Năm Thuần Hữu thứ Mười hai, mùa Xuân. Hàn Lâm Viện tọa lạc ở phía Đông hoàng cung, theo lễ chế Văn đông Võ tây. Không gian nơi đây chỉ một mảnh lặng im yên tĩnh. Có hai người ngồi trong nội đường, thẳng lưng cúi đầu uống trà, nhìn vào thật an tĩnh thư thái. Cho tới khi những tiếng bước chân khe khẽ truyền từ đại sảnh vào đây, cả hai mới đều đồng loạt đứng dậy, chắp quyền cúi đầu: "Hạ quan tham kiến đại nhân." Người này, nước da trắng, dáng người gầy thấp dường như có chút nhỏ hơn so với triều phục quan bào màu lục lam, trước ngực quan phục thêu bạch hạc cùng hoa văn vần vũ. Bất quá, không thể trông mặt mà bắt hình dong. Tướng mạo hoa quý, người này thực chất lại xuất thân là một người chuyên chép tranh thơ trên phố. Năm đó Khang Nhạc đế ban chiếu lệnh, các địa phương thuộc Đế Kinh phải tu sửa sách sử, cả một đại công trình như thế cần rất nhiều người có tài hoa bút pháp. Chính vì như thế, một lão học sĩ dưới trướng Hàn Lâm Viện, ngày ấy dạo phố đã nghỉ chân trước họa quán của người…
Tác giả: