Mưa vẫn rơi tí tách suốt cả ngày, chưa từng ngừng lại. Gió thổi qua, mang theo cái lạnh khiến người ta rùng mình. Hà Viện nghiêng đầu nhìn vào lối cầu thang, lắng nghe tiếng giày cao gót “cạch cạch” vọng xuống từ hành lang, cúi đầu cười nhẹ. Cô nhích vài bước, đứng vào giữa mái hiên để tránh những hạt mưa bị gió hất vào. Cô có thể hiểu được việc ăn lẩu vào mùa này, nhưng trời mưa như vậy mà Tiết Ngưng vẫn cứ nhất quyết đi bất chấp mọi ngăn cản, quả thật khiến cô có chút khó hiểu. Tiếng “cạch cạch” càng lúc càng gần hơn. Hà Viện quay đầu lại, một bóng dáng hiện ra trước mắt. Tiết Ngưng mặc một chiếc áo khoác kaki, đi đôi giày cao gót ước chừng bảy tám phân. “Đến rồi đến rồi! Vừa mới sấy tóc xong.” Cô vội vươn tay đỡ lấy Tiết Ngưng, “Chạy nhanh vậy làm gì, còn sớm mà.” Tiết Ngưng đưa tay vuốt tóc mái, thở hổn hển nói: “Không sớm đâu, mình hẹn thầy Đinh với thầy Từ sáu giờ đó.” Hà Viện bung dù, nhìn Tiết Ngưng từ trên xuống dưới, cười khẽ: “Quán đó khiến cậu mê mẩn đến vậy sao?” Tiết…
Tác giả: