*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lần đầu tiên Lâm Thư Đường gặp Lê Nghiễn Thanh là trong hội trường báo cáo của Đại học Kinh Đô. Anh ta là doanh nhân xuất sắc được nhà trường mời đến diễn thuyết, còn cô chỉ là nhân viên làm việc bán thời gian của chương trình. Suốt quá trình ấy, hai người không nói với nhau một lời. … Khi người trên bục vừa kết thúc bài diễn thuyết, Lâm Thư Đường vừa hay đi từ ngoài vào, tay cầm nửa cốc nước lạnh — đó là cô chuẩn bị cho Lê Nghiễn Thanh, dùng để đựng tàn thuốc. Trước đó cô không biết anh hút thuốc nên chưa chuẩn bị sẵn. Vừa rồi, lúc anh đi ngang qua bên cạnh, cô ngửi thấy thoang thoảng mùi khói thuốc, mới nhận ra. Thời gian gấp gáp, cô đành dùng tạm cốc giấy thay cho gạt tàn. Bàn tay đặt cốc của cô trắng trẻo, làn da mỏng đến mức thấy rõ đường gân xanh nhạt trên mu bàn tay. Lê Nghiễn Thanh ngẩng đầu, đập vào mắt anh là khuôn mặt còn trắng hơn cả tay cô vài phần…
Tác giả: