Tác giả:

Phùng Khoan hì hục đạp chiếc xe cọc cạch trên đường từ trường về nhà. Hôm nay trời nắng đến 40 độ, nóng cháy da cháy thịt vậy mà cậu cùng đám học sinh lớp 12 vẫn phải đến trường học thêm. Đó là một việc vô cùng bình thường đối với học sinh cuối cấp, muốn vào được đại học, tất nhiên là phải bỏ ra nhiều công sức. Phùng Khoan vừa đi vừa nguyền rủa chế độ thi cử, lại chửi ông trời sao không hạ nhiệt độ mát mẻ một chút. Phùng Khoan nhà nghèo nhưng được cái học dốt, cha mẹ cậu vẫn bắt cậu phải học hành đầy đủ dù thành tích cậu chẳng khá khẩm lắm. Biết đầu óc mình không thông minh, học cũng không vào nhưng vì thương cha mẹ, Phùng Khoan vẫn lao đầu vào học, học đến mụ mị đầu óc, hoa mắt loạn trí. Từ nhà Phùng Khoan đến trường phải đi 6 cây số, đường xá cũng không thuận tiện, có đến một nửa là đường đất, lại còn dốc, ổ gà khắp nơi. Phùng Khoan đang cúi đầu cúi cổ đạp xe lên con dốc thì chợt thấy một người phụ nữ trung niên dáng vẻ khắc khổ đang cố gắng đẩy xe đạp chở một bao gì đó có vẻ khá là…

Chương 14-2: Kĩ năng phép thuật (2)

Tà Thần Vô CựcTác giả: Vô CựcTruyện Dị Năng, Truyện Đô ThịPhùng Khoan hì hục đạp chiếc xe cọc cạch trên đường từ trường về nhà. Hôm nay trời nắng đến 40 độ, nóng cháy da cháy thịt vậy mà cậu cùng đám học sinh lớp 12 vẫn phải đến trường học thêm. Đó là một việc vô cùng bình thường đối với học sinh cuối cấp, muốn vào được đại học, tất nhiên là phải bỏ ra nhiều công sức. Phùng Khoan vừa đi vừa nguyền rủa chế độ thi cử, lại chửi ông trời sao không hạ nhiệt độ mát mẻ một chút. Phùng Khoan nhà nghèo nhưng được cái học dốt, cha mẹ cậu vẫn bắt cậu phải học hành đầy đủ dù thành tích cậu chẳng khá khẩm lắm. Biết đầu óc mình không thông minh, học cũng không vào nhưng vì thương cha mẹ, Phùng Khoan vẫn lao đầu vào học, học đến mụ mị đầu óc, hoa mắt loạn trí. Từ nhà Phùng Khoan đến trường phải đi 6 cây số, đường xá cũng không thuận tiện, có đến một nửa là đường đất, lại còn dốc, ổ gà khắp nơi. Phùng Khoan đang cúi đầu cúi cổ đạp xe lên con dốc thì chợt thấy một người phụ nữ trung niên dáng vẻ khắc khổ đang cố gắng đẩy xe đạp chở một bao gì đó có vẻ khá là… Ăn xong món thịt sói nướng, Phùng Khoan lại tiếp tục lên đường tìm nhiệm vụ. Vừa đi vừa nghịch với quả cầu lửa, hình như trong game này không cần mana hay sao mà quả cầu lửa luôn luôn duy trì, không hề tiêu hao chút nhiên liệu nào như mana hay thứ gì khác. Nếu quả thật như vậy thì quả thật là một bug vô cùng lớn. Thử nghĩ mà xem, nếu luyện phép cầu lửa này đến level cao, duy trì lại không tiêu tốn năng lượng, thời gian vô hạn, vậy thì chỉ cần 1 phép này thôi cũng đủ bá khắp server rồi. Nhưng Phùng Khoan nhanh chóng thất vọng, cậu phát hiện ra rằng tuy không tốn mana nhưng phép quả cầu lửa lại đốt cháy một thứ nhiên liệu khác: tiền.Phùng Khoan phát hoảng khi phát hiện ra số tiền mà mình kiếm được sau một lúc dùng phép quả cầu lửa từ 500 đã trở thành 435. Đúng là kĩ năng đốt tiền theo nghĩa đen mà, Phùng Khoan bỗng dưng muốn khóc.Mặc dù kĩ năng này đã lên đến level 2, thuần thục 67/200, nhưng Phùng Khoan lại không phải là tỷ phú trong game, vì vậy cậu đã dừng ngay hành động đốt tiền này lại.Nhanh chóng chạy quanh cái thảo nguyên rộng lớn, đương nhiên là để tìm nguồn nước. Trong cái game chết tiệt này có độ đói và độ khát, vì vậy ngoài việc tìm thức ăn ra còn phải tìm nguồn nước để bổ sung. Nếu như độ đói và độ khát hạ cao thì sẽ gây ra mệt mỏi, cử động nhân vật chậm chạp, tầm nhìn giảm, hình ảnh mờ nhạt. Đến khi độ đói khát tăng lên đến tận cùng thì nhân vật sẽ tự động đăng xuất, một ngày sau mới có thể đăng nhập lại, dĩ nhiên là độ đói khát sẽ bằng 0.Sau vài giờ tìm kiếm ( trong game 1 giờ = 1 phút bên ngoài), Phùng Khoan đã thấy một cái hồ trên thảo nguyên, tuy nước không được trong lắm, nhưng trong game chỉ cần bổ sung nước là được rồi, không cần biết là nước gì, cùng lắm là giảm chút máu, vài giờ sau sẽ tự hồi lại.Lúc Phùng Khoan chạm vào nước thì âm thanh hệ thống lại vang lên:- Khởi động nhiệm vụ: Sự phẫn nộ của thủy thần+ Mô tả: Vì bạn đã sử dụng nước hồ mà không xin phép thủy thần, vì vậy nàng rất phẫn nộ, đã phái ra 100 thủy binh đến trừng phạt bạn. Bạn phải đánh bại 100 thủy binh để thoát chết và xin phép thủy thần sử dụng nước.+ Phần thưởng: Quyền sử dụng nước.+ Phạt: Quay về cấp 0.Phùng Khoan mỉm cười, cậu đang đợi những nhiệm vụ như thế này. Có vẻ sau nhiệm vụ này cậu sẽ lại có được phép thuật hệ nước.100 thủy binh nhanh chóng xuất hiện và lao vào Phùng Khoan. Chúng có dạng tôm, cua, cá với những bộ giáp sắc nhọn phản sát thương, tốc độ cực nhanh. Phùng Khoan nhanh chóng hạ hết chúng và có quyền sử dụng nước.Đúng như cậu ta nghĩ, cậu đã có thêm phép thuật hệ nước, tiêu tốn nhiên liệu vẫn là tiền làm Phùng Khoan nhức đầu. Có vẻ việc đốt tiền hay uống tiền này chẳng thích thú gì. Nói chung là đợi lúc nào kiếm được nhiều tiền thì sẽ cày hai kĩ năng này. Phùng Khoan đang lẩm bẩm một mình thì âm thanh hệ thống vang lên:- Ba giờ chơi một ngày của người chơi đã hết, hệ thống tự động đăng xuất để đảm bảo sức khỏe cho người chơi!Phụt, Phùng Khoan bị đẩy ra khỏi game.

Ăn xong món thịt sói nướng, Phùng Khoan lại tiếp tục lên đường tìm nhiệm vụ. Vừa đi vừa nghịch với quả cầu lửa, hình như trong game này không cần mana hay sao mà quả cầu lửa luôn luôn duy trì, không hề tiêu hao chút nhiên liệu nào như mana hay thứ gì khác. Nếu quả thật như vậy thì quả thật là một bug vô cùng lớn. Thử nghĩ mà xem, nếu luyện phép cầu lửa này đến level cao, duy trì lại không tiêu tốn năng lượng, thời gian vô hạn, vậy thì chỉ cần 1 phép này thôi cũng đủ bá khắp server rồi. Nhưng Phùng Khoan nhanh chóng thất vọng, cậu phát hiện ra rằng tuy không tốn mana nhưng phép quả cầu lửa lại đốt cháy một thứ nhiên liệu khác: tiền.

Phùng Khoan phát hoảng khi phát hiện ra số tiền mà mình kiếm được sau một lúc dùng phép quả cầu lửa từ 500 đã trở thành 435. Đúng là kĩ năng đốt tiền theo nghĩa đen mà, Phùng Khoan bỗng dưng muốn khóc.

Mặc dù kĩ năng này đã lên đến level 2, thuần thục 67/200, nhưng Phùng Khoan lại không phải là tỷ phú trong game, vì vậy cậu đã dừng ngay hành động đốt tiền này lại.

Nhanh chóng chạy quanh cái thảo nguyên rộng lớn, đương nhiên là để tìm nguồn nước. Trong cái game chết tiệt này có độ đói và độ khát, vì vậy ngoài việc tìm thức ăn ra còn phải tìm nguồn nước để bổ sung. Nếu như độ đói và độ khát hạ cao thì sẽ gây ra mệt mỏi, cử động nhân vật chậm chạp, tầm nhìn giảm, hình ảnh mờ nhạt. Đến khi độ đói khát tăng lên đến tận cùng thì nhân vật sẽ tự động đăng xuất, một ngày sau mới có thể đăng nhập lại, dĩ nhiên là độ đói khát sẽ bằng 0.

Sau vài giờ tìm kiếm ( trong game 1 giờ = 1 phút bên ngoài), Phùng Khoan đã thấy một cái hồ trên thảo nguyên, tuy nước không được trong lắm, nhưng trong game chỉ cần bổ sung nước là được rồi, không cần biết là nước gì, cùng lắm là giảm chút máu, vài giờ sau sẽ tự hồi lại.

Lúc Phùng Khoan chạm vào nước thì âm thanh hệ thống lại vang lên:

- Khởi động nhiệm vụ: Sự phẫn nộ của thủy thần

+ Mô tả: Vì bạn đã sử dụng nước hồ mà không xin phép thủy thần, vì vậy nàng rất phẫn nộ, đã phái ra 100 thủy binh đến trừng phạt bạn. Bạn phải đánh bại 100 thủy binh để thoát chết và xin phép thủy thần sử dụng nước.

+ Phần thưởng: Quyền sử dụng nước.

+ Phạt: Quay về cấp 0.

Phùng Khoan mỉm cười, cậu đang đợi những nhiệm vụ như thế này. Có vẻ sau nhiệm vụ này cậu sẽ lại có được phép thuật hệ nước.

100 thủy binh nhanh chóng xuất hiện và lao vào Phùng Khoan. Chúng có dạng tôm, cua, cá với những bộ giáp sắc nhọn phản sát thương, tốc độ cực nhanh. Phùng Khoan nhanh chóng hạ hết chúng và có quyền sử dụng nước.

Đúng như cậu ta nghĩ, cậu đã có thêm phép thuật hệ nước, tiêu tốn nhiên liệu vẫn là tiền làm Phùng Khoan nhức đầu. Có vẻ việc đốt tiền hay uống tiền này chẳng thích thú gì. Nói chung là đợi lúc nào kiếm được nhiều tiền thì sẽ cày hai kĩ năng này. Phùng Khoan đang lẩm bẩm một mình thì âm thanh hệ thống vang lên:

- Ba giờ chơi một ngày của người chơi đã hết, hệ thống tự động đăng xuất để đảm bảo sức khỏe cho người chơi!

Phụt, Phùng Khoan bị đẩy ra khỏi game.

Tà Thần Vô CựcTác giả: Vô CựcTruyện Dị Năng, Truyện Đô ThịPhùng Khoan hì hục đạp chiếc xe cọc cạch trên đường từ trường về nhà. Hôm nay trời nắng đến 40 độ, nóng cháy da cháy thịt vậy mà cậu cùng đám học sinh lớp 12 vẫn phải đến trường học thêm. Đó là một việc vô cùng bình thường đối với học sinh cuối cấp, muốn vào được đại học, tất nhiên là phải bỏ ra nhiều công sức. Phùng Khoan vừa đi vừa nguyền rủa chế độ thi cử, lại chửi ông trời sao không hạ nhiệt độ mát mẻ một chút. Phùng Khoan nhà nghèo nhưng được cái học dốt, cha mẹ cậu vẫn bắt cậu phải học hành đầy đủ dù thành tích cậu chẳng khá khẩm lắm. Biết đầu óc mình không thông minh, học cũng không vào nhưng vì thương cha mẹ, Phùng Khoan vẫn lao đầu vào học, học đến mụ mị đầu óc, hoa mắt loạn trí. Từ nhà Phùng Khoan đến trường phải đi 6 cây số, đường xá cũng không thuận tiện, có đến một nửa là đường đất, lại còn dốc, ổ gà khắp nơi. Phùng Khoan đang cúi đầu cúi cổ đạp xe lên con dốc thì chợt thấy một người phụ nữ trung niên dáng vẻ khắc khổ đang cố gắng đẩy xe đạp chở một bao gì đó có vẻ khá là… Ăn xong món thịt sói nướng, Phùng Khoan lại tiếp tục lên đường tìm nhiệm vụ. Vừa đi vừa nghịch với quả cầu lửa, hình như trong game này không cần mana hay sao mà quả cầu lửa luôn luôn duy trì, không hề tiêu hao chút nhiên liệu nào như mana hay thứ gì khác. Nếu quả thật như vậy thì quả thật là một bug vô cùng lớn. Thử nghĩ mà xem, nếu luyện phép cầu lửa này đến level cao, duy trì lại không tiêu tốn năng lượng, thời gian vô hạn, vậy thì chỉ cần 1 phép này thôi cũng đủ bá khắp server rồi. Nhưng Phùng Khoan nhanh chóng thất vọng, cậu phát hiện ra rằng tuy không tốn mana nhưng phép quả cầu lửa lại đốt cháy một thứ nhiên liệu khác: tiền.Phùng Khoan phát hoảng khi phát hiện ra số tiền mà mình kiếm được sau một lúc dùng phép quả cầu lửa từ 500 đã trở thành 435. Đúng là kĩ năng đốt tiền theo nghĩa đen mà, Phùng Khoan bỗng dưng muốn khóc.Mặc dù kĩ năng này đã lên đến level 2, thuần thục 67/200, nhưng Phùng Khoan lại không phải là tỷ phú trong game, vì vậy cậu đã dừng ngay hành động đốt tiền này lại.Nhanh chóng chạy quanh cái thảo nguyên rộng lớn, đương nhiên là để tìm nguồn nước. Trong cái game chết tiệt này có độ đói và độ khát, vì vậy ngoài việc tìm thức ăn ra còn phải tìm nguồn nước để bổ sung. Nếu như độ đói và độ khát hạ cao thì sẽ gây ra mệt mỏi, cử động nhân vật chậm chạp, tầm nhìn giảm, hình ảnh mờ nhạt. Đến khi độ đói khát tăng lên đến tận cùng thì nhân vật sẽ tự động đăng xuất, một ngày sau mới có thể đăng nhập lại, dĩ nhiên là độ đói khát sẽ bằng 0.Sau vài giờ tìm kiếm ( trong game 1 giờ = 1 phút bên ngoài), Phùng Khoan đã thấy một cái hồ trên thảo nguyên, tuy nước không được trong lắm, nhưng trong game chỉ cần bổ sung nước là được rồi, không cần biết là nước gì, cùng lắm là giảm chút máu, vài giờ sau sẽ tự hồi lại.Lúc Phùng Khoan chạm vào nước thì âm thanh hệ thống lại vang lên:- Khởi động nhiệm vụ: Sự phẫn nộ của thủy thần+ Mô tả: Vì bạn đã sử dụng nước hồ mà không xin phép thủy thần, vì vậy nàng rất phẫn nộ, đã phái ra 100 thủy binh đến trừng phạt bạn. Bạn phải đánh bại 100 thủy binh để thoát chết và xin phép thủy thần sử dụng nước.+ Phần thưởng: Quyền sử dụng nước.+ Phạt: Quay về cấp 0.Phùng Khoan mỉm cười, cậu đang đợi những nhiệm vụ như thế này. Có vẻ sau nhiệm vụ này cậu sẽ lại có được phép thuật hệ nước.100 thủy binh nhanh chóng xuất hiện và lao vào Phùng Khoan. Chúng có dạng tôm, cua, cá với những bộ giáp sắc nhọn phản sát thương, tốc độ cực nhanh. Phùng Khoan nhanh chóng hạ hết chúng và có quyền sử dụng nước.Đúng như cậu ta nghĩ, cậu đã có thêm phép thuật hệ nước, tiêu tốn nhiên liệu vẫn là tiền làm Phùng Khoan nhức đầu. Có vẻ việc đốt tiền hay uống tiền này chẳng thích thú gì. Nói chung là đợi lúc nào kiếm được nhiều tiền thì sẽ cày hai kĩ năng này. Phùng Khoan đang lẩm bẩm một mình thì âm thanh hệ thống vang lên:- Ba giờ chơi một ngày của người chơi đã hết, hệ thống tự động đăng xuất để đảm bảo sức khỏe cho người chơi!Phụt, Phùng Khoan bị đẩy ra khỏi game.

Chương 14-2: Kĩ năng phép thuật (2)