Nặn đất, gọt giũa cả buổi sáng, tay Mạnh Đường mỏi đến mức hoài nghi nhân sinh. Cô ngẩng đầu thả lỏng hai giây thì bị giáo sư ghé sát vào làm cho giật mình. Mạnh Đường quệt bùn vào tạp dề, cười bẽn lẽn: “Thầy ạ.” “Ừm,” giáo sư đưa cho cô một tờ giấy, “Tuần sau bắt đầu học phần mới, em sang bên viện Thể thao tìm một người đến làm mẫu, đây là thông tin của cậu ấy.” “Dạ?” Mạnh Đường hơi há miệng, có chút bất ngờ và cả vài phần không tình nguyện, “Là em ạ?” Lớp Điêu khắc 2 có tổng cộng 17 người, cô là kiểu người hướng nội trong số những người hướng nội, giao tiếp với bạn học và thầy cô rất hạn chế, không ngờ lại bị phân công nhiệm vụ này. “Trong quá trình sáng tác, tượng đất có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào, nhưng sự im lặng của em sẽ khiến sai lầm bị đóng khung.” Mạnh Đường mím môi, biết giáo sư cảm thấy cô quá hướng nội. Cô đưa tay nhận tờ giấy, trên đó viết “Ngụy Xuyên, lớp Huấn luyện Vận động 1”, phía sau còn kèm theo phương thức liên lạc. Ngụy Xuyên, cái tên này Mạnh Đường có biết.…
Chương 133
Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm SoátTác giả: Tuyết NêTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngNặn đất, gọt giũa cả buổi sáng, tay Mạnh Đường mỏi đến mức hoài nghi nhân sinh. Cô ngẩng đầu thả lỏng hai giây thì bị giáo sư ghé sát vào làm cho giật mình. Mạnh Đường quệt bùn vào tạp dề, cười bẽn lẽn: “Thầy ạ.” “Ừm,” giáo sư đưa cho cô một tờ giấy, “Tuần sau bắt đầu học phần mới, em sang bên viện Thể thao tìm một người đến làm mẫu, đây là thông tin của cậu ấy.” “Dạ?” Mạnh Đường hơi há miệng, có chút bất ngờ và cả vài phần không tình nguyện, “Là em ạ?” Lớp Điêu khắc 2 có tổng cộng 17 người, cô là kiểu người hướng nội trong số những người hướng nội, giao tiếp với bạn học và thầy cô rất hạn chế, không ngờ lại bị phân công nhiệm vụ này. “Trong quá trình sáng tác, tượng đất có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào, nhưng sự im lặng của em sẽ khiến sai lầm bị đóng khung.” Mạnh Đường mím môi, biết giáo sư cảm thấy cô quá hướng nội. Cô đưa tay nhận tờ giấy, trên đó viết “Ngụy Xuyên, lớp Huấn luyện Vận động 1”, phía sau còn kèm theo phương thức liên lạc. Ngụy Xuyên, cái tên này Mạnh Đường có biết.… Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng. Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”
Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.
Cô quên cái gì cơ?
Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.
Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.
Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”
Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.
Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”
Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”
Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”
“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”
Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”
“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”
Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”
“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”
Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”
“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”
Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”
Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.
Cô quên cái gì cơ?
Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.
Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.
Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”
Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.
Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”
Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”
Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”
“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”
Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”
“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”
Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”
“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”
Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”
“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”
Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”
Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.
Cô quên cái gì cơ?
Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.
Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.
Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”
Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.
Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”
Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”
Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”
“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”
Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”
“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”
Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”
“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”
Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”
“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”
Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”
Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.
Cô quên cái gì cơ?
Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.
Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.
Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”
Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.
Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”
Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”
Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”
“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”
Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”
“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”
Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”
“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”
Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”
“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”
Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”
Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.
Cô quên cái gì cơ?
Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.
Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.
Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”
Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.
Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”
Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”
Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”
“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”
Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”
“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”
Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”
“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”
Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”
“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”
Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”
Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.
Cô quên cái gì cơ?
Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.
Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.
Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”
Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.
Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”
Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”
Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”
“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”
Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”
“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”
Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”
“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”
Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”
“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”
Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”
Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.
Cô quên cái gì cơ?
Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.
Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.
Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”
Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.
Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”
Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”
Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”
“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”
Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”
“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”
Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”
“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”
Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”
“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”
Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”
Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm SoátTác giả: Tuyết NêTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngNặn đất, gọt giũa cả buổi sáng, tay Mạnh Đường mỏi đến mức hoài nghi nhân sinh. Cô ngẩng đầu thả lỏng hai giây thì bị giáo sư ghé sát vào làm cho giật mình. Mạnh Đường quệt bùn vào tạp dề, cười bẽn lẽn: “Thầy ạ.” “Ừm,” giáo sư đưa cho cô một tờ giấy, “Tuần sau bắt đầu học phần mới, em sang bên viện Thể thao tìm một người đến làm mẫu, đây là thông tin của cậu ấy.” “Dạ?” Mạnh Đường hơi há miệng, có chút bất ngờ và cả vài phần không tình nguyện, “Là em ạ?” Lớp Điêu khắc 2 có tổng cộng 17 người, cô là kiểu người hướng nội trong số những người hướng nội, giao tiếp với bạn học và thầy cô rất hạn chế, không ngờ lại bị phân công nhiệm vụ này. “Trong quá trình sáng tác, tượng đất có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào, nhưng sự im lặng của em sẽ khiến sai lầm bị đóng khung.” Mạnh Đường mím môi, biết giáo sư cảm thấy cô quá hướng nội. Cô đưa tay nhận tờ giấy, trên đó viết “Ngụy Xuyên, lớp Huấn luyện Vận động 1”, phía sau còn kèm theo phương thức liên lạc. Ngụy Xuyên, cái tên này Mạnh Đường có biết.… Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng. Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”Mạnh Đường nắm tay kéo vali, trong mắt toàn là sự mờ mịt.Cô quên cái gì cơ?Ngụy Xuyên vừa nhìn là biết không thể trông cậy vào cô được rồi, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai bèn cúi xuống hôn chụt một cái.Mạnh Đường bị anh hôn đến mức lảo đảo lùi về sau.Ngụy Xuyên giữ cô đứng vững, cười khẽ một tiếng: “Đi đây.”Mạnh Đường ngẩn người vài giây mới quay về phòng.Tạ Linh Âm thấy cô về, nói: “Về rồi à, tối nay bọn mình ăn gì?”Mạnh Đường lắc đầu: “Tớ dọn hành lý trước đã, ở trạm dừng chân ăn chút đồ rồi, chẳng đói tí nào.”Thạch Lam từ bên ngoài về, nhìn thấy Mạnh Đường thì sững lại, nói: “Tớ thấy Ngụy Xuyên ngồi xe đi rồi, không phải cậu ấy được nghỉ ba ngày sao?”Mạnh Đường nói: “Về nhà rồi.”“Tớ thấy cậu ấy đăng vòng bạn bè rồi.” Dương Khả dựa vào lưng ghế, cười nói, “Có phải vui lắm không?”Mạnh Đường cười khẽ: “Quan trọng không phải là vòng bạn bè, quan trọng là cậu ấy không chặn người nhà.”“Trời.” Thạch Lam kinh ngạc, “Thế là nói rồi hả?”Tạ Linh Âm cũng ngạc nhiên một chút: “Tớ nghe Hứa Hạc Thanh nói, không khí gia đình cậu ấy rất tốt, Ngụy Xuyên đã thẳng thắn như vậy, cậu cũng đừng lo lắng quá.”“Tớ cũng chẳng nghĩ nhiều.” Mạnh Đường dựng chiếc vali rỗng vào góc tường, trùm túi chống bụi lên, “Chỉ là lúc đầu hơi ngạc nhiên, sau nghĩ lại, yêu đương thôi mà, đâu có liên quan đến gia đình.”Tạ Linh Âm gật đầu: “Cũng đúng, mới năm hai, ai biết tốt nghiệp xong có đường ai nấy đi không.”“Linh Âm, cậu bi quan quá đấy.” Dương Khả gặm quả đào, nói, “Lời này mà để Hứa Hạc Thanh nghe thấy, chắc chắn lại cãi nhau với cậu, cậu mà làm hư Mạnh Đường, Ngụy Xuyên sẽ không để yên cho cậu đâu.”Tạ Linh Âm cười nói: “Yêu đương thì yêu đương nhưng vẫn phải giữ một dây thần kinh tỉnh táo chứ, Mạnh Đường và Ngụy Xuyên mới yêu, đúng là cũng không thích hợp dính dáng đến gia đình, đó là chuyện kết hôn mới bàn đến, tớ thấy cậu ấy nói không sai.”