Tác giả:

Trong phòng kê kín sách ở bốn hàng kệ, một người trung niên bệ vệ ngồi ghế bành da cá sấu, mặc y phục cổ truyền, mắt sâu mày bạc, má hõm thành hố sâu hoắm xuống bộ mặt nhám đen. Ông ta nghiêng đầu gác lên tay trái, tay kia kick chuột đặt trên bàn gỗ đàn hương, laptop hiện hình ảnh vận động viên điền kinh thi đấu dưới sân vận động lớn nhất địa cầu. Người đàn ông nhấp ngụm trà, nghe giọng sôi nổi từ bình luận viên: “Vâng thưa các bạn, chỉ còn ba mươi mét cuối. Các vận động viên dẫn đầu đang tăng tốc. Hoàng Kim vẫn xếp thứ tư. Liệu anh có bứt lên không? Hãy chờ xem…” Ông ta chú mục đôi chân cuồn cuộn cơ bắp của người mặc áo số 01. Mồ hôi bóng nhẫy quện chặn cơ gân nổi khắp thân thể, anh ta bộc phát hết thể lực phóng như bay, những bước chạy cuốn gió phóng vụt qua đối thủ. “Hoàng Kim chạy nước rút nhanh hơn mũi tên. Vâng, đứa con của thần gió vươn lên thứ hai, thưa các bạn. Anh cách người dẫn đầu vài bước nữa thôi.” Người trung niên lờ đờ mắt hờ hững ngó Hoàng Kim vượt lên, số 01 cán đích…

Truyện chữ