“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 872
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay cả sắc mặt mấy người phía Sở Hạo Vũ đang đối đầu cũng hơi thay đổi, tất cả đều đưa mắt nhìn sang. Quy tắc của trận chiến cuối cùng là khi nào kiếm chủng chỉ còn một người cuối cùng thì cuộc chiến đồng minh sẽ kết thúc. Ở kiếm chủng càng lâu, ngọc bội sẽ càng tích lũy được nhiều sao. Đến khi cuộc chiến đồng minh kết thúc sẽ dựa vào số lượng sao trong ngọc bội để quyết định thứ hạng cuối cùng. Ngọc bội của Thường Hạo đột nhiên nhiều thêm cả trăm ngôi sao, hiển nhiên là có liên quan đến việc luyện hoá đá Diễm Tinh. Đầu Lâm Nhất ong lên, hắn nhớ lại lời Bạch Đình nói, chỉ cần giết được Huyết Diễm Quỷ Linh thì sẽ có được một viên đá Diễm Tinh, như vậy chuyến đi này sẽ trở nên đáng giá. Lúc đó ông ta không nói rõ nhưng nụ cười lại đầy ẩn ý. Bây giờ xem ra nếu giành được một viên đá Diễm Tinh thì cũng tương đương với việc được thăng cấp lên làm đệ tử nội môn. Như Thường Hạo đây, sau khi luyện hoá một viên đá Diễm Tinh, ngọc bội đã lập tức tăng thêm một trăm sao. Nhiều sao như vậy đủ để hắn ta đứng trong nhóm một trăm người đầu tiên, có tư cách trở thành đệ tử nội môn. Đương nhiên… hắn ta vốn đã là đệ tử nội môn nên sức cám dỗ của một trăm hạng đầu với hắn ta không lớn. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không có hứng thú với một trăm hạng đầu thì lấy được đá Diễm Tinh có thể trả lại.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay cả sắc mặt mấy người phía Sở Hạo Vũ đang đối đầu cũng hơi thay đổi, tất cả đều đưa mắt nhìn sang. Quy tắc của trận chiến cuối cùng là khi nào kiếm chủng chỉ còn một người cuối cùng thì cuộc chiến đồng minh sẽ kết thúc. Ở kiếm chủng càng lâu, ngọc bội sẽ càng tích lũy được nhiều sao. Đến khi cuộc chiến đồng minh kết thúc sẽ dựa vào số lượng sao trong ngọc bội để quyết định thứ hạng cuối cùng. Ngọc bội của Thường Hạo đột nhiên nhiều thêm cả trăm ngôi sao, hiển nhiên là có liên quan đến việc luyện hoá đá Diễm Tinh. Đầu Lâm Nhất ong lên, hắn nhớ lại lời Bạch Đình nói, chỉ cần giết được Huyết Diễm Quỷ Linh thì sẽ có được một viên đá Diễm Tinh, như vậy chuyến đi này sẽ trở nên đáng giá. Lúc đó ông ta không nói rõ nhưng nụ cười lại đầy ẩn ý. Bây giờ xem ra nếu giành được một viên đá Diễm Tinh thì cũng tương đương với việc được thăng cấp lên làm đệ tử nội môn. Như Thường Hạo đây, sau khi luyện hoá một viên đá Diễm Tinh, ngọc bội đã lập tức tăng thêm một trăm sao. Nhiều sao như vậy đủ để hắn ta đứng trong nhóm một trăm người đầu tiên, có tư cách trở thành đệ tử nội môn. Đương nhiên… hắn ta vốn đã là đệ tử nội môn nên sức cám dỗ của một trăm hạng đầu với hắn ta không lớn. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không có hứng thú với một trăm hạng đầu thì lấy được đá Diễm Tinh có thể trả lại.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay cả sắc mặt mấy người phía Sở Hạo Vũ đang đối đầu cũng hơi thay đổi, tất cả đều đưa mắt nhìn sang. Quy tắc của trận chiến cuối cùng là khi nào kiếm chủng chỉ còn một người cuối cùng thì cuộc chiến đồng minh sẽ kết thúc. Ở kiếm chủng càng lâu, ngọc bội sẽ càng tích lũy được nhiều sao. Đến khi cuộc chiến đồng minh kết thúc sẽ dựa vào số lượng sao trong ngọc bội để quyết định thứ hạng cuối cùng. Ngọc bội của Thường Hạo đột nhiên nhiều thêm cả trăm ngôi sao, hiển nhiên là có liên quan đến việc luyện hoá đá Diễm Tinh. Đầu Lâm Nhất ong lên, hắn nhớ lại lời Bạch Đình nói, chỉ cần giết được Huyết Diễm Quỷ Linh thì sẽ có được một viên đá Diễm Tinh, như vậy chuyến đi này sẽ trở nên đáng giá. Lúc đó ông ta không nói rõ nhưng nụ cười lại đầy ẩn ý. Bây giờ xem ra nếu giành được một viên đá Diễm Tinh thì cũng tương đương với việc được thăng cấp lên làm đệ tử nội môn. Như Thường Hạo đây, sau khi luyện hoá một viên đá Diễm Tinh, ngọc bội đã lập tức tăng thêm một trăm sao. Nhiều sao như vậy đủ để hắn ta đứng trong nhóm một trăm người đầu tiên, có tư cách trở thành đệ tử nội môn. Đương nhiên… hắn ta vốn đã là đệ tử nội môn nên sức cám dỗ của một trăm hạng đầu với hắn ta không lớn. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không có hứng thú với một trăm hạng đầu thì lấy được đá Diễm Tinh có thể trả lại.