“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 875
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Mấy người họ chắp tay cảm tạ, không vội vàng xông vào mà phân công nhiệm vụ cho nhau xong mới lao vào giữa đại quân đang tranh giành đá Diễm Tinh. Ầm! Cách đó trăm mét, một con Huyết Diễm Quỷ Linh mới thành hình, trên thân tản ra huyết diễm nở rộ, trong mắt nó ngưng tụ một luồng tử khí dày đặc. “Cũng đến lúc vận động rồi”. Mắt Lâm Nhất loé lên, hắn nhảy vọt tới. Chưa nói đá Diễm Tinh ảnh hưởng đến thứ hạng cuối cùng, mà bản thân nó cũng có sức hấp dẫn rất lớn với hắn. Lực lượng Long Tượng cổ lan ra toàn thân, Lâm Nhất nắm tay, bước ra một bước. Bang! Trong dư ảnh trùng trùng, bảy quyền mang kèm âm thanh chiến đỉnh cổ xưa với sức mạnh năm vạn cân, bắn phá liên tục lên người Huyết Diễm Quỷ Linh. Trong nháy mắt, Lâm Nhất thi triển Thất Huyền bộ dễ dàng tránh được đòn phản công của Huyết Diễm Quỷ Linh. Nếu thật sự không tránh được thì hắn có thể dùng Long Tượng Chiến Thể chống lại, khí huyết dồi dào, thân thể cường hãn khiến hắn chẳng sợ thứ gì. Ầm ầm! Sau mười chiêu, Huyết Diễm Quỷ Linh đáng sợ hoá thành một đống tia lửa trước mặt hắn rồi tản ra tứ phía. Khi hắn đang định đưa tay ra nắm lấy thì một bóng người vọt tới nhanh như chớp, chính là hạng năm bảng Nhân – Nhan Thế Cao! Kim Cương Ấn! Vẻ mặt Lâm Nhất bình tĩnh, hắn không nhiều lời, giơ tay tung ra Kim Cương Ấn rồi sau đó là Long Hổ Quyền. Lực lượng Long Tượng và Tử Diên kiếm kình dung hoà, tạo thành quyền mang bá đạo vô song, dưới sự gia trì của Kim Cương Ấn, nó giống như kiếm quang sắc bén phá không phóng ra. Một quyền xé toạc không khí, cuồn cuộn dâng trào, chỉ một tích tắc đã hạ gục đệ tử Huyền Võ tầng năm bình thường. Phong Hoả Lang Yên! Ngoài dự đoán của Lâm Nhất là Nhan Thế Cao không hề né tránh khi đối mặt với một quyền uy lực vô song này của hắn. Trường kiếm rút ra khỏi vỏ, kiếm ý vô tận hoá thành lang yên rồi phóng ra, chống lại một quyền của hắn. Rầm! Quyền mang và lưỡi kiếm va mạnh vào nhau phát ra tiếng động lớn, không trung tứ phía đều chấn động. Sức mạnh cực lớn ập ngược lại khiến cả hai đều lùi về sau một bước, đứng vững trên chuôi kiếm lần nữa. Không ngờ lại có thực lực ngang nhau, nếu so sánh tỉ mỉ thì Lâm Nhất có ưu thế khi ra tay trước, nhưng cả hai đều lùi lại một bước, đòn này lại khiến hắn rơi vào thế bất lợi. Rất ít người dám chống lại Long Hổ Quyền. Nhan Thế Cao cầm kiếm, đáy mắt loé lên, cười xấu xa: “Lâm Nhất, không ngờ đúng không? Không chỉ ngươi luyện hoá được cỏ Kiếm Hoàng, mà Nhan Thế Cao ta cũng luyện hoá được cỏ Kiếm Hoàng, ngươi không thể tưởng tượng được lợi ích nó mang lại đâu. Ta sẽ đánh bại ngươi trước sau đó lấy viên đá Diễm Tinh này!” Ngay đòn đầu tiên đã chiếm được lợi thế nên Nhan Thế Cao khá tự tin, hắn ta tung mình nhảy lên không, chuôi kiếm trên mặt đất bị hắn ta giẫm lên rung bần bật, kiếm ý phóng thẳng lên trời.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Mấy người họ chắp tay cảm tạ, không vội vàng xông vào mà phân công nhiệm vụ cho nhau xong mới lao vào giữa đại quân đang tranh giành đá Diễm Tinh. Ầm! Cách đó trăm mét, một con Huyết Diễm Quỷ Linh mới thành hình, trên thân tản ra huyết diễm nở rộ, trong mắt nó ngưng tụ một luồng tử khí dày đặc. “Cũng đến lúc vận động rồi”. Mắt Lâm Nhất loé lên, hắn nhảy vọt tới. Chưa nói đá Diễm Tinh ảnh hưởng đến thứ hạng cuối cùng, mà bản thân nó cũng có sức hấp dẫn rất lớn với hắn. Lực lượng Long Tượng cổ lan ra toàn thân, Lâm Nhất nắm tay, bước ra một bước. Bang! Trong dư ảnh trùng trùng, bảy quyền mang kèm âm thanh chiến đỉnh cổ xưa với sức mạnh năm vạn cân, bắn phá liên tục lên người Huyết Diễm Quỷ Linh. Trong nháy mắt, Lâm Nhất thi triển Thất Huyền bộ dễ dàng tránh được đòn phản công của Huyết Diễm Quỷ Linh. Nếu thật sự không tránh được thì hắn có thể dùng Long Tượng Chiến Thể chống lại, khí huyết dồi dào, thân thể cường hãn khiến hắn chẳng sợ thứ gì. Ầm ầm! Sau mười chiêu, Huyết Diễm Quỷ Linh đáng sợ hoá thành một đống tia lửa trước mặt hắn rồi tản ra tứ phía. Khi hắn đang định đưa tay ra nắm lấy thì một bóng người vọt tới nhanh như chớp, chính là hạng năm bảng Nhân – Nhan Thế Cao! Kim Cương Ấn! Vẻ mặt Lâm Nhất bình tĩnh, hắn không nhiều lời, giơ tay tung ra Kim Cương Ấn rồi sau đó là Long Hổ Quyền. Lực lượng Long Tượng và Tử Diên kiếm kình dung hoà, tạo thành quyền mang bá đạo vô song, dưới sự gia trì của Kim Cương Ấn, nó giống như kiếm quang sắc bén phá không phóng ra. Một quyền xé toạc không khí, cuồn cuộn dâng trào, chỉ một tích tắc đã hạ gục đệ tử Huyền Võ tầng năm bình thường. Phong Hoả Lang Yên! Ngoài dự đoán của Lâm Nhất là Nhan Thế Cao không hề né tránh khi đối mặt với một quyền uy lực vô song này của hắn. Trường kiếm rút ra khỏi vỏ, kiếm ý vô tận hoá thành lang yên rồi phóng ra, chống lại một quyền của hắn. Rầm! Quyền mang và lưỡi kiếm va mạnh vào nhau phát ra tiếng động lớn, không trung tứ phía đều chấn động. Sức mạnh cực lớn ập ngược lại khiến cả hai đều lùi về sau một bước, đứng vững trên chuôi kiếm lần nữa. Không ngờ lại có thực lực ngang nhau, nếu so sánh tỉ mỉ thì Lâm Nhất có ưu thế khi ra tay trước, nhưng cả hai đều lùi lại một bước, đòn này lại khiến hắn rơi vào thế bất lợi. Rất ít người dám chống lại Long Hổ Quyền. Nhan Thế Cao cầm kiếm, đáy mắt loé lên, cười xấu xa: “Lâm Nhất, không ngờ đúng không? Không chỉ ngươi luyện hoá được cỏ Kiếm Hoàng, mà Nhan Thế Cao ta cũng luyện hoá được cỏ Kiếm Hoàng, ngươi không thể tưởng tượng được lợi ích nó mang lại đâu. Ta sẽ đánh bại ngươi trước sau đó lấy viên đá Diễm Tinh này!” Ngay đòn đầu tiên đã chiếm được lợi thế nên Nhan Thế Cao khá tự tin, hắn ta tung mình nhảy lên không, chuôi kiếm trên mặt đất bị hắn ta giẫm lên rung bần bật, kiếm ý phóng thẳng lên trời.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Mấy người họ chắp tay cảm tạ, không vội vàng xông vào mà phân công nhiệm vụ cho nhau xong mới lao vào giữa đại quân đang tranh giành đá Diễm Tinh. Ầm! Cách đó trăm mét, một con Huyết Diễm Quỷ Linh mới thành hình, trên thân tản ra huyết diễm nở rộ, trong mắt nó ngưng tụ một luồng tử khí dày đặc. “Cũng đến lúc vận động rồi”. Mắt Lâm Nhất loé lên, hắn nhảy vọt tới. Chưa nói đá Diễm Tinh ảnh hưởng đến thứ hạng cuối cùng, mà bản thân nó cũng có sức hấp dẫn rất lớn với hắn. Lực lượng Long Tượng cổ lan ra toàn thân, Lâm Nhất nắm tay, bước ra một bước. Bang! Trong dư ảnh trùng trùng, bảy quyền mang kèm âm thanh chiến đỉnh cổ xưa với sức mạnh năm vạn cân, bắn phá liên tục lên người Huyết Diễm Quỷ Linh. Trong nháy mắt, Lâm Nhất thi triển Thất Huyền bộ dễ dàng tránh được đòn phản công của Huyết Diễm Quỷ Linh. Nếu thật sự không tránh được thì hắn có thể dùng Long Tượng Chiến Thể chống lại, khí huyết dồi dào, thân thể cường hãn khiến hắn chẳng sợ thứ gì. Ầm ầm! Sau mười chiêu, Huyết Diễm Quỷ Linh đáng sợ hoá thành một đống tia lửa trước mặt hắn rồi tản ra tứ phía. Khi hắn đang định đưa tay ra nắm lấy thì một bóng người vọt tới nhanh như chớp, chính là hạng năm bảng Nhân – Nhan Thế Cao! Kim Cương Ấn! Vẻ mặt Lâm Nhất bình tĩnh, hắn không nhiều lời, giơ tay tung ra Kim Cương Ấn rồi sau đó là Long Hổ Quyền. Lực lượng Long Tượng và Tử Diên kiếm kình dung hoà, tạo thành quyền mang bá đạo vô song, dưới sự gia trì của Kim Cương Ấn, nó giống như kiếm quang sắc bén phá không phóng ra. Một quyền xé toạc không khí, cuồn cuộn dâng trào, chỉ một tích tắc đã hạ gục đệ tử Huyền Võ tầng năm bình thường. Phong Hoả Lang Yên! Ngoài dự đoán của Lâm Nhất là Nhan Thế Cao không hề né tránh khi đối mặt với một quyền uy lực vô song này của hắn. Trường kiếm rút ra khỏi vỏ, kiếm ý vô tận hoá thành lang yên rồi phóng ra, chống lại một quyền của hắn. Rầm! Quyền mang và lưỡi kiếm va mạnh vào nhau phát ra tiếng động lớn, không trung tứ phía đều chấn động. Sức mạnh cực lớn ập ngược lại khiến cả hai đều lùi về sau một bước, đứng vững trên chuôi kiếm lần nữa. Không ngờ lại có thực lực ngang nhau, nếu so sánh tỉ mỉ thì Lâm Nhất có ưu thế khi ra tay trước, nhưng cả hai đều lùi lại một bước, đòn này lại khiến hắn rơi vào thế bất lợi. Rất ít người dám chống lại Long Hổ Quyền. Nhan Thế Cao cầm kiếm, đáy mắt loé lên, cười xấu xa: “Lâm Nhất, không ngờ đúng không? Không chỉ ngươi luyện hoá được cỏ Kiếm Hoàng, mà Nhan Thế Cao ta cũng luyện hoá được cỏ Kiếm Hoàng, ngươi không thể tưởng tượng được lợi ích nó mang lại đâu. Ta sẽ đánh bại ngươi trước sau đó lấy viên đá Diễm Tinh này!” Ngay đòn đầu tiên đã chiếm được lợi thế nên Nhan Thế Cao khá tự tin, hắn ta tung mình nhảy lên không, chuôi kiếm trên mặt đất bị hắn ta giẫm lên rung bần bật, kiếm ý phóng thẳng lên trời.