Ba thiếu niên tay cầm trường đao đang chạy rất nhanh trong dãy núi đen kịt vô cùng kỳ quái, thỉnh thoảng quơ đao đe dọa bắt người đang chạy trốn trước mặt dừng lại. Đe dọa vô dụng, chẳng những người trước mặt không ngừng, ngược lại còn chạy nhanh hơn. Thiếu niên chạy trước tay cầm một thanh đao giết heo không thèm nghe, vừa chạy vừa quay đầu lại rống lên một tiếng: - Chó điên, sao không xem thử đây là địa phương nào, chẳng lẽ là đầu óc các ngươi có bệnh rồi sao?! Hắn chịu dừng lại mới lạ, dừng lại sẽ lập tức mất mạng, nên vẫn tiếp tục chạy như điên. Dưới chân hắn vang lên những tiếng rắc rắc không ngừng, đạp lên chỗ nào cỏ màu đen chỗ ấy lập tức tan tác thành bụi đen. Bốn phía xung quanh, cỏ là màu đen, cây cối cũng là màu đen, tất cả thực vật đều là màu đen. Không phải là bị nhuộm thành màu đen, cũng không phải trời sinh màu đen, mà là toàn bộ bị hóa thành than đen, mười vạn năm trước là thứ gì, mười vạn năm sau vẫn y như vậy. Tựa hồ thời gian đã dừng lại ở chỗ này, hết thảy thực vật…

Chương 672-1: Thổ cực tinh (1)

Phi ThiênTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpBa thiếu niên tay cầm trường đao đang chạy rất nhanh trong dãy núi đen kịt vô cùng kỳ quái, thỉnh thoảng quơ đao đe dọa bắt người đang chạy trốn trước mặt dừng lại. Đe dọa vô dụng, chẳng những người trước mặt không ngừng, ngược lại còn chạy nhanh hơn. Thiếu niên chạy trước tay cầm một thanh đao giết heo không thèm nghe, vừa chạy vừa quay đầu lại rống lên một tiếng: - Chó điên, sao không xem thử đây là địa phương nào, chẳng lẽ là đầu óc các ngươi có bệnh rồi sao?! Hắn chịu dừng lại mới lạ, dừng lại sẽ lập tức mất mạng, nên vẫn tiếp tục chạy như điên. Dưới chân hắn vang lên những tiếng rắc rắc không ngừng, đạp lên chỗ nào cỏ màu đen chỗ ấy lập tức tan tác thành bụi đen. Bốn phía xung quanh, cỏ là màu đen, cây cối cũng là màu đen, tất cả thực vật đều là màu đen. Không phải là bị nhuộm thành màu đen, cũng không phải trời sinh màu đen, mà là toàn bộ bị hóa thành than đen, mười vạn năm trước là thứ gì, mười vạn năm sau vẫn y như vậy. Tựa hồ thời gian đã dừng lại ở chỗ này, hết thảy thực vật… Miêu Nghị lạiđánh ầm lên trên đất một quyền, kích thích chút tinh thần cho người đất đangcông kích bản thân mình một chút, trả lời:- Mạc Danh không đưa ra chiêu vừa rồi ép chúng ta, chúng ta còn thật sự khôngbiết cần phải dùng tay không đào tới khi nào. Hắn ép chúng ta như vậy, thật rathì cấp cho chúng ta một biện pháp, chúng ta đào thả chân thả tay, thi triểnpháp lực toàn lực đào, ngươi cảm thấy địa tầng này có thể ngăn chúng ta đượcbao lâu?...Hắn nói tiếp:-... Linh Lung Bảo Tháp này có không gian nhìn có vẻ lớn, thật ra ta và ngươiđều đã nhìn ra cũng không hề lớn như trong tưởng tượng vậy. Chẳng qua là khôngbiết họ dùng biện pháp quỷ quái gì, mới khiến cho người ta cảm giác vô cùng lớn.Do đó ta kết luận dưới đất này dù có sâu mấy cũng sâu không được bao nhiêu. Hơnnữa cái phiến đại địa này vạn biến vẫn không thoát ly bản chất, biến tới biếnlui chẳng qua là biến hóa địa thế phập phồng hoặc ngụy trang bao trùm mà thôi.Không thể nghi ngờ gì, đó là thứ mang cơ sở của thế giới này. Hay ta hiện tạicơ bản có thể kết luận, bản thể của pháp bảo là ở trong lòng đất nơi này. Mã đứcnó, đừng có cho ta tìm được, ta mà tìm được rồi hay xem ta phế đi hơn vạn nămtâm huyết của Linh Lung tông hắn như thế nào!Lời này nghe đầy khí thế! Nhưng mà Liệt Hoàn ít nhiều gì cũng hồ nghi hỏi:- Ngươi thi triển pháp lực toàn lực đào, đùa gì thế? Ngươi có thể đề kháng ngườiđất này công kích sao?Trong lúc chống chịu bị đánh, Miêu Nghị nghiêm túc nói:- Không phải là có Yêu Vương ngươi ở đây sao? Ta toàn lực đào, ngươi đừng có trảđòn, giúp ta ngăn đòn công kích của người đất, dựa vào thực lực của Yêu Vươngngươi ngăn cản người đất do ta toàn lực tạo ra cũng không tính là cái gì chứ?Liệt Hoàn trợn mắt há hốc mồm nói:- Ý của ngươi là, ngươi đào lổ, ta giúp ngươi chịu đánh?Miêu Nghị cười khan nói:- Cái còn có thể biết làm sao bây giờ? Ngươi nếu như toàn lực đào, tốc độ là cóthể nhanh hơn ta, nhưng ngươi tạo ra người đất đừng nói là ta không ngăn được,cho dù là chính ngươi cũng không ngăn được a! Hoặc là ngươi khống chế được lựcđạo đào, vừa đào vừa chịu đánh, còn ta ở bên cạnh xem náo nhiệt chơi?Liệt Hoàn khóe miệng co giật một cái, cắn răng nói:- Kim liên tu sĩ dùng cứng chọi cứng, Hồng Liên nhất phẩm thực lực công kích chịulâu quá cũng chịu không nổi a! Quên đi, thử một chút cái đã, vẫn là do ngươiđào, chúng ta đều đừng có ở không nữa.- Yêu Vương, chuẩn bị xong rồi, ta bắt đầu đây!Miêu Nghị nhìn về phía hắn nói.Liệt Hoàn vỗ vỗ bộ ngực của bản thân mình, giương giương một chút hai vai, hítsâu một hơi, giống như làm xong việc chuẩn bị bị đòn, mới gật đầu nói:- Được rồi, bắt đầu đi!Miêu Nghị một mực ăn đòn, đột nhiên thi pháp đánh ra trọng quyền, một quyềnđánh người đất nổ tung cho chia năm xẻ bảy. Ngay sau đó lắc mình đến cửa động sụpxuống trước đó, phi thân lên, Kỳ Lân thương hiện lên bảo quang màu đỏ, tínhluôn tự thân pháp lực của Miêu Nghị gia trì, cùng đánh xuống phía mặt đất.Ầm! Một hố sâu nổ ra, ngay cả chuyện dọn đất cũng đều miễn luôn, pháp lực cuồngbạo nhấc lên thổ thạch nổ tung bay khắp bốn phương tám hướng, quả nhiên làkhông chút kiêng kỵ, buông tay buông chân ra làm tới. Cần phải biết Hồng Liêntu sĩ cũng có thể dùng một đòn công kích làm nổ sụp cả một ngọn núi, toàn lựccông kích, uy lực nhất định sẽ không nhỏ.Tiếng nổ vang ầm ầm không ngừng, Miêu Nghị thi pháp điên cuồng tấn công khôngngừng.Một người đất phá thổ chui lên từ dưới đất, một quyền đánh tới Miêu Nghị, LiệtHoàn thân hình nhoáng lên một cái, dùng thân khu huyết nhục của mình chặn được,không đánh trả đòn, mà trái cản, bên phải ngăn, trước chống, sau đỡ, cản đỡngăn chống chặn...!Thời gian ngăn chống lâu cũng đích xác là có chút chịu không nổi, lực công kíchcó thể nổ sụp đỉnh núi cũng không phải là thứ do ăn chay mà đánh ra, Liệt Hoàncũng không khỏi rút rra một bộ tam phẩm bảo giáp che thân trên, song đao biếnthành cái khiên hộ thể.Càng đào xuống, cũng càng phiền toái, bốn phía chung quanh chảy nước vào, đổi vớingười khác có thể là không có biện pháp nào đào xuống chút nữa rồi, chỉ vẻn vẹncái vấn đề nước chảy vào này tuyệt đối có thể ngăn trở người ta đào đi xuống nữa.Nhưng mà đụng phải hai vị này, đó là kẻ tu hành trong nghề Liệt Diễm, quả thựclà một đôi tuyệt thế vô song có một không hai trong việc hợp tác đào lổ. Họ vừadùng nhiệt độ cao để làm nước bốc hơi, vừa đào sâu xuống, trên miệng giếng hơinước bốc ra nghi ngút.Đào quá sâu rồi, không có biện pháp nào trực tiếp đẩy đất ra bên ngoài nữa, vìxa miệng giếng quá rồi, rõ ràng đất là cái vấn đề. Nhưng... không có quan hệgì, hai người đem cái gì là trữ vật trạc cùng nhẫn trữ vật gì đó cột vào trêncánh tay, bùn đất các loại tuôn ra liền bị trực tiếp thu vào trong trữ vật trạccùng nhẫn trữ vật. Khi đựng đầy rồi thì cùng đi ra ngoài cùng đổ một chuyến làxong.Quả nhiên là hai người một mực vẫn duy trì pháp lực dao động như đánh nhau, chonên phía ngoài kia người kim loại giống như cái tên ngốc đứng đó không nhúcnhích, mây đen trên không trung cũng luôn luôn kéo qua kéo lại phấp phới, cũngcó sét xuyên qua lại ở trong đó, nhưng mãi cứ không đánh xuống.- Yêu Vương, sắp hết hỏa rồi. Trên người ngươi có các loại Hỏa Cực Tinh haykhông, đưa cho ta một khối!Vật này Liệt Hoàn quả thật là có, liền ném cho hắn một viên Hỏa Cực Tinh lớnnhư tấm thớt. Miêu Nghị nhận lấy, tiếp tục bỏ vào trong Kỳ Lân thương, tiếp tụcphóng hỏa.Không có cách nào, không phóng hỏa không được, không có nhiệt độ cao đốt nóngmiệng giếng không bao lâu sẽ biến thành giếng nước, khiến cho hắn không có cáchnào đào xuống nữa. Đoán chừng đây cũng là nguyên nhân mà người luyện bảo khônglo sẽ có người đào xuyên qua lòng đất tiếp xúc với bản thể của pháp bảo. Đángtiếc đụng phải hai vị này, đều là tu luyện hỏa tính công pháp, hơn nữa lại liênthủ đào lổ nữa chứ.Hoàn cảnh công tác gian khổ như vậy, hai người tự nhiên cần phải làm sao cho khỏicảm thấy khô khan vô vị, một vị phóng hỏa đào đất, một vị chịu đánh, hai ngườivừa truyền âm hàn huyên. Nếu dùng lời nói trực tiếp thì không thể nghe rõ, vì độngtĩnh quá lớn, quá ồn. Loại này hoàn cảnh gian khổ này chỉ thích hợp truyền âm.- Trong Tu hành giới, người tu luyện hỏa tính công pháp không nhiều lắm. NgưuNhị, sư phụ ngươi là người nào? Nói không chừng ta nhận thức.- Cái này không thể nói, bí mật cá nhân.- Phục Thanh đại nhân sao lại đem lệnh bài cấp cho ngươi như thế?- Ta cũng cảm thấy không thể giải thích được, lần trước trong lễ đại thọ củaNam Cực lão tổ tại Nam Cực Băng cung, Tây Phương Túc Chủ Phục Thanh cùng NamPhương Túc Chủ Ưng Vô Địch đột nhiên tìm ta. Phục Thanh ném tấm lệnh bài chota, nói cái gì mà lúc đi Tinh Túc Hải thì dùng được. Ta đến nay cũng không hiểurốt cuộc là ý tứ gì. Có rảnh rỗi ngươi hỏi giúp ta một chút, hỏi rõ xong rồiquay đầu lại nói cho ta biết.- Còn có chuyện như vậy sao? Được. Quay đầu lại hỏi giúp cho ngươi một chút, hỏirõ nói cho ngươi biết. Đúng rồi, ngươi nhậm chức ở chỗ nào của Tiên Quốc? Quayđầu lại cho dễ tìm ngươi.-..., quên đi, không cần cố ý chạy tới nói cho ta biết, chạy tới chạy luiquá phiền toái.- Không phiền toái, dựa vào tu vi của ta bay qua lại một chuyến không tốn baonhiêu thời gian.- Ai! Yêu Vương, ngươi không sợ phiền toái, ta sợ phiền toái a, các ngươi cùngsáu quốc quan hệ thế nào ngươi cũng không phải là không biết. Ta mà cùng ngươilui tới quá mức thường xuyên, ngươi baỏ quan trên của ta nghĩ như thế nào?- Xuy, sợ ta làm ảnh hưởng đến tiền đồ của ngươi?- Dĩ nhiên là sợ rồi, chẳng lẽ ngươi còn có thể khiến cho ta lên chức hay sao?Ta cực cực khổ khổ là tại sao a? Không vì tiền đồ ta cần gì phải chui vào LinhLung Bảo Tháp này làm chi?- Tiểu tử ngươi thật đúng là đủ thực tại đấy, một chút cũng không che giấu. Đừngnói nữa, không đi thì không đi, ngươi cho là ta thích chạy tới Tiên Quốc củacác ngươi sao? Trên tay ngươi đã có lệnh bài của Phục Thanh đại nhân, ra vàoTinh Túc Hải cũng dễ dàng, lúc thuận đường không ngại đến Không Diễm Sơn Hỏa CựcCung của bổn vương ngồi một chút, bổn vương nhất định tận tình địa chủ.-..., ngươi mời ta đi Hỏa Cực Cung của ngươi?

Phi ThiênTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpBa thiếu niên tay cầm trường đao đang chạy rất nhanh trong dãy núi đen kịt vô cùng kỳ quái, thỉnh thoảng quơ đao đe dọa bắt người đang chạy trốn trước mặt dừng lại. Đe dọa vô dụng, chẳng những người trước mặt không ngừng, ngược lại còn chạy nhanh hơn. Thiếu niên chạy trước tay cầm một thanh đao giết heo không thèm nghe, vừa chạy vừa quay đầu lại rống lên một tiếng: - Chó điên, sao không xem thử đây là địa phương nào, chẳng lẽ là đầu óc các ngươi có bệnh rồi sao?! Hắn chịu dừng lại mới lạ, dừng lại sẽ lập tức mất mạng, nên vẫn tiếp tục chạy như điên. Dưới chân hắn vang lên những tiếng rắc rắc không ngừng, đạp lên chỗ nào cỏ màu đen chỗ ấy lập tức tan tác thành bụi đen. Bốn phía xung quanh, cỏ là màu đen, cây cối cũng là màu đen, tất cả thực vật đều là màu đen. Không phải là bị nhuộm thành màu đen, cũng không phải trời sinh màu đen, mà là toàn bộ bị hóa thành than đen, mười vạn năm trước là thứ gì, mười vạn năm sau vẫn y như vậy. Tựa hồ thời gian đã dừng lại ở chỗ này, hết thảy thực vật… Miêu Nghị lạiđánh ầm lên trên đất một quyền, kích thích chút tinh thần cho người đất đangcông kích bản thân mình một chút, trả lời:- Mạc Danh không đưa ra chiêu vừa rồi ép chúng ta, chúng ta còn thật sự khôngbiết cần phải dùng tay không đào tới khi nào. Hắn ép chúng ta như vậy, thật rathì cấp cho chúng ta một biện pháp, chúng ta đào thả chân thả tay, thi triểnpháp lực toàn lực đào, ngươi cảm thấy địa tầng này có thể ngăn chúng ta đượcbao lâu?...Hắn nói tiếp:-... Linh Lung Bảo Tháp này có không gian nhìn có vẻ lớn, thật ra ta và ngươiđều đã nhìn ra cũng không hề lớn như trong tưởng tượng vậy. Chẳng qua là khôngbiết họ dùng biện pháp quỷ quái gì, mới khiến cho người ta cảm giác vô cùng lớn.Do đó ta kết luận dưới đất này dù có sâu mấy cũng sâu không được bao nhiêu. Hơnnữa cái phiến đại địa này vạn biến vẫn không thoát ly bản chất, biến tới biếnlui chẳng qua là biến hóa địa thế phập phồng hoặc ngụy trang bao trùm mà thôi.Không thể nghi ngờ gì, đó là thứ mang cơ sở của thế giới này. Hay ta hiện tạicơ bản có thể kết luận, bản thể của pháp bảo là ở trong lòng đất nơi này. Mã đứcnó, đừng có cho ta tìm được, ta mà tìm được rồi hay xem ta phế đi hơn vạn nămtâm huyết của Linh Lung tông hắn như thế nào!Lời này nghe đầy khí thế! Nhưng mà Liệt Hoàn ít nhiều gì cũng hồ nghi hỏi:- Ngươi thi triển pháp lực toàn lực đào, đùa gì thế? Ngươi có thể đề kháng ngườiđất này công kích sao?Trong lúc chống chịu bị đánh, Miêu Nghị nghiêm túc nói:- Không phải là có Yêu Vương ngươi ở đây sao? Ta toàn lực đào, ngươi đừng có trảđòn, giúp ta ngăn đòn công kích của người đất, dựa vào thực lực của Yêu Vươngngươi ngăn cản người đất do ta toàn lực tạo ra cũng không tính là cái gì chứ?Liệt Hoàn trợn mắt há hốc mồm nói:- Ý của ngươi là, ngươi đào lổ, ta giúp ngươi chịu đánh?Miêu Nghị cười khan nói:- Cái còn có thể biết làm sao bây giờ? Ngươi nếu như toàn lực đào, tốc độ là cóthể nhanh hơn ta, nhưng ngươi tạo ra người đất đừng nói là ta không ngăn được,cho dù là chính ngươi cũng không ngăn được a! Hoặc là ngươi khống chế được lựcđạo đào, vừa đào vừa chịu đánh, còn ta ở bên cạnh xem náo nhiệt chơi?Liệt Hoàn khóe miệng co giật một cái, cắn răng nói:- Kim liên tu sĩ dùng cứng chọi cứng, Hồng Liên nhất phẩm thực lực công kích chịulâu quá cũng chịu không nổi a! Quên đi, thử một chút cái đã, vẫn là do ngươiđào, chúng ta đều đừng có ở không nữa.- Yêu Vương, chuẩn bị xong rồi, ta bắt đầu đây!Miêu Nghị nhìn về phía hắn nói.Liệt Hoàn vỗ vỗ bộ ngực của bản thân mình, giương giương một chút hai vai, hítsâu một hơi, giống như làm xong việc chuẩn bị bị đòn, mới gật đầu nói:- Được rồi, bắt đầu đi!Miêu Nghị một mực ăn đòn, đột nhiên thi pháp đánh ra trọng quyền, một quyềnđánh người đất nổ tung cho chia năm xẻ bảy. Ngay sau đó lắc mình đến cửa động sụpxuống trước đó, phi thân lên, Kỳ Lân thương hiện lên bảo quang màu đỏ, tínhluôn tự thân pháp lực của Miêu Nghị gia trì, cùng đánh xuống phía mặt đất.Ầm! Một hố sâu nổ ra, ngay cả chuyện dọn đất cũng đều miễn luôn, pháp lực cuồngbạo nhấc lên thổ thạch nổ tung bay khắp bốn phương tám hướng, quả nhiên làkhông chút kiêng kỵ, buông tay buông chân ra làm tới. Cần phải biết Hồng Liêntu sĩ cũng có thể dùng một đòn công kích làm nổ sụp cả một ngọn núi, toàn lựccông kích, uy lực nhất định sẽ không nhỏ.Tiếng nổ vang ầm ầm không ngừng, Miêu Nghị thi pháp điên cuồng tấn công khôngngừng.Một người đất phá thổ chui lên từ dưới đất, một quyền đánh tới Miêu Nghị, LiệtHoàn thân hình nhoáng lên một cái, dùng thân khu huyết nhục của mình chặn được,không đánh trả đòn, mà trái cản, bên phải ngăn, trước chống, sau đỡ, cản đỡngăn chống chặn...!Thời gian ngăn chống lâu cũng đích xác là có chút chịu không nổi, lực công kíchcó thể nổ sụp đỉnh núi cũng không phải là thứ do ăn chay mà đánh ra, Liệt Hoàncũng không khỏi rút rra một bộ tam phẩm bảo giáp che thân trên, song đao biếnthành cái khiên hộ thể.Càng đào xuống, cũng càng phiền toái, bốn phía chung quanh chảy nước vào, đổi vớingười khác có thể là không có biện pháp nào đào xuống chút nữa rồi, chỉ vẻn vẹncái vấn đề nước chảy vào này tuyệt đối có thể ngăn trở người ta đào đi xuống nữa.Nhưng mà đụng phải hai vị này, đó là kẻ tu hành trong nghề Liệt Diễm, quả thựclà một đôi tuyệt thế vô song có một không hai trong việc hợp tác đào lổ. Họ vừadùng nhiệt độ cao để làm nước bốc hơi, vừa đào sâu xuống, trên miệng giếng hơinước bốc ra nghi ngút.Đào quá sâu rồi, không có biện pháp nào trực tiếp đẩy đất ra bên ngoài nữa, vìxa miệng giếng quá rồi, rõ ràng đất là cái vấn đề. Nhưng... không có quan hệgì, hai người đem cái gì là trữ vật trạc cùng nhẫn trữ vật gì đó cột vào trêncánh tay, bùn đất các loại tuôn ra liền bị trực tiếp thu vào trong trữ vật trạccùng nhẫn trữ vật. Khi đựng đầy rồi thì cùng đi ra ngoài cùng đổ một chuyến làxong.Quả nhiên là hai người một mực vẫn duy trì pháp lực dao động như đánh nhau, chonên phía ngoài kia người kim loại giống như cái tên ngốc đứng đó không nhúcnhích, mây đen trên không trung cũng luôn luôn kéo qua kéo lại phấp phới, cũngcó sét xuyên qua lại ở trong đó, nhưng mãi cứ không đánh xuống.- Yêu Vương, sắp hết hỏa rồi. Trên người ngươi có các loại Hỏa Cực Tinh haykhông, đưa cho ta một khối!Vật này Liệt Hoàn quả thật là có, liền ném cho hắn một viên Hỏa Cực Tinh lớnnhư tấm thớt. Miêu Nghị nhận lấy, tiếp tục bỏ vào trong Kỳ Lân thương, tiếp tụcphóng hỏa.Không có cách nào, không phóng hỏa không được, không có nhiệt độ cao đốt nóngmiệng giếng không bao lâu sẽ biến thành giếng nước, khiến cho hắn không có cáchnào đào xuống nữa. Đoán chừng đây cũng là nguyên nhân mà người luyện bảo khônglo sẽ có người đào xuyên qua lòng đất tiếp xúc với bản thể của pháp bảo. Đángtiếc đụng phải hai vị này, đều là tu luyện hỏa tính công pháp, hơn nữa lại liênthủ đào lổ nữa chứ.Hoàn cảnh công tác gian khổ như vậy, hai người tự nhiên cần phải làm sao cho khỏicảm thấy khô khan vô vị, một vị phóng hỏa đào đất, một vị chịu đánh, hai ngườivừa truyền âm hàn huyên. Nếu dùng lời nói trực tiếp thì không thể nghe rõ, vì độngtĩnh quá lớn, quá ồn. Loại này hoàn cảnh gian khổ này chỉ thích hợp truyền âm.- Trong Tu hành giới, người tu luyện hỏa tính công pháp không nhiều lắm. NgưuNhị, sư phụ ngươi là người nào? Nói không chừng ta nhận thức.- Cái này không thể nói, bí mật cá nhân.- Phục Thanh đại nhân sao lại đem lệnh bài cấp cho ngươi như thế?- Ta cũng cảm thấy không thể giải thích được, lần trước trong lễ đại thọ củaNam Cực lão tổ tại Nam Cực Băng cung, Tây Phương Túc Chủ Phục Thanh cùng NamPhương Túc Chủ Ưng Vô Địch đột nhiên tìm ta. Phục Thanh ném tấm lệnh bài chota, nói cái gì mà lúc đi Tinh Túc Hải thì dùng được. Ta đến nay cũng không hiểurốt cuộc là ý tứ gì. Có rảnh rỗi ngươi hỏi giúp ta một chút, hỏi rõ xong rồiquay đầu lại nói cho ta biết.- Còn có chuyện như vậy sao? Được. Quay đầu lại hỏi giúp cho ngươi một chút, hỏirõ nói cho ngươi biết. Đúng rồi, ngươi nhậm chức ở chỗ nào của Tiên Quốc? Quayđầu lại cho dễ tìm ngươi.-..., quên đi, không cần cố ý chạy tới nói cho ta biết, chạy tới chạy luiquá phiền toái.- Không phiền toái, dựa vào tu vi của ta bay qua lại một chuyến không tốn baonhiêu thời gian.- Ai! Yêu Vương, ngươi không sợ phiền toái, ta sợ phiền toái a, các ngươi cùngsáu quốc quan hệ thế nào ngươi cũng không phải là không biết. Ta mà cùng ngươilui tới quá mức thường xuyên, ngươi baỏ quan trên của ta nghĩ như thế nào?- Xuy, sợ ta làm ảnh hưởng đến tiền đồ của ngươi?- Dĩ nhiên là sợ rồi, chẳng lẽ ngươi còn có thể khiến cho ta lên chức hay sao?Ta cực cực khổ khổ là tại sao a? Không vì tiền đồ ta cần gì phải chui vào LinhLung Bảo Tháp này làm chi?- Tiểu tử ngươi thật đúng là đủ thực tại đấy, một chút cũng không che giấu. Đừngnói nữa, không đi thì không đi, ngươi cho là ta thích chạy tới Tiên Quốc củacác ngươi sao? Trên tay ngươi đã có lệnh bài của Phục Thanh đại nhân, ra vàoTinh Túc Hải cũng dễ dàng, lúc thuận đường không ngại đến Không Diễm Sơn Hỏa CựcCung của bổn vương ngồi một chút, bổn vương nhất định tận tình địa chủ.-..., ngươi mời ta đi Hỏa Cực Cung của ngươi?

Phi ThiênTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpBa thiếu niên tay cầm trường đao đang chạy rất nhanh trong dãy núi đen kịt vô cùng kỳ quái, thỉnh thoảng quơ đao đe dọa bắt người đang chạy trốn trước mặt dừng lại. Đe dọa vô dụng, chẳng những người trước mặt không ngừng, ngược lại còn chạy nhanh hơn. Thiếu niên chạy trước tay cầm một thanh đao giết heo không thèm nghe, vừa chạy vừa quay đầu lại rống lên một tiếng: - Chó điên, sao không xem thử đây là địa phương nào, chẳng lẽ là đầu óc các ngươi có bệnh rồi sao?! Hắn chịu dừng lại mới lạ, dừng lại sẽ lập tức mất mạng, nên vẫn tiếp tục chạy như điên. Dưới chân hắn vang lên những tiếng rắc rắc không ngừng, đạp lên chỗ nào cỏ màu đen chỗ ấy lập tức tan tác thành bụi đen. Bốn phía xung quanh, cỏ là màu đen, cây cối cũng là màu đen, tất cả thực vật đều là màu đen. Không phải là bị nhuộm thành màu đen, cũng không phải trời sinh màu đen, mà là toàn bộ bị hóa thành than đen, mười vạn năm trước là thứ gì, mười vạn năm sau vẫn y như vậy. Tựa hồ thời gian đã dừng lại ở chỗ này, hết thảy thực vật… Miêu Nghị lạiđánh ầm lên trên đất một quyền, kích thích chút tinh thần cho người đất đangcông kích bản thân mình một chút, trả lời:- Mạc Danh không đưa ra chiêu vừa rồi ép chúng ta, chúng ta còn thật sự khôngbiết cần phải dùng tay không đào tới khi nào. Hắn ép chúng ta như vậy, thật rathì cấp cho chúng ta một biện pháp, chúng ta đào thả chân thả tay, thi triểnpháp lực toàn lực đào, ngươi cảm thấy địa tầng này có thể ngăn chúng ta đượcbao lâu?...Hắn nói tiếp:-... Linh Lung Bảo Tháp này có không gian nhìn có vẻ lớn, thật ra ta và ngươiđều đã nhìn ra cũng không hề lớn như trong tưởng tượng vậy. Chẳng qua là khôngbiết họ dùng biện pháp quỷ quái gì, mới khiến cho người ta cảm giác vô cùng lớn.Do đó ta kết luận dưới đất này dù có sâu mấy cũng sâu không được bao nhiêu. Hơnnữa cái phiến đại địa này vạn biến vẫn không thoát ly bản chất, biến tới biếnlui chẳng qua là biến hóa địa thế phập phồng hoặc ngụy trang bao trùm mà thôi.Không thể nghi ngờ gì, đó là thứ mang cơ sở của thế giới này. Hay ta hiện tạicơ bản có thể kết luận, bản thể của pháp bảo là ở trong lòng đất nơi này. Mã đứcnó, đừng có cho ta tìm được, ta mà tìm được rồi hay xem ta phế đi hơn vạn nămtâm huyết của Linh Lung tông hắn như thế nào!Lời này nghe đầy khí thế! Nhưng mà Liệt Hoàn ít nhiều gì cũng hồ nghi hỏi:- Ngươi thi triển pháp lực toàn lực đào, đùa gì thế? Ngươi có thể đề kháng ngườiđất này công kích sao?Trong lúc chống chịu bị đánh, Miêu Nghị nghiêm túc nói:- Không phải là có Yêu Vương ngươi ở đây sao? Ta toàn lực đào, ngươi đừng có trảđòn, giúp ta ngăn đòn công kích của người đất, dựa vào thực lực của Yêu Vươngngươi ngăn cản người đất do ta toàn lực tạo ra cũng không tính là cái gì chứ?Liệt Hoàn trợn mắt há hốc mồm nói:- Ý của ngươi là, ngươi đào lổ, ta giúp ngươi chịu đánh?Miêu Nghị cười khan nói:- Cái còn có thể biết làm sao bây giờ? Ngươi nếu như toàn lực đào, tốc độ là cóthể nhanh hơn ta, nhưng ngươi tạo ra người đất đừng nói là ta không ngăn được,cho dù là chính ngươi cũng không ngăn được a! Hoặc là ngươi khống chế được lựcđạo đào, vừa đào vừa chịu đánh, còn ta ở bên cạnh xem náo nhiệt chơi?Liệt Hoàn khóe miệng co giật một cái, cắn răng nói:- Kim liên tu sĩ dùng cứng chọi cứng, Hồng Liên nhất phẩm thực lực công kích chịulâu quá cũng chịu không nổi a! Quên đi, thử một chút cái đã, vẫn là do ngươiđào, chúng ta đều đừng có ở không nữa.- Yêu Vương, chuẩn bị xong rồi, ta bắt đầu đây!Miêu Nghị nhìn về phía hắn nói.Liệt Hoàn vỗ vỗ bộ ngực của bản thân mình, giương giương một chút hai vai, hítsâu một hơi, giống như làm xong việc chuẩn bị bị đòn, mới gật đầu nói:- Được rồi, bắt đầu đi!Miêu Nghị một mực ăn đòn, đột nhiên thi pháp đánh ra trọng quyền, một quyềnđánh người đất nổ tung cho chia năm xẻ bảy. Ngay sau đó lắc mình đến cửa động sụpxuống trước đó, phi thân lên, Kỳ Lân thương hiện lên bảo quang màu đỏ, tínhluôn tự thân pháp lực của Miêu Nghị gia trì, cùng đánh xuống phía mặt đất.Ầm! Một hố sâu nổ ra, ngay cả chuyện dọn đất cũng đều miễn luôn, pháp lực cuồngbạo nhấc lên thổ thạch nổ tung bay khắp bốn phương tám hướng, quả nhiên làkhông chút kiêng kỵ, buông tay buông chân ra làm tới. Cần phải biết Hồng Liêntu sĩ cũng có thể dùng một đòn công kích làm nổ sụp cả một ngọn núi, toàn lựccông kích, uy lực nhất định sẽ không nhỏ.Tiếng nổ vang ầm ầm không ngừng, Miêu Nghị thi pháp điên cuồng tấn công khôngngừng.Một người đất phá thổ chui lên từ dưới đất, một quyền đánh tới Miêu Nghị, LiệtHoàn thân hình nhoáng lên một cái, dùng thân khu huyết nhục của mình chặn được,không đánh trả đòn, mà trái cản, bên phải ngăn, trước chống, sau đỡ, cản đỡngăn chống chặn...!Thời gian ngăn chống lâu cũng đích xác là có chút chịu không nổi, lực công kíchcó thể nổ sụp đỉnh núi cũng không phải là thứ do ăn chay mà đánh ra, Liệt Hoàncũng không khỏi rút rra một bộ tam phẩm bảo giáp che thân trên, song đao biếnthành cái khiên hộ thể.Càng đào xuống, cũng càng phiền toái, bốn phía chung quanh chảy nước vào, đổi vớingười khác có thể là không có biện pháp nào đào xuống chút nữa rồi, chỉ vẻn vẹncái vấn đề nước chảy vào này tuyệt đối có thể ngăn trở người ta đào đi xuống nữa.Nhưng mà đụng phải hai vị này, đó là kẻ tu hành trong nghề Liệt Diễm, quả thựclà một đôi tuyệt thế vô song có một không hai trong việc hợp tác đào lổ. Họ vừadùng nhiệt độ cao để làm nước bốc hơi, vừa đào sâu xuống, trên miệng giếng hơinước bốc ra nghi ngút.Đào quá sâu rồi, không có biện pháp nào trực tiếp đẩy đất ra bên ngoài nữa, vìxa miệng giếng quá rồi, rõ ràng đất là cái vấn đề. Nhưng... không có quan hệgì, hai người đem cái gì là trữ vật trạc cùng nhẫn trữ vật gì đó cột vào trêncánh tay, bùn đất các loại tuôn ra liền bị trực tiếp thu vào trong trữ vật trạccùng nhẫn trữ vật. Khi đựng đầy rồi thì cùng đi ra ngoài cùng đổ một chuyến làxong.Quả nhiên là hai người một mực vẫn duy trì pháp lực dao động như đánh nhau, chonên phía ngoài kia người kim loại giống như cái tên ngốc đứng đó không nhúcnhích, mây đen trên không trung cũng luôn luôn kéo qua kéo lại phấp phới, cũngcó sét xuyên qua lại ở trong đó, nhưng mãi cứ không đánh xuống.- Yêu Vương, sắp hết hỏa rồi. Trên người ngươi có các loại Hỏa Cực Tinh haykhông, đưa cho ta một khối!Vật này Liệt Hoàn quả thật là có, liền ném cho hắn một viên Hỏa Cực Tinh lớnnhư tấm thớt. Miêu Nghị nhận lấy, tiếp tục bỏ vào trong Kỳ Lân thương, tiếp tụcphóng hỏa.Không có cách nào, không phóng hỏa không được, không có nhiệt độ cao đốt nóngmiệng giếng không bao lâu sẽ biến thành giếng nước, khiến cho hắn không có cáchnào đào xuống nữa. Đoán chừng đây cũng là nguyên nhân mà người luyện bảo khônglo sẽ có người đào xuyên qua lòng đất tiếp xúc với bản thể của pháp bảo. Đángtiếc đụng phải hai vị này, đều là tu luyện hỏa tính công pháp, hơn nữa lại liênthủ đào lổ nữa chứ.Hoàn cảnh công tác gian khổ như vậy, hai người tự nhiên cần phải làm sao cho khỏicảm thấy khô khan vô vị, một vị phóng hỏa đào đất, một vị chịu đánh, hai ngườivừa truyền âm hàn huyên. Nếu dùng lời nói trực tiếp thì không thể nghe rõ, vì độngtĩnh quá lớn, quá ồn. Loại này hoàn cảnh gian khổ này chỉ thích hợp truyền âm.- Trong Tu hành giới, người tu luyện hỏa tính công pháp không nhiều lắm. NgưuNhị, sư phụ ngươi là người nào? Nói không chừng ta nhận thức.- Cái này không thể nói, bí mật cá nhân.- Phục Thanh đại nhân sao lại đem lệnh bài cấp cho ngươi như thế?- Ta cũng cảm thấy không thể giải thích được, lần trước trong lễ đại thọ củaNam Cực lão tổ tại Nam Cực Băng cung, Tây Phương Túc Chủ Phục Thanh cùng NamPhương Túc Chủ Ưng Vô Địch đột nhiên tìm ta. Phục Thanh ném tấm lệnh bài chota, nói cái gì mà lúc đi Tinh Túc Hải thì dùng được. Ta đến nay cũng không hiểurốt cuộc là ý tứ gì. Có rảnh rỗi ngươi hỏi giúp ta một chút, hỏi rõ xong rồiquay đầu lại nói cho ta biết.- Còn có chuyện như vậy sao? Được. Quay đầu lại hỏi giúp cho ngươi một chút, hỏirõ nói cho ngươi biết. Đúng rồi, ngươi nhậm chức ở chỗ nào của Tiên Quốc? Quayđầu lại cho dễ tìm ngươi.-..., quên đi, không cần cố ý chạy tới nói cho ta biết, chạy tới chạy luiquá phiền toái.- Không phiền toái, dựa vào tu vi của ta bay qua lại một chuyến không tốn baonhiêu thời gian.- Ai! Yêu Vương, ngươi không sợ phiền toái, ta sợ phiền toái a, các ngươi cùngsáu quốc quan hệ thế nào ngươi cũng không phải là không biết. Ta mà cùng ngươilui tới quá mức thường xuyên, ngươi baỏ quan trên của ta nghĩ như thế nào?- Xuy, sợ ta làm ảnh hưởng đến tiền đồ của ngươi?- Dĩ nhiên là sợ rồi, chẳng lẽ ngươi còn có thể khiến cho ta lên chức hay sao?Ta cực cực khổ khổ là tại sao a? Không vì tiền đồ ta cần gì phải chui vào LinhLung Bảo Tháp này làm chi?- Tiểu tử ngươi thật đúng là đủ thực tại đấy, một chút cũng không che giấu. Đừngnói nữa, không đi thì không đi, ngươi cho là ta thích chạy tới Tiên Quốc củacác ngươi sao? Trên tay ngươi đã có lệnh bài của Phục Thanh đại nhân, ra vàoTinh Túc Hải cũng dễ dàng, lúc thuận đường không ngại đến Không Diễm Sơn Hỏa CựcCung của bổn vương ngồi một chút, bổn vương nhất định tận tình địa chủ.-..., ngươi mời ta đi Hỏa Cực Cung của ngươi?

Chương 672-1: Thổ cực tinh (1)