“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 658

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Rắc rối lớn nhất với Lâm Nhất là loài ong độc màu đen, nó to bằng nắm tay trẻ sơ sinh, toàn thân cứng như sắt, kiếm khí Tử Diên đã hoá thành thực thể cũng không thể tiêu diệt được nó trong một lần.  Hắn buộc phải dồn toàn bộ kiếm ý vào đó, tiêu hao một lượng chân nguyên mới có thể tiêu diệt.  Còn có một loài chim bay lượn phía trên linh cốc, chúng sà xuống với tốc độ rất nhanh.  Thậm chí khi gần tới nơi Lâm Nhất cũng không thể nhìn rõ, hắn thi triển Thất Huyền bộ tới cực điểm cũng phải cẩn thận.  Không được có một chút bất cẩn, suốt chặng đường hắn đều căng thẳng, còn không dám thở mạnh.  Ngửi được hương hoa là hắn lại thả lỏng.  Điều khiến Lâm Nhất thấy tò mò là rốt cuộc loài hoa nào có thể tản ra hương thơm tới nơi xa như thế?  Giữa muôn ngàn bông hoa có thể rực rỡ toả hương, lấn át những loài hoa khác.  Đột nhiên Lâm Nhất khựng lại, hắn cản nhận được một luồng khí tức rất nguy hiểm.  Bốn mươi hai cánh Tử Diên Hoa ở đan điền lặng lẽ nở rộ, Tử Diên Kiếm Quyết lẳng lặng chuyển động trong cơ thể, hắn cảnh giác cao độ.  Bầu không khí có gì đó không ổn, linh cốc nhìn như chỉ có hoa nhưng thực tế lại có rất nhiều yêu thú sinh sống.  Không có chuyện yên bình như bây giờ.  Soạt soạt soạt!  Lâm Nhất thi triển Thất Huyền bộ rồi bay lên không, nhảy vài bước đã lên được một cây cổ thụ.  Cây cổ thụ với tán lá tươi tốt, tràn ngập linh khí, tản ra ánh sáng yếu ớt.  Ẩn mình dưới tán lá, Lâm Nhất nhìn về phía xa, tầm mắt tiếp tục phóng ra, ở cuối tầm mắt, cảnh tượng kỳ lạ khiến hắn sửng sốt.  Cách đó mười dặm có ba con yêu thú khổng lồ.  Một con mãng xà màu xanh lục to như cái thùng nước, dài hơn ba mươi trượng đang cuộn người như một ngọn núi nhỏ.  Một con ma viên màu đen cao hai mươi trượng, cánh tay buông thõng xuống đầu gối, quanh thân được bao phủ ma vụ mờ nhạt.  Một con cự hùng màu đỏ máu, toàn thân tản ra khí tức hung bạo, trên đỉnh đầu của nó có một ngọn lửa kỳ lạ.  Ba con yêu thú, trên người mỗi con đều tản ra khí tức Huyền Võ tầng sáu đáng sợ khiến lòng người khiếp đảm.  Trên người chúng đều có yêu sát vương giả, hiển nhiên không phải yêu thú bình thường.  Yêu thú có thể ngưng luyện yêu sát vương giả đều là yêu thú cấp bá chủ, có thể gọi là vô địch trong những con cùng cấp.  Nhưng đây không phải điều khiến Lâm Nhất ngạc nhiên nhất.  Điều hắn ngạc nhiên là ba con yêu thú chung sống hoà hợp, mục tiêu thống nhất, tất cả đều đang nhìn chằm chằm về cùng một hướng.  Nhưng lại không dám hấp tấp tiến lên, như thể rất sợ hãi.  Tình huống này có vẻ rất kỳ lạ.  Ba con yêu thú đã ngưng luyện được yêu sát vương giả cùng nhau liên thủ mà còn sợ hãi như vậy.  Rốt cuộc chúng đang sợ thứ gì? 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Rắc rối lớn nhất với Lâm Nhất là loài ong độc màu đen, nó to bằng nắm tay trẻ sơ sinh, toàn thân cứng như sắt, kiếm khí Tử Diên đã hoá thành thực thể cũng không thể tiêu diệt được nó trong một lần.  Hắn buộc phải dồn toàn bộ kiếm ý vào đó, tiêu hao một lượng chân nguyên mới có thể tiêu diệt.  Còn có một loài chim bay lượn phía trên linh cốc, chúng sà xuống với tốc độ rất nhanh.  Thậm chí khi gần tới nơi Lâm Nhất cũng không thể nhìn rõ, hắn thi triển Thất Huyền bộ tới cực điểm cũng phải cẩn thận.  Không được có một chút bất cẩn, suốt chặng đường hắn đều căng thẳng, còn không dám thở mạnh.  Ngửi được hương hoa là hắn lại thả lỏng.  Điều khiến Lâm Nhất thấy tò mò là rốt cuộc loài hoa nào có thể tản ra hương thơm tới nơi xa như thế?  Giữa muôn ngàn bông hoa có thể rực rỡ toả hương, lấn át những loài hoa khác.  Đột nhiên Lâm Nhất khựng lại, hắn cản nhận được một luồng khí tức rất nguy hiểm.  Bốn mươi hai cánh Tử Diên Hoa ở đan điền lặng lẽ nở rộ, Tử Diên Kiếm Quyết lẳng lặng chuyển động trong cơ thể, hắn cảnh giác cao độ.  Bầu không khí có gì đó không ổn, linh cốc nhìn như chỉ có hoa nhưng thực tế lại có rất nhiều yêu thú sinh sống.  Không có chuyện yên bình như bây giờ.  Soạt soạt soạt!  Lâm Nhất thi triển Thất Huyền bộ rồi bay lên không, nhảy vài bước đã lên được một cây cổ thụ.  Cây cổ thụ với tán lá tươi tốt, tràn ngập linh khí, tản ra ánh sáng yếu ớt.  Ẩn mình dưới tán lá, Lâm Nhất nhìn về phía xa, tầm mắt tiếp tục phóng ra, ở cuối tầm mắt, cảnh tượng kỳ lạ khiến hắn sửng sốt.  Cách đó mười dặm có ba con yêu thú khổng lồ.  Một con mãng xà màu xanh lục to như cái thùng nước, dài hơn ba mươi trượng đang cuộn người như một ngọn núi nhỏ.  Một con ma viên màu đen cao hai mươi trượng, cánh tay buông thõng xuống đầu gối, quanh thân được bao phủ ma vụ mờ nhạt.  Một con cự hùng màu đỏ máu, toàn thân tản ra khí tức hung bạo, trên đỉnh đầu của nó có một ngọn lửa kỳ lạ.  Ba con yêu thú, trên người mỗi con đều tản ra khí tức Huyền Võ tầng sáu đáng sợ khiến lòng người khiếp đảm.  Trên người chúng đều có yêu sát vương giả, hiển nhiên không phải yêu thú bình thường.  Yêu thú có thể ngưng luyện yêu sát vương giả đều là yêu thú cấp bá chủ, có thể gọi là vô địch trong những con cùng cấp.  Nhưng đây không phải điều khiến Lâm Nhất ngạc nhiên nhất.  Điều hắn ngạc nhiên là ba con yêu thú chung sống hoà hợp, mục tiêu thống nhất, tất cả đều đang nhìn chằm chằm về cùng một hướng.  Nhưng lại không dám hấp tấp tiến lên, như thể rất sợ hãi.  Tình huống này có vẻ rất kỳ lạ.  Ba con yêu thú đã ngưng luyện được yêu sát vương giả cùng nhau liên thủ mà còn sợ hãi như vậy.  Rốt cuộc chúng đang sợ thứ gì? 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Rắc rối lớn nhất với Lâm Nhất là loài ong độc màu đen, nó to bằng nắm tay trẻ sơ sinh, toàn thân cứng như sắt, kiếm khí Tử Diên đã hoá thành thực thể cũng không thể tiêu diệt được nó trong một lần.  Hắn buộc phải dồn toàn bộ kiếm ý vào đó, tiêu hao một lượng chân nguyên mới có thể tiêu diệt.  Còn có một loài chim bay lượn phía trên linh cốc, chúng sà xuống với tốc độ rất nhanh.  Thậm chí khi gần tới nơi Lâm Nhất cũng không thể nhìn rõ, hắn thi triển Thất Huyền bộ tới cực điểm cũng phải cẩn thận.  Không được có một chút bất cẩn, suốt chặng đường hắn đều căng thẳng, còn không dám thở mạnh.  Ngửi được hương hoa là hắn lại thả lỏng.  Điều khiến Lâm Nhất thấy tò mò là rốt cuộc loài hoa nào có thể tản ra hương thơm tới nơi xa như thế?  Giữa muôn ngàn bông hoa có thể rực rỡ toả hương, lấn át những loài hoa khác.  Đột nhiên Lâm Nhất khựng lại, hắn cản nhận được một luồng khí tức rất nguy hiểm.  Bốn mươi hai cánh Tử Diên Hoa ở đan điền lặng lẽ nở rộ, Tử Diên Kiếm Quyết lẳng lặng chuyển động trong cơ thể, hắn cảnh giác cao độ.  Bầu không khí có gì đó không ổn, linh cốc nhìn như chỉ có hoa nhưng thực tế lại có rất nhiều yêu thú sinh sống.  Không có chuyện yên bình như bây giờ.  Soạt soạt soạt!  Lâm Nhất thi triển Thất Huyền bộ rồi bay lên không, nhảy vài bước đã lên được một cây cổ thụ.  Cây cổ thụ với tán lá tươi tốt, tràn ngập linh khí, tản ra ánh sáng yếu ớt.  Ẩn mình dưới tán lá, Lâm Nhất nhìn về phía xa, tầm mắt tiếp tục phóng ra, ở cuối tầm mắt, cảnh tượng kỳ lạ khiến hắn sửng sốt.  Cách đó mười dặm có ba con yêu thú khổng lồ.  Một con mãng xà màu xanh lục to như cái thùng nước, dài hơn ba mươi trượng đang cuộn người như một ngọn núi nhỏ.  Một con ma viên màu đen cao hai mươi trượng, cánh tay buông thõng xuống đầu gối, quanh thân được bao phủ ma vụ mờ nhạt.  Một con cự hùng màu đỏ máu, toàn thân tản ra khí tức hung bạo, trên đỉnh đầu của nó có một ngọn lửa kỳ lạ.  Ba con yêu thú, trên người mỗi con đều tản ra khí tức Huyền Võ tầng sáu đáng sợ khiến lòng người khiếp đảm.  Trên người chúng đều có yêu sát vương giả, hiển nhiên không phải yêu thú bình thường.  Yêu thú có thể ngưng luyện yêu sát vương giả đều là yêu thú cấp bá chủ, có thể gọi là vô địch trong những con cùng cấp.  Nhưng đây không phải điều khiến Lâm Nhất ngạc nhiên nhất.  Điều hắn ngạc nhiên là ba con yêu thú chung sống hoà hợp, mục tiêu thống nhất, tất cả đều đang nhìn chằm chằm về cùng một hướng.  Nhưng lại không dám hấp tấp tiến lên, như thể rất sợ hãi.  Tình huống này có vẻ rất kỳ lạ.  Ba con yêu thú đã ngưng luyện được yêu sát vương giả cùng nhau liên thủ mà còn sợ hãi như vậy.  Rốt cuộc chúng đang sợ thứ gì? 

Chương 658