồng uốn  thành họa tiết khối hộp y hệt cái váy mà Laura hay mặc nhất. Shacklebolt đánh mắt nhìn về phía tôi, có chút lo lắng.

Không như tôi lo lắng, lý do Fudge đến đây không phải vì chuyện Quân Đoàn, mà là về chuyện của trường. Họ phát hiện ra có học sinh lập tổ chức bí mật trái phép. "Đoàn Quân Dumbledore sao ?" Tôi nghĩ, bất giác nhảy ra cái tên Cedric. Không rõ anh còn tham gia không, nhưng nếu còn, thì rất đáng lo. Mụ Umbridge có rất nhiều trò để tra tấn học sinh...nhưng không, mụ không dám giết học sinh khi còn ngồi trên ghế thanh tra tối cao, điều đó sẽ hất bà ta vào thẳng ngục Azkaban ngay tức khắc.

Bọn họ xì xào với nhau một lúc, và không lâu sau, một đám người khác lại bước vào, dẫn đầu là mụ Umbridge, sau đó Draco đang khóa tay Harry, và cuối cùng là một cô gái nhà Ravenclaw. Vậy đúng là Đ.Q.D rồi. Và thế là như nhưng gì tôi lo sợ đầu năm, đám Harry đã bị tóm.

Fudge gặng hỏi thằng bé một lúc, sau đó chuyển sang con bé đứng sau cùng. Nó ngẩng đầu lên, hiện ra cái mặt trông không khác gì bề mặt mặt trăng. Có le là do nó đã phản bội, và đúng như vậy, nó lên thẳng văn phòng của mụ Umbridge và khai ra tất cả, mặc cho lời nguyền trong bản giao ước có  thể khiến nó vô hình trước mắt mọi người vì độ chất...thải của mình. Và thế là mọi chuyện đều được phanh phui ra hết. 

May mắn thay tôi dứt ra kịp thời, nên nó không nhắc đến tôi. Nhưng một lão băng kín mít ở quán rượu hôm họp mặt đầu tiên đã nghe thấy tất cả và thông báo cho mụ hòng trốn tội dội ngược mấy cái bồn cầu tiêu, gọi là lấy công chuộc tội. Mà hôm đó tôi lại có mặt.

Bây giờ phòng hiệu trưởng chia ra hai nửa: một bên là cụ Dumbledore cố gắng giảm tội cho Harry; bên kia là mụ Umbridge cố phá hỏng công sức đó. Không chỉ có Harry, những thành viên khác đều bị bắt khi đang tháo chạy-thuật lời mụ trong lúc rải ra tờ giao ước (may là không phải của tôi). Lão Fudge khoái trá nhìn lên cái tên của hội:  Đoàn Quân Dumbledore. 

Giờ cụ không thể thoát tội cho bản thân, và đành phải nhận lấy tội tổ chức học sinh để mưu phản Bộ Pháp Thuật. Đã bảo, đặt tên cho hội thì đừng lôi người không liên quan vào, bây giờ mọi chuyện vỡ lở lại đâm ra hối hận. Dù vậy, cụ vân giữ một vẻ rất bình tinh thong thả đến phát cáu-đó là đối với bè lũ của lào Fudge. Một vài thần sáng từ bên ngoài bước vào toan bắt cụ.

Đôi mắt lấp lánh của cụ chớp chớp. Cụ đang nháy mắt với tôi !

"Dawlish, Shaklebolt, bắt lão !"

Tôi lao như điên đến chô cụ, song song với Fawkes, rồi bám vào chân nó trong luồng sáng cháy bỏng.

oOo

"Irenne, con đi theo thầy thật à?" Tôi mở mắt, toàn nhưng đốm đen phủ trên đống lá khô. Vậy còn tốt hơn so với ở lại trường, việc mụ Umbridge lên làm hiệu trưởng chính là điều không nên xảy ra nhất trong năm học của tôi.

Hiện tại hai thầy trò đang ở trong rừng, tối om, có lẽ đã rất xa Hogwarts. Fawkes đã bay đi đâu mất. Bộ râu dài của cụ dính đầy lá cây, còn quần áo thì xộc xệch lấm lem. Nếu hôm nay mà có mưa thì còn bẩn hơn nư,a đấy.

"Còn thầy sao lại nhận tội về mình ?"

"Vì như thế có thể giư Harry an toàn" Cụ nói "Nếu thầy thành tội phạm, ít nhất thằng bé vân còn chô dựa là hội Phượng Hoàng mà, và điều quan trọng là bảo vệ thằng bé"

Tôi không rõ Harry có thể mạnh đến mức nào, hay có sức mạnh nào đấy đặc biệt khắc chế được Voldemort. Nhưng hầu hết mọi người đều tin rằng khi còn bé Harry có thể phản lại bùa chú của hắn, nên sau này cũng có thể. Có lẽ chính mối liên kết giưa cậu và hắn chính là chìa khóa để chiến thắng Voldemort, dù còn vẫn lấp lửng.

Trước mắt, tôi chỉ có thể trú tạm ở trụ sở Quân Đoàn. Còn nhưng ngày sau đó làm gì và đi đâu, đều do cụ Dumbledore quyết định. 

[Harry Potter] Villain-God Will Bless Us AgainTác giả: -The-13th-Truyện Nữ Cường, Truyện Phương TâyPhố Castle thuộc thành phố Glasgow là một khu phố đậm chất cổ kính với những ngôi nhà hai tầng phủ đầy rêu xanh, ngoài ra còn có kiểu cửa sổ đã lỗi thời từ những năm tám mươi, và bất kỳ ai đã và đang sống trong khu phố đó ít nhiều đều biết đến một con bé mắt vàng sống tại một căn nhà cuối khu phố, với những trò mèo dị hợm của nó.Người ta đôi khi có thể thấy nó xuất hiện trong một trường tiểu học nhỏ hay một bệnh viện kém người qua lại, và khi đó, y như rằng sẽ có chuyện không lành xảy ra. oOo Một ngày mới bắt đầu, ánh nắng vàng soi lên cái biển số 13 cũ bằng sắt thô, chỉ có một chút óng ánh từ bề mặt kim loại sần sùi phản chiếu lại ánh sáng. Tôi mở cửa, hít ngụm không khí trong lành đầu tiên của buổi nắng hạ. Tôi là Irenne Eilander, mười hai tuổi, mồ côi cha lẫn mẹ. Nghe ông bà kể rằng tôi đã từng có đầy đủ cha mẹ như bao đứa trẻ khác, nhưng một vụ tai nạn đường thủy đã đưa họ đi khi tôi mới có hai tuổi- non nớt và yếu nhược, thậm chí còn chưa biết nói một từ ra hồn.  Tôi không nhớ rõ… Tôi hiếm khi gặp lại Firenze ở đâu khác ngoài khung cửa sổ phòng học số 11. Hầu hết đám học sinh nhìn anh ta như một con thú nuôi trong số những con vật kỳ dị của lao Hagrid, hoặc là tỏ vẻ khinh bỉ lộ ro, mặt môi khi đi qua. Tôi không quan tâm, vì bản thân và học sinh Slytherin hầu hết không mấy ưa môn Tiên Tri, và việc thay đổi giáo viên không ảnh hưởng đến bất kỳ ai trong nhà.Nhưng về Quân Đoàn, tình hình không được ổn lắm. Tôi hiện đang ở trong phòng hiệu trưởng, nghe cụ Dumbledore nói về việc một nửa số công chức của Bộ có tham gia Quân Đoàn đã bị sa thải. Tức là chúng tôi bị nắm đuôi. Phải nói, thành viên tham gia Quân Đoàn đều rất đa dạng. Các tai mắt trong Bộ bên ngoài đều không liên quan với nhau, và lão Fudge xưa nay là một lão khờ. Nhất định phải có người chỉ điểm cho ông ta thì mới có thể thanh trừng một lượng lớn như thế này.Dù sao, đây là một tín hiệu nguy hiểm cho thấy chúng tôi đã có sơ hở, nhiều khả năng là đến từ nội bộ. Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, ông Fudge mở cửa bước vào, theo sau còn có cả giáo sư McGonnagal, Kingsley Shacklebolt, một người đàn ông tóc xù và một chàng trai tóc đỏ đeo kính trạc tuổi Cedric.Tôi nhanh chân chạy ra chô con  Fawkes, và được che lại bởi tấm lưới kim loại màu đồng uốn  thành họa tiết khối hộp y hệt cái váy mà Laura hay mặc nhất. Shacklebolt đánh mắt nhìn về phía tôi, có chút lo lắng.Không như tôi lo lắng, lý do Fudge đến đây không phải vì chuyện Quân Đoàn, mà là về chuyện của trường. Họ phát hiện ra có học sinh lập tổ chức bí mật trái phép. "Đoàn Quân Dumbledore sao ?" Tôi nghĩ, bất giác nhảy ra cái tên Cedric. Không rõ anh còn tham gia không, nhưng nếu còn, thì rất đáng lo. Mụ Umbridge có rất nhiều trò để tra tấn học sinh...nhưng không, mụ không dám giết học sinh khi còn ngồi trên ghế thanh tra tối cao, điều đó sẽ hất bà ta vào thẳng ngục Azkaban ngay tức khắc.Bọn họ xì xào với nhau một lúc, và không lâu sau, một đám người khác lại bước vào, dẫn đầu là mụ Umbridge, sau đó Draco đang khóa tay Harry, và cuối cùng là một cô gái nhà Ravenclaw. Vậy đúng là Đ.Q.D rồi. Và thế là như nhưng gì tôi lo sợ đầu năm, đám Harry đã bị tóm.Fudge gặng hỏi thằng bé một lúc, sau đó chuyển sang con bé đứng sau cùng. Nó ngẩng đầu lên, hiện ra cái mặt trông không khác gì bề mặt mặt trăng. Có le là do nó đã phản bội, và đúng như vậy, nó lên thẳng văn phòng của mụ Umbridge và khai ra tất cả, mặc cho lời nguyền trong bản giao ước có  thể khiến nó vô hình trước mắt mọi người vì độ chất...thải của mình. Và thế là mọi chuyện đều được phanh phui ra hết. May mắn thay tôi dứt ra kịp thời, nên nó không nhắc đến tôi. Nhưng một lão băng kín mít ở quán rượu hôm họp mặt đầu tiên đã nghe thấy tất cả và thông báo cho mụ hòng trốn tội dội ngược mấy cái bồn cầu tiêu, gọi là lấy công chuộc tội. Mà hôm đó tôi lại có mặt.Bây giờ phòng hiệu trưởng chia ra hai nửa: một bên là cụ Dumbledore cố gắng giảm tội cho Harry; bên kia là mụ Umbridge cố phá hỏng công sức đó. Không chỉ có Harry, những thành viên khác đều bị bắt khi đang tháo chạy-thuật lời mụ trong lúc rải ra tờ giao ước (may là không phải của tôi). Lão Fudge khoái trá nhìn lên cái tên của hội:  Đoàn Quân Dumbledore. Giờ cụ không thể thoát tội cho bản thân, và đành phải nhận lấy tội tổ chức học sinh để mưu phản Bộ Pháp Thuật. Đã bảo, đặt tên cho hội thì đừng lôi người không liên quan vào, bây giờ mọi chuyện vỡ lở lại đâm ra hối hận. Dù vậy, cụ vân giữ một vẻ rất bình tinh thong thả đến phát cáu-đó là đối với bè lũ của lào Fudge. Một vài thần sáng từ bên ngoài bước vào toan bắt cụ.Đôi mắt lấp lánh của cụ chớp chớp. Cụ đang nháy mắt với tôi !"Dawlish, Shaklebolt, bắt lão !"Tôi lao như điên đến chô cụ, song song với Fawkes, rồi bám vào chân nó trong luồng sáng cháy bỏng.oOo"Irenne, con đi theo thầy thật à?" Tôi mở mắt, toàn nhưng đốm đen phủ trên đống lá khô. Vậy còn tốt hơn so với ở lại trường, việc mụ Umbridge lên làm hiệu trưởng chính là điều không nên xảy ra nhất trong năm học của tôi.Hiện tại hai thầy trò đang ở trong rừng, tối om, có lẽ đã rất xa Hogwarts. Fawkes đã bay đi đâu mất. Bộ râu dài của cụ dính đầy lá cây, còn quần áo thì xộc xệch lấm lem. Nếu hôm nay mà có mưa thì còn bẩn hơn nư,a đấy."Còn thầy sao lại nhận tội về mình ?""Vì như thế có thể giư Harry an toàn" Cụ nói "Nếu thầy thành tội phạm, ít nhất thằng bé vân còn chô dựa là hội Phượng Hoàng mà, và điều quan trọng là bảo vệ thằng bé"Tôi không rõ Harry có thể mạnh đến mức nào, hay có sức mạnh nào đấy đặc biệt khắc chế được Voldemort. Nhưng hầu hết mọi người đều tin rằng khi còn bé Harry có thể phản lại bùa chú của hắn, nên sau này cũng có thể. Có lẽ chính mối liên kết giưa cậu và hắn chính là chìa khóa để chiến thắng Voldemort, dù còn vẫn lấp lửng.Trước mắt, tôi chỉ có thể trú tạm ở trụ sở Quân Đoàn. Còn nhưng ngày sau đó làm gì và đi đâu, đều do cụ Dumbledore quyết định. 

Chương 5-23: Khá Irene