Tác giả:

Nhìn cô gái ở trước mặt, Tả Tu cảm thấy trong lòng như có lửa đốt. Nhưng dù sao anh cũng là một bác sĩ trẻ, khuôn mặt vẫn làm ra vẻ nghiêm túc. Nữ bệnh nhân mặc một bộ quần áo bằng tơ lụa màu đen vô cùng chuyên nghiệp, một đôi chân dài tuyệt đẹp, vẻ quyến rũ như ẩn như hiện của cô ấy khiến một thanh niên tràn ngập sức sống như anh không thể chịu đựng được. “Bác sĩ Tả, tôi bị vô sinh đã một năm rồi, mong cậu hãy kiểm tra kỹ lưỡng giúp tôi, tôi thật sự muốn có một đứa con.” Nữ bệnh nhân có giọng nói nhẹ nhàng, khuôn mặt quyến rũ khiến người ta có cảm giác thương hoa tiếc ngọc. Tả Tu lập tức muốn chửi mẹ kiếp. Chồng của cô gái này thật sự đúng là một tên vô dụng. Kết hôn một năm rồi mà vẫn không thể gieo giống được! Không đúng, không phải bên nam không được, mà là cô gái này mắc chứng hiếm muộn. Tả Tu vỗ nhẹ vào sau gáy của mình, cảnh báo bản thân nhất định không thể lầm đối tượng. “Cô tên là Nhan Xạ, 25 tuổi, tôi đã xem qua hồ sơ bệnh án và ảnh chụp CT của cô, bệnh này của cô thật sự…

Chương 27: Tất nhiên là tôi biết!

Thiên Địa Âm Dương KinhTác giả: Trần MinhTruyện Đô ThịNhìn cô gái ở trước mặt, Tả Tu cảm thấy trong lòng như có lửa đốt. Nhưng dù sao anh cũng là một bác sĩ trẻ, khuôn mặt vẫn làm ra vẻ nghiêm túc. Nữ bệnh nhân mặc một bộ quần áo bằng tơ lụa màu đen vô cùng chuyên nghiệp, một đôi chân dài tuyệt đẹp, vẻ quyến rũ như ẩn như hiện của cô ấy khiến một thanh niên tràn ngập sức sống như anh không thể chịu đựng được. “Bác sĩ Tả, tôi bị vô sinh đã một năm rồi, mong cậu hãy kiểm tra kỹ lưỡng giúp tôi, tôi thật sự muốn có một đứa con.” Nữ bệnh nhân có giọng nói nhẹ nhàng, khuôn mặt quyến rũ khiến người ta có cảm giác thương hoa tiếc ngọc. Tả Tu lập tức muốn chửi mẹ kiếp. Chồng của cô gái này thật sự đúng là một tên vô dụng. Kết hôn một năm rồi mà vẫn không thể gieo giống được! Không đúng, không phải bên nam không được, mà là cô gái này mắc chứng hiếm muộn. Tả Tu vỗ nhẹ vào sau gáy của mình, cảnh báo bản thân nhất định không thể lầm đối tượng. “Cô tên là Nhan Xạ, 25 tuổi, tôi đã xem qua hồ sơ bệnh án và ảnh chụp CT của cô, bệnh này của cô thật sự… “Cái gì? Cục trưởng Đào cũng biết bãi cát đá nhà họ Liễu có vấn đề à?”Thấy phản ứng của Đào Chính Quân kịch liệt như vậy, Tả Tu hỏi."Tất nhiên là tôi biết! Tả thần y, lên xe trước đi, chúng ta vừa đi vừa nói.”Sắc mặt Đào Chính Quân rất nghiêm túc.Tả Tu gật đầu, cả nhóm lên xe đưa Hàn Nguyệt về nhà trước, Đào Chính Quân nói: “Tả thần y, bây giờ có phải đi đón Liễu Phi Phi không?”"Đúng, Liễu Phi Phi đang chờ tôi ở chợ Biên Mậu, tôi và cô ấy là bạn học." Tả Tu nói."Tả thần y, cậu có y thuật thần kỳ, nhưng sự kiện trên bãi cá đá đó quá khủng khiếp, tôi đề nghị cậu không nên đi, bởi vì tôi là cậu của Liễu Phi Phi, tôi hiểu rõ tình hình trên bãi cát đá hơn Liễu Phi Phi, nhóc con kia ngang bướng quá, vậy mà con bé còn chưa từ bỏ ý định với cái gia nghiệp rách nát kia!"Đào Chính Quân đột nhiên cảm thán nói, trên mặt tràn ngập lo lắng.“Cái gì, ông là cậu của Liễu Phi Phi ư!”Tả Tu cũng rất kinh ngạc."Đúng vậy, bãi cát đá nhà họ Liễu đã xảy ra chuyện, trong đó còn có ẩn tình khác, nói thần bí là do gặp quỷ, trên thực tế là bị người ta âm thầm động tay động chân, Tả thần y có biết vu thuật không?" Đào Chính Quân nói.“Mấy loại vu thuật này mà Cục trưởng Đào cũng tin sao?” Tả Tu cười nói.“Y thuật của cậu cũng thần kỳ khó lường, vu thuật là một loại tà thuật, hoàn toàn không có cách nào phá bỏ được.”"Có người muốn cướp bãi cát đá của nhà họ Liễu, sau khi bị em rể Liễu Tương của tôi từ chối đã âm thầm hạ độc thủ, hiện tại ba bãi cát đá kia chính là nơi nguy hiểm, ai đi vào cũng thập tử nhất sinh, hơn nữa không tìm thấy bất kỳ nguyên nhân cái chết nào."Đào Chính Quân nói, trong mắt hiện lên một tia kiêng kỵ.Tả Tu hỏi: "Ông là cục trưởng, đối phương dám ra tay với nhà em rể ông, chẳng lẽ ông không thể bắt người sao?"Đào Chính Quân bất đắc dĩ nói: "Pháp luật yêu cầu chứng cớ, loại thủ đoạn vu thuật giết người này, thần không biết quỷ không hay, hoàn toàn không tìm thấy chứng cớ, hơn nữa đối phương thần bí khó lường, tôi cũng không dám tùy tiện hành động. Cho nên chuyện này liên quan đến sống chết, tôi nhất định không thể lại để cho Phi Phi xảy ra chuyện!"“Thì ra là thế.”Tả Tu gật đầu, nhưng lại cười ha ha nói: "Cục trưởng Đào không cần lo lắng, nếu tôi dám ra tay, vậy thì tuyệt đối nắm chắc việc sẽ trừ bỏ loại vu thuật này, không giấu giếm gì ông, ngày hôm qua tôi và Liễu Phi Phi đã đến xem hiện trường, quả thật là một loại vu thuật, nhưng mà chỉ là chú thuật ác độc nhập môn, hôm nay tôi sẽ để cho ông mở rộng tầm mắt!"Ánh mắt Đào Chính Quân sáng ngời: "Tả thần y đã có lòng tin, vậy tôi đây sẽ đi theo cậu một chuyến!"Vừa trò chuyện một lúc, chiếc xe nhanh chóng đã tới chợ Biên Mậu.“Cậu, sao cậu lại tới đây?”Nhìn thấy Đào Chính Quân, Liễu Phi Phi hơi bối rối."Đừng ngây người nữa, bỏ đồ lên xe đi, Tả thần y cứu mạng của cậu nên cậu cũng tin cậu ấy!"Đào Chính Quân nói xong, tự mình xuống xe, nhấc những chiếc túi chứa đầy máu gà và chu sa vào cốp xe.Dọc theo đường đi, Liễu Phi Phi hỏi không ngừng.Biết được Tả Tu có y thuật không chỉ chữa khỏi vết thương của cậu mà còn cứu được mạng của thị thủ Kiều, đôi mắt đẹp của Liễu Phi Phi nhìn vào Tả Tu không ngừng tỏa sáng.Mà Tả Tu cũng rất vui mừng, vừa rồi anh cứu được Đào Chính Quân, trên Âm Dương Ngư có thêm một chút pháp lực kim quang, hiện tại tổng cộng đã có ba điểm kim quang.Chẳng mấy chốc đã tới bãi cát đá.Bởi vì đêm qua, Tả Tu đã hấp thu hết tà khí, cho nên lần này hiện trường trừ sát chỉ là hình thức mà thôi.Anh đào những chiếc hũ gốm lên khỏi mặt đất.Một hơi thở lạnh phả vào mặt.Liễu Phi Phi và Đào Chính Quân đều rùng mình một cái.“Thì ra là vật này đang tác quái, bên trong rốt cuộc là cái gì thế?” Liễu Phi Phi tò mò nói.Tả Tu bảo hai người tránh xa một chút, anh mở hũ gốm ra, lộ ra chiếc hộp sọ bên trong.Liễu Phi Phi và Đào Chính Quân đều khiếp sợ trừng to mắt."Loại chú thuật này gọi là đầu lâu nhậm hương, thập tử nhất sinh! Bây giờ tôi đốt cháy cái đầu lâu này là có thể trừ sát!"Tả Tu nói xong, anh đổ máu mào gà lên, dùng chu sa và hùng hoàng bỏ vào hũ gốm, sau đó dùng bùa giấy đốt cháy đầu lâu thành tro tàn!Tuy rằng việc Tả Tu làm chỉ là hình thức, nhưng theo truyền thống cổ xưa, phương pháp này thật sự có thể trừ tà, chỉ là cần phải phối hợp với kim quang thần chú của đạo giáo!Sau khi đốt xong, Tả Tu ném toàn bộ hũ gốm vào khe núi bên cạnh.

“Cái gì? Cục trưởng Đào cũng biết bãi cát đá nhà họ Liễu có vấn đề à?”

Thấy phản ứng của Đào Chính Quân kịch liệt như vậy, Tả Tu hỏi.

"Tất nhiên là tôi biết! Tả thần y, lên xe trước đi, chúng ta vừa đi vừa nói.”

Sắc mặt Đào Chính Quân rất nghiêm túc.

Tả Tu gật đầu, cả nhóm lên xe đưa Hàn Nguyệt về nhà trước, Đào Chính Quân nói: “Tả thần y, bây giờ có phải đi đón Liễu Phi Phi không?”

"Đúng, Liễu Phi Phi đang chờ tôi ở chợ Biên Mậu, tôi và cô ấy là bạn học." Tả Tu nói.

"Tả thần y, cậu có y thuật thần kỳ, nhưng sự kiện trên bãi cá đá đó quá khủng khiếp, tôi đề nghị cậu không nên đi, bởi vì tôi là cậu của Liễu Phi Phi, tôi hiểu rõ tình hình trên bãi cát đá hơn Liễu Phi Phi, nhóc con kia ngang bướng quá, vậy mà con bé còn chưa từ bỏ ý định với cái gia nghiệp rách nát kia!"

Đào Chính Quân đột nhiên cảm thán nói, trên mặt tràn ngập lo lắng.

“Cái gì, ông là cậu của Liễu Phi Phi ư!”

Tả Tu cũng rất kinh ngạc.

"Đúng vậy, bãi cát đá nhà họ Liễu đã xảy ra chuyện, trong đó còn có ẩn tình khác, nói thần bí là do gặp quỷ, trên thực tế là bị người ta âm thầm động tay động chân, Tả thần y có biết vu thuật không?" Đào Chính Quân nói.

“Mấy loại vu thuật này mà Cục trưởng Đào cũng tin sao?” Tả Tu cười nói.

“Y thuật của cậu cũng thần kỳ khó lường, vu thuật là một loại tà thuật, hoàn toàn không có cách nào phá bỏ được.”

"Có người muốn cướp bãi cát đá của nhà họ Liễu, sau khi bị em rể Liễu Tương của tôi từ chối đã âm thầm hạ độc thủ, hiện tại ba bãi cát đá kia chính là nơi nguy hiểm, ai đi vào cũng thập tử nhất sinh, hơn nữa không tìm thấy bất kỳ nguyên nhân cái chết nào."

Đào Chính Quân nói, trong mắt hiện lên một tia kiêng kỵ.

Tả Tu hỏi: "Ông là cục trưởng, đối phương dám ra tay với nhà em rể ông, chẳng lẽ ông không thể bắt người sao?"

Đào Chính Quân bất đắc dĩ nói: "Pháp luật yêu cầu chứng cớ, loại thủ đoạn vu thuật giết người này, thần không biết quỷ không hay, hoàn toàn không tìm thấy chứng cớ, hơn nữa đối phương thần bí khó lường, tôi cũng không dám tùy tiện hành động. Cho nên chuyện này liên quan đến sống chết, tôi nhất định không thể lại để cho Phi Phi xảy ra chuyện!"

“Thì ra là thế.”

Tả Tu gật đầu, nhưng lại cười ha ha nói: "Cục trưởng Đào không cần lo lắng, nếu tôi dám ra tay, vậy thì tuyệt đối nắm chắc việc sẽ trừ bỏ loại vu thuật này, không giấu giếm gì ông, ngày hôm qua tôi và Liễu Phi Phi đã đến xem hiện trường, quả thật là một loại vu thuật, nhưng mà chỉ là chú thuật ác độc nhập môn, hôm nay tôi sẽ để cho ông mở rộng tầm mắt!"

Ánh mắt Đào Chính Quân sáng ngời: "Tả thần y đã có lòng tin, vậy tôi đây sẽ đi theo cậu một chuyến!"

Vừa trò chuyện một lúc, chiếc xe nhanh chóng đã tới chợ Biên Mậu.

“Cậu, sao cậu lại tới đây?”

Nhìn thấy Đào Chính Quân, Liễu Phi Phi hơi bối rối.

"Đừng ngây người nữa, bỏ đồ lên xe đi, Tả thần y cứu mạng của cậu nên cậu cũng tin cậu ấy!"

Đào Chính Quân nói xong, tự mình xuống xe, nhấc những chiếc túi chứa đầy máu gà và chu sa vào cốp xe.

Dọc theo đường đi, Liễu Phi Phi hỏi không ngừng.

Biết được Tả Tu có y thuật không chỉ chữa khỏi vết thương của cậu mà còn cứu được mạng của thị thủ Kiều, đôi mắt đẹp của Liễu Phi Phi nhìn vào Tả Tu không ngừng tỏa sáng.

Mà Tả Tu cũng rất vui mừng, vừa rồi anh cứu được Đào Chính Quân, trên Âm Dương Ngư có thêm một chút pháp lực kim quang, hiện tại tổng cộng đã có ba điểm kim quang.

Chẳng mấy chốc đã tới bãi cát đá.

Bởi vì đêm qua, Tả Tu đã hấp thu hết tà khí, cho nên lần này hiện trường trừ sát chỉ là hình thức mà thôi.

Anh đào những chiếc hũ gốm lên khỏi mặt đất.

Một hơi thở lạnh phả vào mặt.

Liễu Phi Phi và Đào Chính Quân đều rùng mình một cái.

“Thì ra là vật này đang tác quái, bên trong rốt cuộc là cái gì thế?” Liễu Phi Phi tò mò nói.

Tả Tu bảo hai người tránh xa một chút, anh mở hũ gốm ra, lộ ra chiếc hộp sọ bên trong.

Liễu Phi Phi và Đào Chính Quân đều khiếp sợ trừng to mắt.

"Loại chú thuật này gọi là đầu lâu nhậm hương, thập tử nhất sinh! Bây giờ tôi đốt cháy cái đầu lâu này là có thể trừ sát!"

Tả Tu nói xong, anh đổ máu mào gà lên, dùng chu sa và hùng hoàng bỏ vào hũ gốm, sau đó dùng bùa giấy đốt cháy đầu lâu thành tro tàn!

Tuy rằng việc Tả Tu làm chỉ là hình thức, nhưng theo truyền thống cổ xưa, phương pháp này thật sự có thể trừ tà, chỉ là cần phải phối hợp với kim quang thần chú của đạo giáo!

Sau khi đốt xong, Tả Tu ném toàn bộ hũ gốm vào khe núi bên cạnh.

Thiên Địa Âm Dương KinhTác giả: Trần MinhTruyện Đô ThịNhìn cô gái ở trước mặt, Tả Tu cảm thấy trong lòng như có lửa đốt. Nhưng dù sao anh cũng là một bác sĩ trẻ, khuôn mặt vẫn làm ra vẻ nghiêm túc. Nữ bệnh nhân mặc một bộ quần áo bằng tơ lụa màu đen vô cùng chuyên nghiệp, một đôi chân dài tuyệt đẹp, vẻ quyến rũ như ẩn như hiện của cô ấy khiến một thanh niên tràn ngập sức sống như anh không thể chịu đựng được. “Bác sĩ Tả, tôi bị vô sinh đã một năm rồi, mong cậu hãy kiểm tra kỹ lưỡng giúp tôi, tôi thật sự muốn có một đứa con.” Nữ bệnh nhân có giọng nói nhẹ nhàng, khuôn mặt quyến rũ khiến người ta có cảm giác thương hoa tiếc ngọc. Tả Tu lập tức muốn chửi mẹ kiếp. Chồng của cô gái này thật sự đúng là một tên vô dụng. Kết hôn một năm rồi mà vẫn không thể gieo giống được! Không đúng, không phải bên nam không được, mà là cô gái này mắc chứng hiếm muộn. Tả Tu vỗ nhẹ vào sau gáy của mình, cảnh báo bản thân nhất định không thể lầm đối tượng. “Cô tên là Nhan Xạ, 25 tuổi, tôi đã xem qua hồ sơ bệnh án và ảnh chụp CT của cô, bệnh này của cô thật sự… “Cái gì? Cục trưởng Đào cũng biết bãi cát đá nhà họ Liễu có vấn đề à?”Thấy phản ứng của Đào Chính Quân kịch liệt như vậy, Tả Tu hỏi."Tất nhiên là tôi biết! Tả thần y, lên xe trước đi, chúng ta vừa đi vừa nói.”Sắc mặt Đào Chính Quân rất nghiêm túc.Tả Tu gật đầu, cả nhóm lên xe đưa Hàn Nguyệt về nhà trước, Đào Chính Quân nói: “Tả thần y, bây giờ có phải đi đón Liễu Phi Phi không?”"Đúng, Liễu Phi Phi đang chờ tôi ở chợ Biên Mậu, tôi và cô ấy là bạn học." Tả Tu nói."Tả thần y, cậu có y thuật thần kỳ, nhưng sự kiện trên bãi cá đá đó quá khủng khiếp, tôi đề nghị cậu không nên đi, bởi vì tôi là cậu của Liễu Phi Phi, tôi hiểu rõ tình hình trên bãi cát đá hơn Liễu Phi Phi, nhóc con kia ngang bướng quá, vậy mà con bé còn chưa từ bỏ ý định với cái gia nghiệp rách nát kia!"Đào Chính Quân đột nhiên cảm thán nói, trên mặt tràn ngập lo lắng.“Cái gì, ông là cậu của Liễu Phi Phi ư!”Tả Tu cũng rất kinh ngạc."Đúng vậy, bãi cát đá nhà họ Liễu đã xảy ra chuyện, trong đó còn có ẩn tình khác, nói thần bí là do gặp quỷ, trên thực tế là bị người ta âm thầm động tay động chân, Tả thần y có biết vu thuật không?" Đào Chính Quân nói.“Mấy loại vu thuật này mà Cục trưởng Đào cũng tin sao?” Tả Tu cười nói.“Y thuật của cậu cũng thần kỳ khó lường, vu thuật là một loại tà thuật, hoàn toàn không có cách nào phá bỏ được.”"Có người muốn cướp bãi cát đá của nhà họ Liễu, sau khi bị em rể Liễu Tương của tôi từ chối đã âm thầm hạ độc thủ, hiện tại ba bãi cát đá kia chính là nơi nguy hiểm, ai đi vào cũng thập tử nhất sinh, hơn nữa không tìm thấy bất kỳ nguyên nhân cái chết nào."Đào Chính Quân nói, trong mắt hiện lên một tia kiêng kỵ.Tả Tu hỏi: "Ông là cục trưởng, đối phương dám ra tay với nhà em rể ông, chẳng lẽ ông không thể bắt người sao?"Đào Chính Quân bất đắc dĩ nói: "Pháp luật yêu cầu chứng cớ, loại thủ đoạn vu thuật giết người này, thần không biết quỷ không hay, hoàn toàn không tìm thấy chứng cớ, hơn nữa đối phương thần bí khó lường, tôi cũng không dám tùy tiện hành động. Cho nên chuyện này liên quan đến sống chết, tôi nhất định không thể lại để cho Phi Phi xảy ra chuyện!"“Thì ra là thế.”Tả Tu gật đầu, nhưng lại cười ha ha nói: "Cục trưởng Đào không cần lo lắng, nếu tôi dám ra tay, vậy thì tuyệt đối nắm chắc việc sẽ trừ bỏ loại vu thuật này, không giấu giếm gì ông, ngày hôm qua tôi và Liễu Phi Phi đã đến xem hiện trường, quả thật là một loại vu thuật, nhưng mà chỉ là chú thuật ác độc nhập môn, hôm nay tôi sẽ để cho ông mở rộng tầm mắt!"Ánh mắt Đào Chính Quân sáng ngời: "Tả thần y đã có lòng tin, vậy tôi đây sẽ đi theo cậu một chuyến!"Vừa trò chuyện một lúc, chiếc xe nhanh chóng đã tới chợ Biên Mậu.“Cậu, sao cậu lại tới đây?”Nhìn thấy Đào Chính Quân, Liễu Phi Phi hơi bối rối."Đừng ngây người nữa, bỏ đồ lên xe đi, Tả thần y cứu mạng của cậu nên cậu cũng tin cậu ấy!"Đào Chính Quân nói xong, tự mình xuống xe, nhấc những chiếc túi chứa đầy máu gà và chu sa vào cốp xe.Dọc theo đường đi, Liễu Phi Phi hỏi không ngừng.Biết được Tả Tu có y thuật không chỉ chữa khỏi vết thương của cậu mà còn cứu được mạng của thị thủ Kiều, đôi mắt đẹp của Liễu Phi Phi nhìn vào Tả Tu không ngừng tỏa sáng.Mà Tả Tu cũng rất vui mừng, vừa rồi anh cứu được Đào Chính Quân, trên Âm Dương Ngư có thêm một chút pháp lực kim quang, hiện tại tổng cộng đã có ba điểm kim quang.Chẳng mấy chốc đã tới bãi cát đá.Bởi vì đêm qua, Tả Tu đã hấp thu hết tà khí, cho nên lần này hiện trường trừ sát chỉ là hình thức mà thôi.Anh đào những chiếc hũ gốm lên khỏi mặt đất.Một hơi thở lạnh phả vào mặt.Liễu Phi Phi và Đào Chính Quân đều rùng mình một cái.“Thì ra là vật này đang tác quái, bên trong rốt cuộc là cái gì thế?” Liễu Phi Phi tò mò nói.Tả Tu bảo hai người tránh xa một chút, anh mở hũ gốm ra, lộ ra chiếc hộp sọ bên trong.Liễu Phi Phi và Đào Chính Quân đều khiếp sợ trừng to mắt."Loại chú thuật này gọi là đầu lâu nhậm hương, thập tử nhất sinh! Bây giờ tôi đốt cháy cái đầu lâu này là có thể trừ sát!"Tả Tu nói xong, anh đổ máu mào gà lên, dùng chu sa và hùng hoàng bỏ vào hũ gốm, sau đó dùng bùa giấy đốt cháy đầu lâu thành tro tàn!Tuy rằng việc Tả Tu làm chỉ là hình thức, nhưng theo truyền thống cổ xưa, phương pháp này thật sự có thể trừ tà, chỉ là cần phải phối hợp với kim quang thần chú của đạo giáo!Sau khi đốt xong, Tả Tu ném toàn bộ hũ gốm vào khe núi bên cạnh.

Chương 27: Tất nhiên là tôi biết!