Ầm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng…
Chương 291: Ai Là Nội Gián?* (143)
Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Hòa Ngọc ném bọn Trấn Tinh, Eugene lại đằng sau, cậu trốn trên đầu bé mèo lớn, cùng nó đi tới chỗ đã được nó chỉ dẫn, trời đã sẩm tối, nhiệt độ bất ngờ hạ xuống, nhưng Hòa Ngọc vùi mình trên đầu của bé mèo lớn vô cùng ấm áp.Hòa Ngọc nắm quần áo thật chặt, bé mèo lớn hưng phấn nhảy mấy cái, nhanh chóng phóng qua một đỉnh núi khác.Lông bé mèo lớn này thật thoải mái.... Nếu có thể dùng nó làm một cái áo lông thì tốt biết bao.Lúc Hòa Ngọc đang xuất thần, Hàn Băng thú đột nhiên dừng lại, hưng phấn kêu lên: "Ngao, ngao!"Hòa Ngọc đang muốn đi qua xem, móng vuốt của Hàn Băng thú thật cẩn thận ôm lấy cậu từ trên đầu nó để xuống dưới đất, đặt bên cạnh nó, móng vuốt đầy lông xù nhẹ nhàng đẩy đẩy từ phía sau lưng cậu. Ra hiệu cho cậu nhìn về phía trước.Hòa Ngọc nhìn qua, lập tức có chút kinh ngạc, không nỡ chớp mắt nhìn quang cảnh đang hiện ra trước mắt.Trong cơn gió lạnh thấu xương, trên núi băng se lạnh dựng đứng, giữa băng tuyết cứng rắn lạnh giá, từng đóa từng đóa hoa trong suốt, trắng nõn như băng mọc ở đó. Như tác phẩm điêu khắc từ thủy tinh, đứng thẳng trong đêm tối và giá lạnh. Trời đã tối hẳn, mặt trăng ló ra, ánh trăng sáng tỏ chiếu lên hoa băng, phản xạ ánh sáng sắc bén lạnh lùng giống như hoa quỳnh trong đêm đen vĩnh hằng, đẹp tới khiến người ta rung động.Đóa hoa không quá cao, chỉ cao cỡ nửa người, cánh hoa trùng trùng điệp điệp, óng ánh sáng lóng lánh, đẹp không sao tả nỗi.Trong khoảng thời gian ngắn Hòa Ngọc nhìn tới sửng sốt. Mặc dù cậu biết thế giới tương lai và thế giới trong quá khứ của cậu không giống nhau, dù đã gặp người đá, cây biết tấn công, bò lửa nhưng khi nhìn thấy hình ảnh trước mặt này, cậu vẫn cảm thấy như đang trong tiên cảnh. Thế giới mới, Liên Bang Vũ Trụ, quả nhiên không ngừng có những vui mừng và kinh ngạc.bình luận: "Thật đẹp nha, đây là cái gì?"bình luận: "... Cứ từ từ, thầy tôi đang tìm đọc trong sách cổ."bình luận: "Tôi biết rồi! Là hoa hàn băng, sinh trưởng ở nơi vô cùng lạnh, là nguyên vật liệu của nhiều loại thuốc trân quý, dùng nó điều chế thuốc có thể nâng cao năng lực chiến đấu, cho dù ăn trực tiếp cũng có tác dụng khôi phục cơ thể, chăm sóc làm đẹp cho da."bình luận: "Đờ mờ! Là đồ tốt đấy!"Bây giờ Hòa Ngọc không nhìn thấy được bình luận, cho nên vẫn chưa nhìn thấy những giải thích có liên quan tới hoa hàn băng. Nhưng cậu biết, thứ này nhất định có tác dụng.Đương nhiên, sau khi thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, lực chú ý của Hòa Ngọc chuyển qua một mặt khác...Hoa này... Mọc từ trên băng ra.Hàn Băng thú ăn hoa hàn băng, cho nên lớn lên cường tráng và mạnh mẽ. Hoa hàn băng nuôi dưỡng nó rất tốt, có thể thấy được năng lượng của hoa hàn băng vô cùng dồi dào.Cậu cong môi, giọng nói khàn khàn: "Quả nhiên, tất cả đều dùng năng lượng để tồn tại." Lại một lần nữa chứng thực suy nghĩ của cậu! Năng lực chiến đấu không phải số liệu, nó quả thật là năng lượng.Trong băng tuyết có thể mọc ra hoa hàn băng có năng lượng tương tự, có thể duy trì nhu cầu trưởng thành của Hàn Băng thú, đó là tác dụng của năng lượng. Tại Thiên đường băng tuyết này, trong băng tuyết cũng tràn ngập năng lượng, ngưng kết thành thực thể, mọc ra hoa hàn băng.Như thế, năng lượng có phương thức thể hiện cụ thể, nhất định có thể trở thành thực thể!Hệ thống tu chân... Đây không phải là chuyện không có khả năng.P/s: chương này có cắm cái flag cuối arc, đố mọi người chỗ nào nè (´ ∀ `*)
Hòa Ngọc ném bọn Trấn Tinh, Eugene lại đằng sau, cậu trốn trên đầu bé mèo lớn, cùng nó đi tới chỗ đã được nó chỉ dẫn, trời đã sẩm tối, nhiệt độ bất ngờ hạ xuống, nhưng Hòa Ngọc vùi mình trên đầu của bé mèo lớn vô cùng ấm áp.
Hòa Ngọc nắm quần áo thật chặt, bé mèo lớn hưng phấn nhảy mấy cái, nhanh chóng phóng qua một đỉnh núi khác.
Lông bé mèo lớn này thật thoải mái.... Nếu có thể dùng nó làm một cái áo lông thì tốt biết bao.
Lúc Hòa Ngọc đang xuất thần, Hàn Băng thú đột nhiên dừng lại, hưng phấn kêu lên: "Ngao, ngao!"
Hòa Ngọc đang muốn đi qua xem, móng vuốt của Hàn Băng thú thật cẩn thận ôm lấy cậu từ trên đầu nó để xuống dưới đất, đặt bên cạnh nó, móng vuốt đầy lông xù nhẹ nhàng đẩy đẩy từ phía sau lưng cậu. Ra hiệu cho cậu nhìn về phía trước.
Hòa Ngọc nhìn qua, lập tức có chút kinh ngạc, không nỡ chớp mắt nhìn quang cảnh đang hiện ra trước mắt.
Trong cơn gió lạnh thấu xương, trên núi băng se lạnh dựng đứng, giữa băng tuyết cứng rắn lạnh giá, từng đóa từng đóa hoa trong suốt, trắng nõn như băng mọc ở đó. Như tác phẩm điêu khắc từ thủy tinh, đứng thẳng trong đêm tối và giá lạnh.
Trời đã tối hẳn, mặt trăng ló ra, ánh trăng sáng tỏ chiếu lên hoa băng, phản xạ ánh sáng sắc bén lạnh lùng giống như hoa quỳnh trong đêm đen vĩnh hằng, đẹp tới khiến người ta rung động.
Đóa hoa không quá cao, chỉ cao cỡ nửa người, cánh hoa trùng trùng điệp điệp, óng ánh sáng lóng lánh, đẹp không sao tả nỗi.
Trong khoảng thời gian ngắn Hòa Ngọc nhìn tới sửng sốt. Mặc dù cậu biết thế giới tương lai và thế giới trong quá khứ của cậu không giống nhau, dù đã gặp người đá, cây biết tấn công, bò lửa nhưng khi nhìn thấy hình ảnh trước mặt này, cậu vẫn cảm thấy như đang trong tiên cảnh. Thế giới mới, Liên Bang Vũ Trụ, quả nhiên không ngừng có những vui mừng và kinh ngạc.
bình luận: "Thật đẹp nha, đây là cái gì?"
bình luận: "... Cứ từ từ, thầy tôi đang tìm đọc trong sách cổ."
bình luận: "Tôi biết rồi! Là hoa hàn băng, sinh trưởng ở nơi vô cùng lạnh, là nguyên vật liệu của nhiều loại thuốc trân quý, dùng nó điều chế thuốc có thể nâng cao năng lực chiến đấu, cho dù ăn trực tiếp cũng có tác dụng khôi phục cơ thể, chăm sóc làm đẹp cho da."
bình luận: "Đờ mờ! Là đồ tốt đấy!"
Bây giờ Hòa Ngọc không nhìn thấy được bình luận, cho nên vẫn chưa nhìn thấy những giải thích có liên quan tới hoa hàn băng. Nhưng cậu biết, thứ này nhất định có tác dụng.
Đương nhiên, sau khi thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, lực chú ý của Hòa Ngọc chuyển qua một mặt khác...
Hoa này... Mọc từ trên băng ra.
Hàn Băng thú ăn hoa hàn băng, cho nên lớn lên cường tráng và mạnh mẽ. Hoa hàn băng nuôi dưỡng nó rất tốt, có thể thấy được năng lượng của hoa hàn băng vô cùng dồi dào.
Cậu cong môi, giọng nói khàn khàn: "Quả nhiên, tất cả đều dùng năng lượng để tồn tại." Lại một lần nữa chứng thực suy nghĩ của cậu! Năng lực chiến đấu không phải số liệu, nó quả thật là năng lượng.
Trong băng tuyết có thể mọc ra hoa hàn băng có năng lượng tương tự, có thể duy trì nhu cầu trưởng thành của Hàn Băng thú, đó là tác dụng của năng lượng. Tại Thiên đường băng tuyết này, trong băng tuyết cũng tràn ngập năng lượng, ngưng kết thành thực thể, mọc ra hoa hàn băng.
Như thế, năng lượng có phương thức thể hiện cụ thể, nhất định có thể trở thành thực thể!
Hệ thống tu chân... Đây không phải là chuyện không có khả năng.
P/s: chương này có cắm cái flag cuối arc, đố mọi người chỗ nào nè (´ ∀ `*)
Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Hòa Ngọc ném bọn Trấn Tinh, Eugene lại đằng sau, cậu trốn trên đầu bé mèo lớn, cùng nó đi tới chỗ đã được nó chỉ dẫn, trời đã sẩm tối, nhiệt độ bất ngờ hạ xuống, nhưng Hòa Ngọc vùi mình trên đầu của bé mèo lớn vô cùng ấm áp.Hòa Ngọc nắm quần áo thật chặt, bé mèo lớn hưng phấn nhảy mấy cái, nhanh chóng phóng qua một đỉnh núi khác.Lông bé mèo lớn này thật thoải mái.... Nếu có thể dùng nó làm một cái áo lông thì tốt biết bao.Lúc Hòa Ngọc đang xuất thần, Hàn Băng thú đột nhiên dừng lại, hưng phấn kêu lên: "Ngao, ngao!"Hòa Ngọc đang muốn đi qua xem, móng vuốt của Hàn Băng thú thật cẩn thận ôm lấy cậu từ trên đầu nó để xuống dưới đất, đặt bên cạnh nó, móng vuốt đầy lông xù nhẹ nhàng đẩy đẩy từ phía sau lưng cậu. Ra hiệu cho cậu nhìn về phía trước.Hòa Ngọc nhìn qua, lập tức có chút kinh ngạc, không nỡ chớp mắt nhìn quang cảnh đang hiện ra trước mắt.Trong cơn gió lạnh thấu xương, trên núi băng se lạnh dựng đứng, giữa băng tuyết cứng rắn lạnh giá, từng đóa từng đóa hoa trong suốt, trắng nõn như băng mọc ở đó. Như tác phẩm điêu khắc từ thủy tinh, đứng thẳng trong đêm tối và giá lạnh. Trời đã tối hẳn, mặt trăng ló ra, ánh trăng sáng tỏ chiếu lên hoa băng, phản xạ ánh sáng sắc bén lạnh lùng giống như hoa quỳnh trong đêm đen vĩnh hằng, đẹp tới khiến người ta rung động.Đóa hoa không quá cao, chỉ cao cỡ nửa người, cánh hoa trùng trùng điệp điệp, óng ánh sáng lóng lánh, đẹp không sao tả nỗi.Trong khoảng thời gian ngắn Hòa Ngọc nhìn tới sửng sốt. Mặc dù cậu biết thế giới tương lai và thế giới trong quá khứ của cậu không giống nhau, dù đã gặp người đá, cây biết tấn công, bò lửa nhưng khi nhìn thấy hình ảnh trước mặt này, cậu vẫn cảm thấy như đang trong tiên cảnh. Thế giới mới, Liên Bang Vũ Trụ, quả nhiên không ngừng có những vui mừng và kinh ngạc.bình luận: "Thật đẹp nha, đây là cái gì?"bình luận: "... Cứ từ từ, thầy tôi đang tìm đọc trong sách cổ."bình luận: "Tôi biết rồi! Là hoa hàn băng, sinh trưởng ở nơi vô cùng lạnh, là nguyên vật liệu của nhiều loại thuốc trân quý, dùng nó điều chế thuốc có thể nâng cao năng lực chiến đấu, cho dù ăn trực tiếp cũng có tác dụng khôi phục cơ thể, chăm sóc làm đẹp cho da."bình luận: "Đờ mờ! Là đồ tốt đấy!"Bây giờ Hòa Ngọc không nhìn thấy được bình luận, cho nên vẫn chưa nhìn thấy những giải thích có liên quan tới hoa hàn băng. Nhưng cậu biết, thứ này nhất định có tác dụng.Đương nhiên, sau khi thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, lực chú ý của Hòa Ngọc chuyển qua một mặt khác...Hoa này... Mọc từ trên băng ra.Hàn Băng thú ăn hoa hàn băng, cho nên lớn lên cường tráng và mạnh mẽ. Hoa hàn băng nuôi dưỡng nó rất tốt, có thể thấy được năng lượng của hoa hàn băng vô cùng dồi dào.Cậu cong môi, giọng nói khàn khàn: "Quả nhiên, tất cả đều dùng năng lượng để tồn tại." Lại một lần nữa chứng thực suy nghĩ của cậu! Năng lực chiến đấu không phải số liệu, nó quả thật là năng lượng.Trong băng tuyết có thể mọc ra hoa hàn băng có năng lượng tương tự, có thể duy trì nhu cầu trưởng thành của Hàn Băng thú, đó là tác dụng của năng lượng. Tại Thiên đường băng tuyết này, trong băng tuyết cũng tràn ngập năng lượng, ngưng kết thành thực thể, mọc ra hoa hàn băng.Như thế, năng lượng có phương thức thể hiện cụ thể, nhất định có thể trở thành thực thể!Hệ thống tu chân... Đây không phải là chuyện không có khả năng.P/s: chương này có cắm cái flag cuối arc, đố mọi người chỗ nào nè (´ ∀ `*)