Tác giả:

Ầm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng…

Chương 352: Đếm Ngược Thời Gian Tử Vong (37)

Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Trên thực tế, khung cảnh ở trong phòng Hòa Ngọc hoàn toàn khác với suy nghĩ của mọi người. Vạn Nhân Trảm quay về phòng nhưng không nằm xuống, ngược lại sốt ruột đi qua đi lại, thậm chí cuối cùng chuẩn bị ra ngoài, cho nên khi gặp được mấy thứ ma quỷ kia, gã đang đứng ở cửa ra vào.Nhưng Hòa Ngọc không phải, cậu vừa về phòng liền nằm xuống ngủ. Cũng bởi vậy, một nam một nữ hai quỷ trực tiếp chạm đến giường của Hòa Ngọc. Đây hiển nhiên là bà chủ dày công sắp xếp, Vạn Nhân Trảm vừa nhìn liền biết là một người cao lớn vạm vỡ, sắp xếp cho gã bốn con quỷ. Mà Hòa Ngọc nhìn trông rất gầy yếu, cũng chỉ sắp xếp cho cậu hai con, phải đẹp hơn chút, cũng thông minh hơn chút.Hai con quỷ thấy Hòa Ngọc nằm ở trên giường liền nhanh chóng trèo lên. Trong đó, con nữ quỷ đó còn cúi người, giọng giọng nói mềm mại nói ở bên tai Hòa Ngọc: "Cậu chủ ơi."Bình luận: "f*ck, lát nữa Hòa Ngọc sẽ bị dọa sợ không nhỉ?"Bình luận: "Sởn gai ốc mà, tuy bọn nó là hình người, trông cũng đẹp nhưng vừa nghĩ chúng nó là ma quỷ, k*ch th*ch thì k*ch th*ch đấy, cũng rất đáng sợ."Khi khán giả đang thảo luận, Hòa Ngọc đột nhiên mở mắt ra. Vừa nãy cậu có ngủ thật, nhưng vừa mở mắt ra, trong mắt lại chỉ còn lại sự bình tĩnh. "Các cô là ai?" Cậu nói xong, từ từ ngồi dậy, trong mắt và cả trên mặt không có hề có sự sợ hãi."Chúng em là quỷ được sắp xếp đến đây để hầu hạ ngài, đây cũng là đặc sắc của trấn nhỏ chúng em." Hai con quỷ cười tươi như hoa, quần áo nửa hở nửa kín, lộ ra sự quyến rũ.Tuy rằng đôi mắt của Hòa Ngọc trong veo, nhưng ánh mắt và động tác vẫn rất lười biếng, ngáp một cái, bình tĩnh mở miệng nói: "Quả thật rất đặc sắc, nhưng tôi không cần."Nhiệm vụ của hai con quỷ chính là "hầu hạ" cậu, sao có thể rời khỏi như vậy được. Vì thế, một con trong đó vẫn cười nói: "Cậu chủ, ngài thích nam hay thích nữ, ngài yên tâm, chúng em đều có thể đáp ứng cho ngài."Hòa Ngọc nhướng mày nói: "Nói cách khác, các cô vừa là nam vừa là nữ."Nữ quỷ gật đầu, cười nói: "Tất cả đều nghe theo suy nghĩ của ngài, ngài muốn thế nào thì thế ấy." Không phủ nhận chính là có thể.Bình luận: "Mẹ nó, mẹ nó, còn vừa là nam vừa là nữ, quá k*ch th*ch rồi."Bình luận: "Có hơi động lòng rồi, sao thế này?"Bình luận: "Ha ha ha, nói ra mọi người còn không biết Hòa Ngọc thích nam hay là thích nữ, hoặc là nam nữ đều ăn."Vẻ mặt Hòa Ngọc đột nhiên lạnh xuống: "Tuy rằng rất thú vị, nhưng không cần." Cậu lấy chiếc kính không độ ở bên cạnh, từ từ đeo lên, hơi cụp mắt xuống làm cho khuôn mặt đẹp đẽ của cậu càng đẹp thêm.Không hiểu sao, khán giả cảm thấy còn quyến rũ hơn cả hai con quỷ kia.Nữ quỷ dựa vào ngực Hòa Ngọc, dịu dàng nói: "Vậy để chúng em ở lại với ngài nhé, không làm cái gì cũng không sao, chúng em bưng trà rót nước cho ngài."Mặt Hòa Ngọc không hề thay đổi: "Buông ra."Có lẽ là thấy cậu không thích phong cách nhẹ nhàng này, chàng trai ở bên cạnh hơi nâng cằm lên, dựa vào đầu giường, quay người đi, kiêu ngạo nói: "Chúng em để ngài sờ vậy mà còn không đồng ý. Hai chúng em là quỷ đẹp nhất của cửa hàng số một đấy.""Sờ?" Hòa Ngọc nhìn mặt của chúng nó, lại giơ tay lên sờ mặt mình, nghiêm túc hỏi: "Các cô thấy, ai đang sờ ai đây?"Quỷ: "..." Theo bản năng hai con quỷ cảm thấy Hòa Ngọc có ý nghĩ đồi bại với bản thân chúng, nhưng nhìn lại mặt của Hòa Ngọc.ỒỒ ồHình như bọn nó mới là người đang dâm dê người ta. [V: Người có nhan sắc coi chừng đó, tui háo sắc.jpg]Hòa Ngọc đeo kính không độ lên, dựa vào đầu giường, thấy vậy cười như không cười mà nhìn chúng nó, vạt áo hơi hở lộ ra xương quai xanh đẹp đẽ, khóe miệng hơi cong lên.Nam quỷ nghệt ra.Nữ quỷ cũng yếu ớt bò từ trên ngực cậu xuống, muốn lặng lẽ đi ra.Tự ti rồi, chúng nó không đẹp như Hòa Ngọc. Cho nên còn đi quyến rũ người ta cái gì nữa hả?

Trên thực tế, khung cảnh ở trong phòng Hòa Ngọc hoàn toàn khác với suy nghĩ của mọi người. 

Vạn Nhân Trảm quay về phòng nhưng không nằm xuống, ngược lại sốt ruột đi qua đi lại, thậm chí cuối cùng chuẩn bị ra ngoài, cho nên khi gặp được mấy thứ ma quỷ kia, gã đang đứng ở cửa ra vào.

Nhưng Hòa Ngọc không phải, cậu vừa về phòng liền nằm xuống ngủ. Cũng bởi vậy, một nam một nữ hai quỷ trực tiếp chạm đến giường của Hòa Ngọc. Đây hiển nhiên là bà chủ dày công sắp xếp, Vạn Nhân Trảm vừa nhìn liền biết là một người cao lớn vạm vỡ, sắp xếp cho gã bốn con quỷ. Mà Hòa Ngọc nhìn trông rất gầy yếu, cũng chỉ sắp xếp cho cậu hai con, phải đẹp hơn chút, cũng thông minh hơn chút.

Hai con quỷ thấy Hòa Ngọc nằm ở trên giường liền nhanh chóng trèo lên. Trong đó, con nữ quỷ đó còn cúi người, giọng giọng nói mềm mại nói ở bên tai Hòa Ngọc: "Cậu chủ ơi."

Bình luận: "f*ck, lát nữa Hòa Ngọc sẽ bị dọa sợ không nhỉ?"

Bình luận: "Sởn gai ốc mà, tuy bọn nó là hình người, trông cũng đẹp nhưng vừa nghĩ chúng nó là ma quỷ, k*ch th*ch thì k*ch th*ch đấy, cũng rất đáng sợ."

Khi khán giả đang thảo luận, Hòa Ngọc đột nhiên mở mắt ra. 

Vừa nãy cậu có ngủ thật, nhưng vừa mở mắt ra, trong mắt lại chỉ còn lại sự bình tĩnh. "Các cô là ai?" Cậu nói xong, từ từ ngồi dậy, trong mắt và cả trên mặt không có hề có sự sợ hãi.

"Chúng em là quỷ được sắp xếp đến đây để hầu hạ ngài, đây cũng là đặc sắc của trấn nhỏ chúng em." Hai con quỷ cười tươi như hoa, quần áo nửa hở nửa kín, lộ ra sự quyến rũ.

Tuy rằng đôi mắt của Hòa Ngọc trong veo, nhưng ánh mắt và động tác vẫn rất lười biếng, ngáp một cái, bình tĩnh mở miệng nói: "Quả thật rất đặc sắc, nhưng tôi không cần."

Nhiệm vụ của hai con quỷ chính là "hầu hạ" cậu, sao có thể rời khỏi như vậy được. Vì thế, một con trong đó vẫn cười nói: "Cậu chủ, ngài thích nam hay thích nữ, ngài yên tâm, chúng em đều có thể đáp ứng cho ngài."

Hòa Ngọc nhướng mày nói: "Nói cách khác, các cô vừa là nam vừa là nữ."

Nữ quỷ gật đầu, cười nói: "Tất cả đều nghe theo suy nghĩ của ngài, ngài muốn thế nào thì thế ấy." Không phủ nhận chính là có thể.

Bình luận: "Mẹ nó, mẹ nó, còn vừa là nam vừa là nữ, quá k*ch th*ch rồi."

Bình luận: "Có hơi động lòng rồi, sao thế này?"

Bình luận: "Ha ha ha, nói ra mọi người còn không biết Hòa Ngọc thích nam hay là thích nữ, hoặc là nam nữ đều ăn."

Vẻ mặt Hòa Ngọc đột nhiên lạnh xuống: "Tuy rằng rất thú vị, nhưng không cần." Cậu lấy chiếc kính không độ ở bên cạnh, từ từ đeo lên, hơi cụp mắt xuống làm cho khuôn mặt đẹp đẽ của cậu càng đẹp thêm.

Không hiểu sao, khán giả cảm thấy còn quyến rũ hơn cả hai con quỷ kia.

Nữ quỷ dựa vào ngực Hòa Ngọc, dịu dàng nói: "Vậy để chúng em ở lại với ngài nhé, không làm cái gì cũng không sao, chúng em bưng trà rót nước cho ngài."

Mặt Hòa Ngọc không hề thay đổi: "Buông ra."

Có lẽ là thấy cậu không thích phong cách nhẹ nhàng này, chàng trai ở bên cạnh hơi nâng cằm lên, dựa vào đầu giường, quay người đi, kiêu ngạo nói: "Chúng em để ngài sờ vậy mà còn không đồng ý. Hai chúng em là quỷ đẹp nhất của cửa hàng số một đấy."

"Sờ?" Hòa Ngọc nhìn mặt của chúng nó, lại giơ tay lên sờ mặt mình, nghiêm túc hỏi: "Các cô thấy, ai đang sờ ai đây?"

Quỷ: "..." Theo bản năng hai con quỷ cảm thấy Hòa Ngọc có ý nghĩ đồi bại với bản thân chúng, nhưng nhìn lại mặt của Hòa Ngọc.

Ồ ồ

Hình như bọn nó mới là người đang dâm dê người ta. [V: Người có nhan sắc coi chừng đó, tui háo sắc.jpg]

Hòa Ngọc đeo kính không độ lên, dựa vào đầu giường, thấy vậy cười như không cười mà nhìn chúng nó, vạt áo hơi hở lộ ra xương quai xanh đẹp đẽ, khóe miệng hơi cong lên.

Nam quỷ nghệt ra.

Nữ quỷ cũng yếu ớt bò từ trên ngực cậu xuống, muốn lặng lẽ đi ra.

Tự ti rồi, chúng nó không đẹp như Hòa Ngọc. 

Cho nên còn đi quyến rũ người ta cái gì nữa hả?

Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Trên thực tế, khung cảnh ở trong phòng Hòa Ngọc hoàn toàn khác với suy nghĩ của mọi người. Vạn Nhân Trảm quay về phòng nhưng không nằm xuống, ngược lại sốt ruột đi qua đi lại, thậm chí cuối cùng chuẩn bị ra ngoài, cho nên khi gặp được mấy thứ ma quỷ kia, gã đang đứng ở cửa ra vào.Nhưng Hòa Ngọc không phải, cậu vừa về phòng liền nằm xuống ngủ. Cũng bởi vậy, một nam một nữ hai quỷ trực tiếp chạm đến giường của Hòa Ngọc. Đây hiển nhiên là bà chủ dày công sắp xếp, Vạn Nhân Trảm vừa nhìn liền biết là một người cao lớn vạm vỡ, sắp xếp cho gã bốn con quỷ. Mà Hòa Ngọc nhìn trông rất gầy yếu, cũng chỉ sắp xếp cho cậu hai con, phải đẹp hơn chút, cũng thông minh hơn chút.Hai con quỷ thấy Hòa Ngọc nằm ở trên giường liền nhanh chóng trèo lên. Trong đó, con nữ quỷ đó còn cúi người, giọng giọng nói mềm mại nói ở bên tai Hòa Ngọc: "Cậu chủ ơi."Bình luận: "f*ck, lát nữa Hòa Ngọc sẽ bị dọa sợ không nhỉ?"Bình luận: "Sởn gai ốc mà, tuy bọn nó là hình người, trông cũng đẹp nhưng vừa nghĩ chúng nó là ma quỷ, k*ch th*ch thì k*ch th*ch đấy, cũng rất đáng sợ."Khi khán giả đang thảo luận, Hòa Ngọc đột nhiên mở mắt ra. Vừa nãy cậu có ngủ thật, nhưng vừa mở mắt ra, trong mắt lại chỉ còn lại sự bình tĩnh. "Các cô là ai?" Cậu nói xong, từ từ ngồi dậy, trong mắt và cả trên mặt không có hề có sự sợ hãi."Chúng em là quỷ được sắp xếp đến đây để hầu hạ ngài, đây cũng là đặc sắc của trấn nhỏ chúng em." Hai con quỷ cười tươi như hoa, quần áo nửa hở nửa kín, lộ ra sự quyến rũ.Tuy rằng đôi mắt của Hòa Ngọc trong veo, nhưng ánh mắt và động tác vẫn rất lười biếng, ngáp một cái, bình tĩnh mở miệng nói: "Quả thật rất đặc sắc, nhưng tôi không cần."Nhiệm vụ của hai con quỷ chính là "hầu hạ" cậu, sao có thể rời khỏi như vậy được. Vì thế, một con trong đó vẫn cười nói: "Cậu chủ, ngài thích nam hay thích nữ, ngài yên tâm, chúng em đều có thể đáp ứng cho ngài."Hòa Ngọc nhướng mày nói: "Nói cách khác, các cô vừa là nam vừa là nữ."Nữ quỷ gật đầu, cười nói: "Tất cả đều nghe theo suy nghĩ của ngài, ngài muốn thế nào thì thế ấy." Không phủ nhận chính là có thể.Bình luận: "Mẹ nó, mẹ nó, còn vừa là nam vừa là nữ, quá k*ch th*ch rồi."Bình luận: "Có hơi động lòng rồi, sao thế này?"Bình luận: "Ha ha ha, nói ra mọi người còn không biết Hòa Ngọc thích nam hay là thích nữ, hoặc là nam nữ đều ăn."Vẻ mặt Hòa Ngọc đột nhiên lạnh xuống: "Tuy rằng rất thú vị, nhưng không cần." Cậu lấy chiếc kính không độ ở bên cạnh, từ từ đeo lên, hơi cụp mắt xuống làm cho khuôn mặt đẹp đẽ của cậu càng đẹp thêm.Không hiểu sao, khán giả cảm thấy còn quyến rũ hơn cả hai con quỷ kia.Nữ quỷ dựa vào ngực Hòa Ngọc, dịu dàng nói: "Vậy để chúng em ở lại với ngài nhé, không làm cái gì cũng không sao, chúng em bưng trà rót nước cho ngài."Mặt Hòa Ngọc không hề thay đổi: "Buông ra."Có lẽ là thấy cậu không thích phong cách nhẹ nhàng này, chàng trai ở bên cạnh hơi nâng cằm lên, dựa vào đầu giường, quay người đi, kiêu ngạo nói: "Chúng em để ngài sờ vậy mà còn không đồng ý. Hai chúng em là quỷ đẹp nhất của cửa hàng số một đấy.""Sờ?" Hòa Ngọc nhìn mặt của chúng nó, lại giơ tay lên sờ mặt mình, nghiêm túc hỏi: "Các cô thấy, ai đang sờ ai đây?"Quỷ: "..." Theo bản năng hai con quỷ cảm thấy Hòa Ngọc có ý nghĩ đồi bại với bản thân chúng, nhưng nhìn lại mặt của Hòa Ngọc.ỒỒ ồHình như bọn nó mới là người đang dâm dê người ta. [V: Người có nhan sắc coi chừng đó, tui háo sắc.jpg]Hòa Ngọc đeo kính không độ lên, dựa vào đầu giường, thấy vậy cười như không cười mà nhìn chúng nó, vạt áo hơi hở lộ ra xương quai xanh đẹp đẽ, khóe miệng hơi cong lên.Nam quỷ nghệt ra.Nữ quỷ cũng yếu ớt bò từ trên ngực cậu xuống, muốn lặng lẽ đi ra.Tự ti rồi, chúng nó không đẹp như Hòa Ngọc. Cho nên còn đi quyến rũ người ta cái gì nữa hả?

Chương 352: Đếm Ngược Thời Gian Tử Vong (37)