Tôi ghét cay ghét đắng cái nóng cháy da của Phoenix. Ghét luôn cả cái sự nhộn nhịp của nơi đây. Tôi thích Forks - nơi có những cơn mưa tươi mát, có những ngọn đồi với đám sương mù thơ mộng. Tôi thích đắm mình trong cuốn tiểu thuyết mà mình yêu thích. Đám bạn của tôi thường xem tôi như "kẻ mộng mơ" Yeahh! Họ nói cũng đúng đấy! Tôi là một cô gái thích mơ mộng Kì nghỉ hè đã đến. Tôi xin cáo biệt bố mẹ một thời gian để đến Forks. Mẹ tôi luôn thắc mắc ở nước Mỹ này có biết bao nhiêu nơi đẹp tại sao nhất định phải là Forks? Những lúc ấy tôi thường bảo là tôi đến Forks để gặp nhà Cullen. Tuy có hơi trẻ con nhưng tôi có xíu hi vọng là mình có thể gặp được họ - những nhân vật tôi yêu thích Tôi bắt đầu thu dọn hành lý và lôi chiếc xe vans cũ kĩ ra lau chùi. Chà, lau chùi xong "chiến mã" của tôi trông đẹp phết! Tạm biệt Phoenix, Esther Susan ta đến Forks đây!!!!! Cứ tưởng chuyến đi mơ ước này sẽ suôn sẻ nhưng tôi quả nhiên không ngờ đời không như là mơ Tôi đã lái xe vào địa phận của Forks rồi.…

Chương 48

Xuyên không vào thế giới của TwilightTác giả: adsfsfgaffsgsfxfxfzTruyện Phương TâyTôi ghét cay ghét đắng cái nóng cháy da của Phoenix. Ghét luôn cả cái sự nhộn nhịp của nơi đây. Tôi thích Forks - nơi có những cơn mưa tươi mát, có những ngọn đồi với đám sương mù thơ mộng. Tôi thích đắm mình trong cuốn tiểu thuyết mà mình yêu thích. Đám bạn của tôi thường xem tôi như "kẻ mộng mơ" Yeahh! Họ nói cũng đúng đấy! Tôi là một cô gái thích mơ mộng Kì nghỉ hè đã đến. Tôi xin cáo biệt bố mẹ một thời gian để đến Forks. Mẹ tôi luôn thắc mắc ở nước Mỹ này có biết bao nhiêu nơi đẹp tại sao nhất định phải là Forks? Những lúc ấy tôi thường bảo là tôi đến Forks để gặp nhà Cullen. Tuy có hơi trẻ con nhưng tôi có xíu hi vọng là mình có thể gặp được họ - những nhân vật tôi yêu thích Tôi bắt đầu thu dọn hành lý và lôi chiếc xe vans cũ kĩ ra lau chùi. Chà, lau chùi xong "chiến mã" của tôi trông đẹp phết! Tạm biệt Phoenix, Esther Susan ta đến Forks đây!!!!! Cứ tưởng chuyến đi mơ ước này sẽ suôn sẻ nhưng tôi quả nhiên không ngờ đời không như là mơ Tôi đã lái xe vào địa phận của Forks rồi.… - Alec, anh cảm thấy thế nào?- Sao?- Về Galvin và Hypatia ấy.Ngồi trước hai bia mộ đã bám đầy vết tích bao lần luân chuyển của thời gian tôi chợt nảy ra một câu hỏi.Alec hơi lưỡng lự nhưng rất nhanh sau đó anh ấy đã có câu trả lời- Nếu như khi ấy Hypatia không quyết định rời đi, nếu như họ cùng nhau sống trong hạnh phúc dù chỉ một ngày thì có lẽ họ đã không như vậy.Nói hết câu anh ấy quay sang nhìn tôi. Dường như anh ấy đoán được tôi đang muốn nói một điều gì đó liền nhanh chóng nói tiếp- Nhưng nếu như vậy thì họ thật quá ích kỉ đúng không nào?- Cả hai cùng ra đi có lẽ là lựa chọn tốt nhất - vừa nói tôi vừa vươn tay phủi lớp rêu bám trên mặt bia- Không hẳn là tốt nhất đâu. - Alec phản bác. Nếu anh là Galvin, anh thà chết để đổi lấy sự sống cho em.- Sống thiếu anh em sẽ hạnh phúc? Không hề. Nên nếu anh là Galvin thì em sẽ là Hypatia. Chúng ta sẽ mãi ở bên nhau, được chứ? - tôi giơ ngón út lên trước mặt - mau hứa với em đi.Alec tỏ ra bất lực nhẹ nhàng áp ngón út của anh ấy lên ngón út của tôi. Như một lời hứa đã định, chúng tôi sống chết có nhau- ------------Rời chỗ hai bia đá. Chúng tôi thấy Brian đang sắp xếp lại những bức tượng.- Người phụ nữ đó là mẹ của anh à?Brian gật đầu nhưng vẻ mặt của anh ấy có chút không cam tâm- Thảo nào trông anh rất giống bà ấy. Rất sắc sảo.- Dẻo miệng lắm đấy Es!- Tôi chỉ muốn cho anh vui lên tí thôi - tôi cười trừBỗng Alec từ đâu xuất hiện choàng lấy vai tôi- Này chó bạnh tạng, Oralie nhà ta có lòng chọc ngươi vui lên. Đừng có mà làm vẻ mặt đấy chứ!Brian nhìn tôi, ánh mắt hơi do dự anh nói- Cảm ơn cô, Es - rồi anh ấy bỏ đi- Xì, tên chó ấy thật xất xược. Em tốt nhất đừng nên quan tâm hắn nữa- Cũng đâu thể trách anh ấy. Anh ấy đã mất hết người thân của mình trong vòng một ngày đấy.

- Alec, anh cảm thấy thế nào?

- Sao?

- Về Galvin và Hypatia ấy.

Ngồi trước hai bia mộ đã bám đầy vết tích bao lần luân chuyển của thời gian tôi chợt nảy ra một câu hỏi.

Alec hơi lưỡng lự nhưng rất nhanh sau đó anh ấy đã có câu trả lời

- Nếu như khi ấy Hypatia không quyết định rời đi, nếu như họ cùng nhau sống trong hạnh phúc dù chỉ một ngày thì có lẽ họ đã không như vậy.

Nói hết câu anh ấy quay sang nhìn tôi. Dường như anh ấy đoán được tôi đang muốn nói một điều gì đó liền nhanh chóng nói tiếp

- Nhưng nếu như vậy thì họ thật quá ích kỉ đúng không nào?

- Cả hai cùng ra đi có lẽ là lựa chọn tốt nhất - vừa nói tôi vừa vươn tay phủi lớp rêu bám trên mặt bia

- Không hẳn là tốt nhất đâu. - Alec phản bác. Nếu anh là Galvin, anh thà chết để đổi lấy sự sống cho em.

- Sống thiếu anh em sẽ hạnh phúc? Không hề. Nên nếu anh là Galvin thì em sẽ là Hypatia. Chúng ta sẽ mãi ở bên nhau, được chứ? - tôi giơ ngón út lên trước mặt - mau hứa với em đi.

Alec tỏ ra bất lực nhẹ nhàng áp ngón út của anh ấy lên ngón út của tôi. Như một lời hứa đã định, chúng tôi sống chết có nhau

- ------------

Rời chỗ hai bia đá. Chúng tôi thấy Brian đang sắp xếp lại những bức tượng.

- Người phụ nữ đó là mẹ của anh à?

Brian gật đầu nhưng vẻ mặt của anh ấy có chút không cam tâm

- Thảo nào trông anh rất giống bà ấy. Rất sắc sảo.

- Dẻo miệng lắm đấy Es!

- Tôi chỉ muốn cho anh vui lên tí thôi - tôi cười trừ

Bỗng Alec từ đâu xuất hiện choàng lấy vai tôi

- Này chó bạnh tạng, Oralie nhà ta có lòng chọc ngươi vui lên. Đừng có mà làm vẻ mặt đấy chứ!

Brian nhìn tôi, ánh mắt hơi do dự anh nói

- Cảm ơn cô, Es - rồi anh ấy bỏ đi

- Xì, tên chó ấy thật xất xược. Em tốt nhất đừng nên quan tâm hắn nữa

- Cũng đâu thể trách anh ấy. Anh ấy đã mất hết người thân của mình trong vòng một ngày đấy.

Xuyên không vào thế giới của TwilightTác giả: adsfsfgaffsgsfxfxfzTruyện Phương TâyTôi ghét cay ghét đắng cái nóng cháy da của Phoenix. Ghét luôn cả cái sự nhộn nhịp của nơi đây. Tôi thích Forks - nơi có những cơn mưa tươi mát, có những ngọn đồi với đám sương mù thơ mộng. Tôi thích đắm mình trong cuốn tiểu thuyết mà mình yêu thích. Đám bạn của tôi thường xem tôi như "kẻ mộng mơ" Yeahh! Họ nói cũng đúng đấy! Tôi là một cô gái thích mơ mộng Kì nghỉ hè đã đến. Tôi xin cáo biệt bố mẹ một thời gian để đến Forks. Mẹ tôi luôn thắc mắc ở nước Mỹ này có biết bao nhiêu nơi đẹp tại sao nhất định phải là Forks? Những lúc ấy tôi thường bảo là tôi đến Forks để gặp nhà Cullen. Tuy có hơi trẻ con nhưng tôi có xíu hi vọng là mình có thể gặp được họ - những nhân vật tôi yêu thích Tôi bắt đầu thu dọn hành lý và lôi chiếc xe vans cũ kĩ ra lau chùi. Chà, lau chùi xong "chiến mã" của tôi trông đẹp phết! Tạm biệt Phoenix, Esther Susan ta đến Forks đây!!!!! Cứ tưởng chuyến đi mơ ước này sẽ suôn sẻ nhưng tôi quả nhiên không ngờ đời không như là mơ Tôi đã lái xe vào địa phận của Forks rồi.… - Alec, anh cảm thấy thế nào?- Sao?- Về Galvin và Hypatia ấy.Ngồi trước hai bia mộ đã bám đầy vết tích bao lần luân chuyển của thời gian tôi chợt nảy ra một câu hỏi.Alec hơi lưỡng lự nhưng rất nhanh sau đó anh ấy đã có câu trả lời- Nếu như khi ấy Hypatia không quyết định rời đi, nếu như họ cùng nhau sống trong hạnh phúc dù chỉ một ngày thì có lẽ họ đã không như vậy.Nói hết câu anh ấy quay sang nhìn tôi. Dường như anh ấy đoán được tôi đang muốn nói một điều gì đó liền nhanh chóng nói tiếp- Nhưng nếu như vậy thì họ thật quá ích kỉ đúng không nào?- Cả hai cùng ra đi có lẽ là lựa chọn tốt nhất - vừa nói tôi vừa vươn tay phủi lớp rêu bám trên mặt bia- Không hẳn là tốt nhất đâu. - Alec phản bác. Nếu anh là Galvin, anh thà chết để đổi lấy sự sống cho em.- Sống thiếu anh em sẽ hạnh phúc? Không hề. Nên nếu anh là Galvin thì em sẽ là Hypatia. Chúng ta sẽ mãi ở bên nhau, được chứ? - tôi giơ ngón út lên trước mặt - mau hứa với em đi.Alec tỏ ra bất lực nhẹ nhàng áp ngón út của anh ấy lên ngón út của tôi. Như một lời hứa đã định, chúng tôi sống chết có nhau- ------------Rời chỗ hai bia đá. Chúng tôi thấy Brian đang sắp xếp lại những bức tượng.- Người phụ nữ đó là mẹ của anh à?Brian gật đầu nhưng vẻ mặt của anh ấy có chút không cam tâm- Thảo nào trông anh rất giống bà ấy. Rất sắc sảo.- Dẻo miệng lắm đấy Es!- Tôi chỉ muốn cho anh vui lên tí thôi - tôi cười trừBỗng Alec từ đâu xuất hiện choàng lấy vai tôi- Này chó bạnh tạng, Oralie nhà ta có lòng chọc ngươi vui lên. Đừng có mà làm vẻ mặt đấy chứ!Brian nhìn tôi, ánh mắt hơi do dự anh nói- Cảm ơn cô, Es - rồi anh ấy bỏ đi- Xì, tên chó ấy thật xất xược. Em tốt nhất đừng nên quan tâm hắn nữa- Cũng đâu thể trách anh ấy. Anh ấy đã mất hết người thân của mình trong vòng một ngày đấy.

Chương 48