Tác giả:

Không biết là do mây đen dày đặc, hay do trời sập tối, sắc trời dần tối đen, gió bắc thổi vù vù, mưa phùn lạnh lẽo không ngừng chui vào cổ áo. Khỉ gầy đứng bên ngoài tường rào, run rẩy ôm chặt cái áo trên người, xoay đầu nhìn hai bên, dưới tường rào chỉ có 2 cái cây già cô đơn lẻ loi, không thấy bóng người. Hắn thổi phà hơi nóng vào lòng bàn tay, ngước cổ nhảy lên mấy cái, muốn đu lên tường rào. Nhưng tường rào đó cao hơn 2 mét, chiều cao của hắn chưa đến 1m60, nhảy mấy cái, hai tay cũng không chạm được đến đầu tường. Hắn lại nhìn xung quanh, vừa lúc thấy bên cạnh đóng rác có mấy viên gạch, hắn chạy qua đó khiêng gạch qua để dưới chân tường, đạp lên trên đó nhảy lên cao, cuối cùng cũng đu lên được vách tường, hai tay dùng sức, cả người trèo lên đầu tường. Trong tường rào, là trạm xe lửa thành phố Khúc Giang. Khỉ gầy một tay chống đỡ, nhảy từ trên tường xuống, cảnh giác nhìn quanh bốn phía, trên đường ray phía trước có một chiếc xe lửa, vừa may che hắn lại, không ai nhìn thấy hành động…

Truyện chữ