Tôi ghét cay ghét đắng cái nóng cháy da của Phoenix. Ghét luôn cả cái sự nhộn nhịp của nơi đây. Tôi thích Forks - nơi có những cơn mưa tươi mát, có những ngọn đồi với đám sương mù thơ mộng. Tôi thích đắm mình trong cuốn tiểu thuyết mà mình yêu thích. Đám bạn của tôi thường xem tôi như "kẻ mộng mơ" Yeahh! Họ nói cũng đúng đấy! Tôi là một cô gái thích mơ mộng Kì nghỉ hè đã đến. Tôi xin cáo biệt bố mẹ một thời gian để đến Forks. Mẹ tôi luôn thắc mắc ở nước Mỹ này có biết bao nhiêu nơi đẹp tại sao nhất định phải là Forks? Những lúc ấy tôi thường bảo là tôi đến Forks để gặp nhà Cullen. Tuy có hơi trẻ con nhưng tôi có xíu hi vọng là mình có thể gặp được họ - những nhân vật tôi yêu thích Tôi bắt đầu thu dọn hành lý và lôi chiếc xe vans cũ kĩ ra lau chùi. Chà, lau chùi xong "chiến mã" của tôi trông đẹp phết! Tạm biệt Phoenix, Esther Susan ta đến Forks đây!!!!! Cứ tưởng chuyến đi mơ ước này sẽ suôn sẻ nhưng tôi quả nhiên không ngờ đời không như là mơ Tôi đã lái xe vào địa phận của Forks rồi.…

Chương 17

Xuyên không vào thế giới của TwilightTác giả: adsfsfgaffsgsfxfxfzTruyện Phương TâyTôi ghét cay ghét đắng cái nóng cháy da của Phoenix. Ghét luôn cả cái sự nhộn nhịp của nơi đây. Tôi thích Forks - nơi có những cơn mưa tươi mát, có những ngọn đồi với đám sương mù thơ mộng. Tôi thích đắm mình trong cuốn tiểu thuyết mà mình yêu thích. Đám bạn của tôi thường xem tôi như "kẻ mộng mơ" Yeahh! Họ nói cũng đúng đấy! Tôi là một cô gái thích mơ mộng Kì nghỉ hè đã đến. Tôi xin cáo biệt bố mẹ một thời gian để đến Forks. Mẹ tôi luôn thắc mắc ở nước Mỹ này có biết bao nhiêu nơi đẹp tại sao nhất định phải là Forks? Những lúc ấy tôi thường bảo là tôi đến Forks để gặp nhà Cullen. Tuy có hơi trẻ con nhưng tôi có xíu hi vọng là mình có thể gặp được họ - những nhân vật tôi yêu thích Tôi bắt đầu thu dọn hành lý và lôi chiếc xe vans cũ kĩ ra lau chùi. Chà, lau chùi xong "chiến mã" của tôi trông đẹp phết! Tạm biệt Phoenix, Esther Susan ta đến Forks đây!!!!! Cứ tưởng chuyến đi mơ ước này sẽ suôn sẻ nhưng tôi quả nhiên không ngờ đời không như là mơ Tôi đã lái xe vào địa phận của Forks rồi.… Nghe tôi nói vậy, Jane chỉ nhìn tôi và khẽ nhếch môi. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy cười đấy. Tôi còn tưởng cô ấy không biết cười cơ.- Cô nói "thích cùng nhau già đi" Có nghĩa là em trai tôi không phải gu của cô đúng không? - Jane đột nhiên đề cập vấn đề này với tôiBiết trả lời thế nào nhỉ?- Cô cứ trả lời thật đi. Tôi không ăn cô đâu.Tôi hơi do dự. Jane cũng nhận thấy điều đó.- Cứ từ từ suy nghĩ cho kĩ đi. - Cô ấy nói với tôi rồi rời đi.Alec đúng thật không phải gu của tôi. Nhưng cái cảm giác này là sao?Không, không. Chắc là tôi thấy tội nghiệp cho hoàn cảnh của hắn thôi.Jane rời đi không lâu thì Alec đã trở về với một đống đồ ăn.- Tôi nghĩ cô đói. Nên có mua chút đồ ăn. Ăn đi- Đây là chút của anh ư?Bốn túi đồ ăn bự chà bá cùng với biết bao món ăn nổi tiếng của Italia mà tôi chưa bao giờ được nếm qua.- Tôi có biết cô thích ăn gì đâu nên tôi mua đại đó.Thật sự rất nhiều. Tôi không thể nào ăn hết mấy món này được. Nhưng hắn lỡ mua rồi. Không ăn hết thì thật phí. Thế là tôi căng bụng ra mà "xử" hết.Áaaaa... No chết tôi mất thôi.Đêm đến.Hắn dẫn tôi đi thăm quan Italia về đêm.Tôi đã nghe nói rất nhiều về Venice vào ban đêm. Nhưng nơi này thật sự rất rất rất đẹp hơn trí tưởng tượng của tôi.Không hổ danh là "thành phố tình yêu" bật nhất ở Italia. Những tòa nhà với lối kiến trúc cổ kính được dòng sông Venice bao bọc. Những cây cầu thơ mộng, những bản nhạc du dương, những ánh đèn mờ ảo,... Tất cả tạo nên một Venice thật xinh đẹp trong kí ức của tôi.Tôi và Alec thuê một chiếc gondola để đi dạo trên sông. Tất nhiên người chịu trách nhiệm chèo là Alec. Còn tôi thì chỉ việc ăn kem và thưởng thức khung cảnh thơ mộng này.Đột nhiên Alec hỏi tôi- Thích không?- Thích chứ!Khung cảnh đẹp như thế ai mà chẳng thích được.- Không, ý tôi là cô có thích tôi không?- HảThích... thích hắn không hả. Việc này tôi chưa nghĩ tới và tôi cũng không định nghĩ tới nữa.Người tôi thích là Brian.Thấy tôi mãi im lặng Alec cũng không hỏi nữa. Hắn vẫn tiếp tục chèo và cười khẩy- Đừng vội trả lời gấp. Cô cứ từ từ suy nghĩ đi. Tôi đợi được màChị em nhà này thật giống sau:)))- Đừng đợi tôi. Vì có lẽ anh sẽ không nhận được câu trả lời như mình mong muốn đâu.Tôi thật sự không muốn hắn phí phạm thời gian vì tôi. Vì hắn không phải gu của tôi.- Tôi có thể đợi cô cả đời được mà. Từ lúc trở thành ma cà rồng đây là điều có ý nghĩa nhất là tôi từng làm trong đời đấy.Alec, hắn làm tôi cảm động quá.Nhưng tôi thật sự cần hơi ấm có thể bên tôi đến bạc đầu.- Alec, tôi xin lỗi

Nghe tôi nói vậy, Jane chỉ nhìn tôi và khẽ nhếch môi. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy cười đấy. Tôi còn tưởng cô ấy không biết cười cơ.

- Cô nói "thích cùng nhau già đi" Có nghĩa là em trai tôi không phải gu của cô đúng không? - Jane đột nhiên đề cập vấn đề này với tôi

Biết trả lời thế nào nhỉ?

- Cô cứ trả lời thật đi. Tôi không ăn cô đâu.

Tôi hơi do dự. Jane cũng nhận thấy điều đó.

- Cứ từ từ suy nghĩ cho kĩ đi. - Cô ấy nói với tôi rồi rời đi.

Alec đúng thật không phải gu của tôi. Nhưng cái cảm giác này là sao?

Không, không. Chắc là tôi thấy tội nghiệp cho hoàn cảnh của hắn thôi.

Jane rời đi không lâu thì Alec đã trở về với một đống đồ ăn.

- Tôi nghĩ cô đói. Nên có mua chút đồ ăn. Ăn đi

- Đây là chút của anh ư?

Bốn túi đồ ăn bự chà bá cùng với biết bao món ăn nổi tiếng của Italia mà tôi chưa bao giờ được nếm qua.

- Tôi có biết cô thích ăn gì đâu nên tôi mua đại đó.

Thật sự rất nhiều. Tôi không thể nào ăn hết mấy món này được. Nhưng hắn lỡ mua rồi. Không ăn hết thì thật phí. Thế là tôi căng bụng ra mà "xử" hết.

Áaaaa... No chết tôi mất thôi.

Đêm đến.

Hắn dẫn tôi đi thăm quan Italia về đêm.

Tôi đã nghe nói rất nhiều về Venice vào ban đêm. Nhưng nơi này thật sự rất rất rất đẹp hơn trí tưởng tượng của tôi.

Không hổ danh là "thành phố tình yêu" bật nhất ở Italia. Những tòa nhà với lối kiến trúc cổ kính được dòng sông Venice bao bọc. Những cây cầu thơ mộng, những bản nhạc du dương, những ánh đèn mờ ảo,... Tất cả tạo nên một Venice thật xinh đẹp trong kí ức của tôi.

Tôi và Alec thuê một chiếc gondola để đi dạo trên sông. Tất nhiên người chịu trách nhiệm chèo là Alec. Còn tôi thì chỉ việc ăn kem và thưởng thức khung cảnh thơ mộng này.

Đột nhiên Alec hỏi tôi

- Thích không?

- Thích chứ!

Khung cảnh đẹp như thế ai mà chẳng thích được.

- Không, ý tôi là cô có thích tôi không?

- Hả

Thích... thích hắn không hả. Việc này tôi chưa nghĩ tới và tôi cũng không định nghĩ tới nữa.

Người tôi thích là Brian.

Thấy tôi mãi im lặng Alec cũng không hỏi nữa. Hắn vẫn tiếp tục chèo và cười khẩy

- Đừng vội trả lời gấp. Cô cứ từ từ suy nghĩ đi. Tôi đợi được mà

Chị em nhà này thật giống sau:)))

- Đừng đợi tôi. Vì có lẽ anh sẽ không nhận được câu trả lời như mình mong muốn đâu.

Tôi thật sự không muốn hắn phí phạm thời gian vì tôi. Vì hắn không phải gu của tôi.

- Tôi có thể đợi cô cả đời được mà. Từ lúc trở thành ma cà rồng đây là điều có ý nghĩa nhất là tôi từng làm trong đời đấy.

Alec, hắn làm tôi cảm động quá.

Nhưng tôi thật sự cần hơi ấm có thể bên tôi đến bạc đầu.

- Alec, tôi xin lỗi

Xuyên không vào thế giới của TwilightTác giả: adsfsfgaffsgsfxfxfzTruyện Phương TâyTôi ghét cay ghét đắng cái nóng cháy da của Phoenix. Ghét luôn cả cái sự nhộn nhịp của nơi đây. Tôi thích Forks - nơi có những cơn mưa tươi mát, có những ngọn đồi với đám sương mù thơ mộng. Tôi thích đắm mình trong cuốn tiểu thuyết mà mình yêu thích. Đám bạn của tôi thường xem tôi như "kẻ mộng mơ" Yeahh! Họ nói cũng đúng đấy! Tôi là một cô gái thích mơ mộng Kì nghỉ hè đã đến. Tôi xin cáo biệt bố mẹ một thời gian để đến Forks. Mẹ tôi luôn thắc mắc ở nước Mỹ này có biết bao nhiêu nơi đẹp tại sao nhất định phải là Forks? Những lúc ấy tôi thường bảo là tôi đến Forks để gặp nhà Cullen. Tuy có hơi trẻ con nhưng tôi có xíu hi vọng là mình có thể gặp được họ - những nhân vật tôi yêu thích Tôi bắt đầu thu dọn hành lý và lôi chiếc xe vans cũ kĩ ra lau chùi. Chà, lau chùi xong "chiến mã" của tôi trông đẹp phết! Tạm biệt Phoenix, Esther Susan ta đến Forks đây!!!!! Cứ tưởng chuyến đi mơ ước này sẽ suôn sẻ nhưng tôi quả nhiên không ngờ đời không như là mơ Tôi đã lái xe vào địa phận của Forks rồi.… Nghe tôi nói vậy, Jane chỉ nhìn tôi và khẽ nhếch môi. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy cười đấy. Tôi còn tưởng cô ấy không biết cười cơ.- Cô nói "thích cùng nhau già đi" Có nghĩa là em trai tôi không phải gu của cô đúng không? - Jane đột nhiên đề cập vấn đề này với tôiBiết trả lời thế nào nhỉ?- Cô cứ trả lời thật đi. Tôi không ăn cô đâu.Tôi hơi do dự. Jane cũng nhận thấy điều đó.- Cứ từ từ suy nghĩ cho kĩ đi. - Cô ấy nói với tôi rồi rời đi.Alec đúng thật không phải gu của tôi. Nhưng cái cảm giác này là sao?Không, không. Chắc là tôi thấy tội nghiệp cho hoàn cảnh của hắn thôi.Jane rời đi không lâu thì Alec đã trở về với một đống đồ ăn.- Tôi nghĩ cô đói. Nên có mua chút đồ ăn. Ăn đi- Đây là chút của anh ư?Bốn túi đồ ăn bự chà bá cùng với biết bao món ăn nổi tiếng của Italia mà tôi chưa bao giờ được nếm qua.- Tôi có biết cô thích ăn gì đâu nên tôi mua đại đó.Thật sự rất nhiều. Tôi không thể nào ăn hết mấy món này được. Nhưng hắn lỡ mua rồi. Không ăn hết thì thật phí. Thế là tôi căng bụng ra mà "xử" hết.Áaaaa... No chết tôi mất thôi.Đêm đến.Hắn dẫn tôi đi thăm quan Italia về đêm.Tôi đã nghe nói rất nhiều về Venice vào ban đêm. Nhưng nơi này thật sự rất rất rất đẹp hơn trí tưởng tượng của tôi.Không hổ danh là "thành phố tình yêu" bật nhất ở Italia. Những tòa nhà với lối kiến trúc cổ kính được dòng sông Venice bao bọc. Những cây cầu thơ mộng, những bản nhạc du dương, những ánh đèn mờ ảo,... Tất cả tạo nên một Venice thật xinh đẹp trong kí ức của tôi.Tôi và Alec thuê một chiếc gondola để đi dạo trên sông. Tất nhiên người chịu trách nhiệm chèo là Alec. Còn tôi thì chỉ việc ăn kem và thưởng thức khung cảnh thơ mộng này.Đột nhiên Alec hỏi tôi- Thích không?- Thích chứ!Khung cảnh đẹp như thế ai mà chẳng thích được.- Không, ý tôi là cô có thích tôi không?- HảThích... thích hắn không hả. Việc này tôi chưa nghĩ tới và tôi cũng không định nghĩ tới nữa.Người tôi thích là Brian.Thấy tôi mãi im lặng Alec cũng không hỏi nữa. Hắn vẫn tiếp tục chèo và cười khẩy- Đừng vội trả lời gấp. Cô cứ từ từ suy nghĩ đi. Tôi đợi được màChị em nhà này thật giống sau:)))- Đừng đợi tôi. Vì có lẽ anh sẽ không nhận được câu trả lời như mình mong muốn đâu.Tôi thật sự không muốn hắn phí phạm thời gian vì tôi. Vì hắn không phải gu của tôi.- Tôi có thể đợi cô cả đời được mà. Từ lúc trở thành ma cà rồng đây là điều có ý nghĩa nhất là tôi từng làm trong đời đấy.Alec, hắn làm tôi cảm động quá.Nhưng tôi thật sự cần hơi ấm có thể bên tôi đến bạc đầu.- Alec, tôi xin lỗi

Chương 17