Tôi ghét cay ghét đắng cái nóng cháy da của Phoenix. Ghét luôn cả cái sự nhộn nhịp của nơi đây. Tôi thích Forks - nơi có những cơn mưa tươi mát, có những ngọn đồi với đám sương mù thơ mộng. Tôi thích đắm mình trong cuốn tiểu thuyết mà mình yêu thích. Đám bạn của tôi thường xem tôi như "kẻ mộng mơ" Yeahh! Họ nói cũng đúng đấy! Tôi là một cô gái thích mơ mộng Kì nghỉ hè đã đến. Tôi xin cáo biệt bố mẹ một thời gian để đến Forks. Mẹ tôi luôn thắc mắc ở nước Mỹ này có biết bao nhiêu nơi đẹp tại sao nhất định phải là Forks? Những lúc ấy tôi thường bảo là tôi đến Forks để gặp nhà Cullen. Tuy có hơi trẻ con nhưng tôi có xíu hi vọng là mình có thể gặp được họ - những nhân vật tôi yêu thích Tôi bắt đầu thu dọn hành lý và lôi chiếc xe vans cũ kĩ ra lau chùi. Chà, lau chùi xong "chiến mã" của tôi trông đẹp phết! Tạm biệt Phoenix, Esther Susan ta đến Forks đây!!!!! Cứ tưởng chuyến đi mơ ước này sẽ suôn sẻ nhưng tôi quả nhiên không ngờ đời không như là mơ Tôi đã lái xe vào địa phận của Forks rồi.…
Chương 58
Xuyên không vào thế giới của TwilightTác giả: adsfsfgaffsgsfxfxfzTruyện Phương TâyTôi ghét cay ghét đắng cái nóng cháy da của Phoenix. Ghét luôn cả cái sự nhộn nhịp của nơi đây. Tôi thích Forks - nơi có những cơn mưa tươi mát, có những ngọn đồi với đám sương mù thơ mộng. Tôi thích đắm mình trong cuốn tiểu thuyết mà mình yêu thích. Đám bạn của tôi thường xem tôi như "kẻ mộng mơ" Yeahh! Họ nói cũng đúng đấy! Tôi là một cô gái thích mơ mộng Kì nghỉ hè đã đến. Tôi xin cáo biệt bố mẹ một thời gian để đến Forks. Mẹ tôi luôn thắc mắc ở nước Mỹ này có biết bao nhiêu nơi đẹp tại sao nhất định phải là Forks? Những lúc ấy tôi thường bảo là tôi đến Forks để gặp nhà Cullen. Tuy có hơi trẻ con nhưng tôi có xíu hi vọng là mình có thể gặp được họ - những nhân vật tôi yêu thích Tôi bắt đầu thu dọn hành lý và lôi chiếc xe vans cũ kĩ ra lau chùi. Chà, lau chùi xong "chiến mã" của tôi trông đẹp phết! Tạm biệt Phoenix, Esther Susan ta đến Forks đây!!!!! Cứ tưởng chuyến đi mơ ước này sẽ suôn sẻ nhưng tôi quả nhiên không ngờ đời không như là mơ Tôi đã lái xe vào địa phận của Forks rồi.… Cốc... Cốc...Tiếng gõ cửa bất ngờ vang lên. Đánh thức Hypatia dậy từ giấc ngủ.- Hypatia tiểu thư. Ngài cho gọi cô đến đại sảnh.- Vâng, tôi sẽ đến ngay - cô chán chường trả lời. Dù vẫn rất muốn nằm xuống đánh thêm một giấc nữa nhưng quả thật là cô không muốn gây sự với vị lãnh chúa cao cao tại thượng này.Rất nhanh chóng sau đó cô ăn mặc gọn gàng xuất hiện tại Đại sảnh.Hắn, chủ nhân nơi này, dĩ nhiên phải ngồi ở vị trí bá chủ. Hắn ngồi trên ngai vàng theo đúng nghĩa bóng lẫn nghĩa đen cất giọng điệu băng lãnh.- Đến rồi à. Nhìn xem, ta có gì cho ngươi.Tay hắn chạm đến thanh kiếm được chạm khắc tinh xảo kế bên nơi hắn ngồi. Hắn kẽ vung tay, thanh kiếm ấy đã nằm gọn trên bàn tay cô.- Của ngươi.- Đây là... Sao Ngài lại đưa nó cho ta?Hắn chống một tay lên mặt nhìn cô bằng ánh mắt thích thú của kẻ đi săn đối với con mồi.- Hãy xem thanh kiếm ấy là ta.Hãy xem thanh kiếm ấy là ta. Chỉ với một câu nói ngắn gọn mà chứa bao nhiêu hàm ý trong đó. Thanh kiếm là hắn và cô sẽ không bao giờ có thể rời khỏi hắn.- Rút kiếm ra, ngươi cần biết cách sử dụng.Nghe theo lời hắn cô rút thanh kiếm ra.Đây quả là một thanh kiếm hoàn hảo. Chuôi kiếm được trảm cẩm thạch, lưỡi kiếm mỏng nhẹ, trên lưỡi còn khắc một dòng chữ "LOOK AT THE PERSON IN FRONT OF YOU" ( nhìn vào kẻ trước mặt ngươi)Thấy cô chăm chú đọc lấy dòng chữ, hắn nói- Ngươi thấy thế nào? Về câu nói đó- Nhìn vào kẻ trước mặt tôi. Đã có người từng nói với tôi thế này. Không quan trọng tôi biết sử dụng kiếm hay không. Quan trọng là người tôi chĩa mũi kiếm vào là ai.- Nói hay lắm. Tên người sói đó cũng không đến nỗi đần độn- Đừng đọc suy nghĩ của tôi!Hypatia kích động đáp lại. Nhưng sự kích động này của cô lại góp phần tăng thêm thích thú cho hắn.- Hửm, xem ra kẻ mà quý cô đây không muốn chĩa kiếm vào nhất lại là một tên người sói nhỉ?Hễ hắn nhắc đến hai chữ "người sói" là y như rằng quả bom trong người Hypatia có thể phát nổ bất kì lúc nào.Cô cố kìm nén cơn giận xuống.- Nếu Ngài không còn chuyện gì để căn dặn thì tôi xin phép rời Đại sảnh- Ngươi không thích ta dạy kiếm cho ngươi à? Được thôi. Đi dọc theo hành lang từ Đại sảnh ngươi sẽ đến được gian nhà phía Tây. Ở đó, Volturi sẽ dạy ngươi. Cẩn thận, tên đó chẳng mấy thân thiện với ai khác ngoài ta.
Cốc... Cốc...
Tiếng gõ cửa bất ngờ vang lên. Đánh thức Hypatia dậy từ giấc ngủ.
- Hypatia tiểu thư. Ngài cho gọi cô đến đại sảnh.
- Vâng, tôi sẽ đến ngay - cô chán chường trả lời. Dù vẫn rất muốn nằm xuống đánh thêm một giấc nữa nhưng quả thật là cô không muốn gây sự với vị lãnh chúa cao cao tại thượng này.
Rất nhanh chóng sau đó cô ăn mặc gọn gàng xuất hiện tại Đại sảnh.
Hắn, chủ nhân nơi này, dĩ nhiên phải ngồi ở vị trí bá chủ. Hắn ngồi trên ngai vàng theo đúng nghĩa bóng lẫn nghĩa đen cất giọng điệu băng lãnh.
- Đến rồi à. Nhìn xem, ta có gì cho ngươi.
Tay hắn chạm đến thanh kiếm được chạm khắc tinh xảo kế bên nơi hắn ngồi. Hắn kẽ vung tay, thanh kiếm ấy đã nằm gọn trên bàn tay cô.
- Của ngươi.
- Đây là... Sao Ngài lại đưa nó cho ta?
Hắn chống một tay lên mặt nhìn cô bằng ánh mắt thích thú của kẻ đi săn đối với con mồi.
- Hãy xem thanh kiếm ấy là ta.
Hãy xem thanh kiếm ấy là ta. Chỉ với một câu nói ngắn gọn mà chứa bao nhiêu hàm ý trong đó. Thanh kiếm là hắn và cô sẽ không bao giờ có thể rời khỏi hắn.
- Rút kiếm ra, ngươi cần biết cách sử dụng.
Nghe theo lời hắn cô rút thanh kiếm ra.
Đây quả là một thanh kiếm hoàn hảo. Chuôi kiếm được trảm cẩm thạch, lưỡi kiếm mỏng nhẹ, trên lưỡi còn khắc một dòng chữ "LOOK AT THE PERSON IN FRONT OF YOU" ( nhìn vào kẻ trước mặt ngươi)
Thấy cô chăm chú đọc lấy dòng chữ, hắn nói
- Ngươi thấy thế nào? Về câu nói đó
- Nhìn vào kẻ trước mặt tôi. Đã có người từng nói với tôi thế này. Không quan trọng tôi biết sử dụng kiếm hay không. Quan trọng là người tôi chĩa mũi kiếm vào là ai.
- Nói hay lắm. Tên người sói đó cũng không đến nỗi đần độn
- Đừng đọc suy nghĩ của tôi!
Hypatia kích động đáp lại. Nhưng sự kích động này của cô lại góp phần tăng thêm thích thú cho hắn.
- Hửm, xem ra kẻ mà quý cô đây không muốn chĩa kiếm vào nhất lại là một tên người sói nhỉ?
Hễ hắn nhắc đến hai chữ "người sói" là y như rằng quả bom trong người Hypatia có thể phát nổ bất kì lúc nào.
Cô cố kìm nén cơn giận xuống.
- Nếu Ngài không còn chuyện gì để căn dặn thì tôi xin phép rời Đại sảnh
- Ngươi không thích ta dạy kiếm cho ngươi à? Được thôi. Đi dọc theo hành lang từ Đại sảnh ngươi sẽ đến được gian nhà phía Tây. Ở đó, Volturi sẽ dạy ngươi. Cẩn thận, tên đó chẳng mấy thân thiện với ai khác ngoài ta.
Xuyên không vào thế giới của TwilightTác giả: adsfsfgaffsgsfxfxfzTruyện Phương TâyTôi ghét cay ghét đắng cái nóng cháy da của Phoenix. Ghét luôn cả cái sự nhộn nhịp của nơi đây. Tôi thích Forks - nơi có những cơn mưa tươi mát, có những ngọn đồi với đám sương mù thơ mộng. Tôi thích đắm mình trong cuốn tiểu thuyết mà mình yêu thích. Đám bạn của tôi thường xem tôi như "kẻ mộng mơ" Yeahh! Họ nói cũng đúng đấy! Tôi là một cô gái thích mơ mộng Kì nghỉ hè đã đến. Tôi xin cáo biệt bố mẹ một thời gian để đến Forks. Mẹ tôi luôn thắc mắc ở nước Mỹ này có biết bao nhiêu nơi đẹp tại sao nhất định phải là Forks? Những lúc ấy tôi thường bảo là tôi đến Forks để gặp nhà Cullen. Tuy có hơi trẻ con nhưng tôi có xíu hi vọng là mình có thể gặp được họ - những nhân vật tôi yêu thích Tôi bắt đầu thu dọn hành lý và lôi chiếc xe vans cũ kĩ ra lau chùi. Chà, lau chùi xong "chiến mã" của tôi trông đẹp phết! Tạm biệt Phoenix, Esther Susan ta đến Forks đây!!!!! Cứ tưởng chuyến đi mơ ước này sẽ suôn sẻ nhưng tôi quả nhiên không ngờ đời không như là mơ Tôi đã lái xe vào địa phận của Forks rồi.… Cốc... Cốc...Tiếng gõ cửa bất ngờ vang lên. Đánh thức Hypatia dậy từ giấc ngủ.- Hypatia tiểu thư. Ngài cho gọi cô đến đại sảnh.- Vâng, tôi sẽ đến ngay - cô chán chường trả lời. Dù vẫn rất muốn nằm xuống đánh thêm một giấc nữa nhưng quả thật là cô không muốn gây sự với vị lãnh chúa cao cao tại thượng này.Rất nhanh chóng sau đó cô ăn mặc gọn gàng xuất hiện tại Đại sảnh.Hắn, chủ nhân nơi này, dĩ nhiên phải ngồi ở vị trí bá chủ. Hắn ngồi trên ngai vàng theo đúng nghĩa bóng lẫn nghĩa đen cất giọng điệu băng lãnh.- Đến rồi à. Nhìn xem, ta có gì cho ngươi.Tay hắn chạm đến thanh kiếm được chạm khắc tinh xảo kế bên nơi hắn ngồi. Hắn kẽ vung tay, thanh kiếm ấy đã nằm gọn trên bàn tay cô.- Của ngươi.- Đây là... Sao Ngài lại đưa nó cho ta?Hắn chống một tay lên mặt nhìn cô bằng ánh mắt thích thú của kẻ đi săn đối với con mồi.- Hãy xem thanh kiếm ấy là ta.Hãy xem thanh kiếm ấy là ta. Chỉ với một câu nói ngắn gọn mà chứa bao nhiêu hàm ý trong đó. Thanh kiếm là hắn và cô sẽ không bao giờ có thể rời khỏi hắn.- Rút kiếm ra, ngươi cần biết cách sử dụng.Nghe theo lời hắn cô rút thanh kiếm ra.Đây quả là một thanh kiếm hoàn hảo. Chuôi kiếm được trảm cẩm thạch, lưỡi kiếm mỏng nhẹ, trên lưỡi còn khắc một dòng chữ "LOOK AT THE PERSON IN FRONT OF YOU" ( nhìn vào kẻ trước mặt ngươi)Thấy cô chăm chú đọc lấy dòng chữ, hắn nói- Ngươi thấy thế nào? Về câu nói đó- Nhìn vào kẻ trước mặt tôi. Đã có người từng nói với tôi thế này. Không quan trọng tôi biết sử dụng kiếm hay không. Quan trọng là người tôi chĩa mũi kiếm vào là ai.- Nói hay lắm. Tên người sói đó cũng không đến nỗi đần độn- Đừng đọc suy nghĩ của tôi!Hypatia kích động đáp lại. Nhưng sự kích động này của cô lại góp phần tăng thêm thích thú cho hắn.- Hửm, xem ra kẻ mà quý cô đây không muốn chĩa kiếm vào nhất lại là một tên người sói nhỉ?Hễ hắn nhắc đến hai chữ "người sói" là y như rằng quả bom trong người Hypatia có thể phát nổ bất kì lúc nào.Cô cố kìm nén cơn giận xuống.- Nếu Ngài không còn chuyện gì để căn dặn thì tôi xin phép rời Đại sảnh- Ngươi không thích ta dạy kiếm cho ngươi à? Được thôi. Đi dọc theo hành lang từ Đại sảnh ngươi sẽ đến được gian nhà phía Tây. Ở đó, Volturi sẽ dạy ngươi. Cẩn thận, tên đó chẳng mấy thân thiện với ai khác ngoài ta.