“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 917
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Kiếm pháp mà Lâm Nhất cần càng ít ỏi hơn, chỉ có bảy miếng ngọc bội. “Lâm sư đệ đó à?” Lúc Lâm Nhất chuẩn bị xem xét, sau lưng chợt có một giọng nói vang lên, khiến Lâm Nhất hơi giật mình. Khi nãy lúc hắn cảm nhận, trong tầng bảy này rõ ràng không có một bóng người mà. Hắn quay đầu nhìn lại, thấy một thanh niên vẻ ngoài chất phác, mặc áo xanh lam đang cười đi về phía mình. “Là ta, không biết sư huynh là?” Hắn nhờ có đặc quyền của Mai hộ pháp mới có thể đi vào tầng bảy. Thanh niên áo lam có thể xuất hiện ở đây, chắc chắn có hạng rất cao trong bảng Địa, e rằng không đơn giản như vẻ bề ngoài. “À, ta là Đường Thông, có lẽ ngươi không biết ta. Nhưng trong cuộc chiến đồng minh, ta có theo dõi từ đầu đến cuối, có ấn tượng sâu sắc với Lâm sư đệ”. Đường Thông vẫn cười đi tới, thái độ rất bình dị gần gũi. “Bái kiến Đường sư huynh”. Được người khác tươi cười nói chuyện, đương nhiên Lâm Nhất cũng lễ phép đáp lại. Hành động của hắn khiến Đường Thông hơi ngạc nhiên, nghe đồn tiểu sư đệ này rất ngông cuồng, xem ra trăm nghe không bằng một thấy. Hắn ta đi tới nhìn ngọc bội công pháp trước mặt, cất lời: “Lâm sư đệ, ngươi muốn lựa chọn kiếm pháp à?” “Đúng thế, nhưng kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm này chỉ có bảy miếng, thật sự khiến ta bất ngờ”, Lâm Nhất gật đầu, hơi bất đắc dĩ nói. Đường Thông cười to: “Bảy loại cũng là nhiều rồi… Ngươi biết không, ở Đại Tần đế quốc ngoài Tứ đại tông môn, những tông môn và thế lực khác có thể có một kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm đã là ghê gớm lắm rồi…” Nghe Đường Thông nói xong, Lâm Nhất mới hiểu ra, ở Đại Tần đế quốc, võ học Linh cấp lại quý hiếm đến thế. Hạ phẩm và trung phẩm thỉnh thoảng còn có thể gặp được trong trường đấu giá, còn thượng phẩm và siêu phẩm gần như là không có, đặc biệt là Linh cấp siêu phẩm, có thể nói là cực kỳ hiếm có. Xét từ phẩm chất, uy lực của kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm không thua kém gì kiếm pháp Địa cấp bình thường. Nhưng với yêu cầu tu luyện thì nó lại không bằng kiếm pháp Địa cấp, có điều tính thực dụng của nó lại cao hơn. Có thể trở thành siêu phẩm đương nhiên phải có gì đó đặc biệt, không đơn giản như thế được. Đối phương không ngừng giải thích, câu chữ rõ ràng, không hề ra vẻ huyền bí, cũng không lên mặt dạy đời khiến người ta nảy sinh thiện cảm. Đường Thông nhìn bảy miếng ngọc bội, trầm ngâm nói: “Nếu Lâm sư đệ nể mặt Đường mỗ, tại hạ có thể tư vấn cho Lâm sư đệ”. Lâm Nhất lấy làm vui mừng, vội vàng cảm ơn: “Làm phiền huynh rồi”. Thấy thế, Đường Thông cũng không khách sáo, tiến lên tháo từng miếng ngọc bội xuống giới thiệu cho Lâm Nhất. Bảy kiếm pháp lần lượt là Kinh Lôi kiếm pháp, Tinh Vân kiếm pháp, Huyết Viêm kiếm pháp, Phá Băng kiếm pháp, Thanh Phong kiếm pháp, Chước Dương kiếm pháp và Thuỷ Nguyệt kiếm pháp. Đường Thông chọn ra cho hắn bốn kiếm pháp trước, lần lượt là Kinh Lôi, Tinh Vân, Phá Băng và Chước Dương, tiêu chuẩn để tu luyện của bốn kiếm pháp này khá thấp, nhưng uy lực lại không tầm thường, hơn nữa cũng là kiếm pháp được các đệ tử nội môn tinh anh trong tông môn lựa chọn nhiều nhất. Quan trọng nhất là trong tông môn có trưởng lão chấp kiếm đã tu luyện bốn kiếm pháp này đến cảnh giới viên mãn đỉnh phong, tu luyện nó có thể được tiền bối chỉ bảo.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Kiếm pháp mà Lâm Nhất cần càng ít ỏi hơn, chỉ có bảy miếng ngọc bội. “Lâm sư đệ đó à?” Lúc Lâm Nhất chuẩn bị xem xét, sau lưng chợt có một giọng nói vang lên, khiến Lâm Nhất hơi giật mình. Khi nãy lúc hắn cảm nhận, trong tầng bảy này rõ ràng không có một bóng người mà. Hắn quay đầu nhìn lại, thấy một thanh niên vẻ ngoài chất phác, mặc áo xanh lam đang cười đi về phía mình. “Là ta, không biết sư huynh là?” Hắn nhờ có đặc quyền của Mai hộ pháp mới có thể đi vào tầng bảy. Thanh niên áo lam có thể xuất hiện ở đây, chắc chắn có hạng rất cao trong bảng Địa, e rằng không đơn giản như vẻ bề ngoài. “À, ta là Đường Thông, có lẽ ngươi không biết ta. Nhưng trong cuộc chiến đồng minh, ta có theo dõi từ đầu đến cuối, có ấn tượng sâu sắc với Lâm sư đệ”. Đường Thông vẫn cười đi tới, thái độ rất bình dị gần gũi. “Bái kiến Đường sư huynh”. Được người khác tươi cười nói chuyện, đương nhiên Lâm Nhất cũng lễ phép đáp lại. Hành động của hắn khiến Đường Thông hơi ngạc nhiên, nghe đồn tiểu sư đệ này rất ngông cuồng, xem ra trăm nghe không bằng một thấy. Hắn ta đi tới nhìn ngọc bội công pháp trước mặt, cất lời: “Lâm sư đệ, ngươi muốn lựa chọn kiếm pháp à?” “Đúng thế, nhưng kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm này chỉ có bảy miếng, thật sự khiến ta bất ngờ”, Lâm Nhất gật đầu, hơi bất đắc dĩ nói. Đường Thông cười to: “Bảy loại cũng là nhiều rồi… Ngươi biết không, ở Đại Tần đế quốc ngoài Tứ đại tông môn, những tông môn và thế lực khác có thể có một kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm đã là ghê gớm lắm rồi…” Nghe Đường Thông nói xong, Lâm Nhất mới hiểu ra, ở Đại Tần đế quốc, võ học Linh cấp lại quý hiếm đến thế. Hạ phẩm và trung phẩm thỉnh thoảng còn có thể gặp được trong trường đấu giá, còn thượng phẩm và siêu phẩm gần như là không có, đặc biệt là Linh cấp siêu phẩm, có thể nói là cực kỳ hiếm có. Xét từ phẩm chất, uy lực của kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm không thua kém gì kiếm pháp Địa cấp bình thường. Nhưng với yêu cầu tu luyện thì nó lại không bằng kiếm pháp Địa cấp, có điều tính thực dụng của nó lại cao hơn. Có thể trở thành siêu phẩm đương nhiên phải có gì đó đặc biệt, không đơn giản như thế được. Đối phương không ngừng giải thích, câu chữ rõ ràng, không hề ra vẻ huyền bí, cũng không lên mặt dạy đời khiến người ta nảy sinh thiện cảm. Đường Thông nhìn bảy miếng ngọc bội, trầm ngâm nói: “Nếu Lâm sư đệ nể mặt Đường mỗ, tại hạ có thể tư vấn cho Lâm sư đệ”. Lâm Nhất lấy làm vui mừng, vội vàng cảm ơn: “Làm phiền huynh rồi”. Thấy thế, Đường Thông cũng không khách sáo, tiến lên tháo từng miếng ngọc bội xuống giới thiệu cho Lâm Nhất. Bảy kiếm pháp lần lượt là Kinh Lôi kiếm pháp, Tinh Vân kiếm pháp, Huyết Viêm kiếm pháp, Phá Băng kiếm pháp, Thanh Phong kiếm pháp, Chước Dương kiếm pháp và Thuỷ Nguyệt kiếm pháp. Đường Thông chọn ra cho hắn bốn kiếm pháp trước, lần lượt là Kinh Lôi, Tinh Vân, Phá Băng và Chước Dương, tiêu chuẩn để tu luyện của bốn kiếm pháp này khá thấp, nhưng uy lực lại không tầm thường, hơn nữa cũng là kiếm pháp được các đệ tử nội môn tinh anh trong tông môn lựa chọn nhiều nhất. Quan trọng nhất là trong tông môn có trưởng lão chấp kiếm đã tu luyện bốn kiếm pháp này đến cảnh giới viên mãn đỉnh phong, tu luyện nó có thể được tiền bối chỉ bảo.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Kiếm pháp mà Lâm Nhất cần càng ít ỏi hơn, chỉ có bảy miếng ngọc bội. “Lâm sư đệ đó à?” Lúc Lâm Nhất chuẩn bị xem xét, sau lưng chợt có một giọng nói vang lên, khiến Lâm Nhất hơi giật mình. Khi nãy lúc hắn cảm nhận, trong tầng bảy này rõ ràng không có một bóng người mà. Hắn quay đầu nhìn lại, thấy một thanh niên vẻ ngoài chất phác, mặc áo xanh lam đang cười đi về phía mình. “Là ta, không biết sư huynh là?” Hắn nhờ có đặc quyền của Mai hộ pháp mới có thể đi vào tầng bảy. Thanh niên áo lam có thể xuất hiện ở đây, chắc chắn có hạng rất cao trong bảng Địa, e rằng không đơn giản như vẻ bề ngoài. “À, ta là Đường Thông, có lẽ ngươi không biết ta. Nhưng trong cuộc chiến đồng minh, ta có theo dõi từ đầu đến cuối, có ấn tượng sâu sắc với Lâm sư đệ”. Đường Thông vẫn cười đi tới, thái độ rất bình dị gần gũi. “Bái kiến Đường sư huynh”. Được người khác tươi cười nói chuyện, đương nhiên Lâm Nhất cũng lễ phép đáp lại. Hành động của hắn khiến Đường Thông hơi ngạc nhiên, nghe đồn tiểu sư đệ này rất ngông cuồng, xem ra trăm nghe không bằng một thấy. Hắn ta đi tới nhìn ngọc bội công pháp trước mặt, cất lời: “Lâm sư đệ, ngươi muốn lựa chọn kiếm pháp à?” “Đúng thế, nhưng kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm này chỉ có bảy miếng, thật sự khiến ta bất ngờ”, Lâm Nhất gật đầu, hơi bất đắc dĩ nói. Đường Thông cười to: “Bảy loại cũng là nhiều rồi… Ngươi biết không, ở Đại Tần đế quốc ngoài Tứ đại tông môn, những tông môn và thế lực khác có thể có một kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm đã là ghê gớm lắm rồi…” Nghe Đường Thông nói xong, Lâm Nhất mới hiểu ra, ở Đại Tần đế quốc, võ học Linh cấp lại quý hiếm đến thế. Hạ phẩm và trung phẩm thỉnh thoảng còn có thể gặp được trong trường đấu giá, còn thượng phẩm và siêu phẩm gần như là không có, đặc biệt là Linh cấp siêu phẩm, có thể nói là cực kỳ hiếm có. Xét từ phẩm chất, uy lực của kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm không thua kém gì kiếm pháp Địa cấp bình thường. Nhưng với yêu cầu tu luyện thì nó lại không bằng kiếm pháp Địa cấp, có điều tính thực dụng của nó lại cao hơn. Có thể trở thành siêu phẩm đương nhiên phải có gì đó đặc biệt, không đơn giản như thế được. Đối phương không ngừng giải thích, câu chữ rõ ràng, không hề ra vẻ huyền bí, cũng không lên mặt dạy đời khiến người ta nảy sinh thiện cảm. Đường Thông nhìn bảy miếng ngọc bội, trầm ngâm nói: “Nếu Lâm sư đệ nể mặt Đường mỗ, tại hạ có thể tư vấn cho Lâm sư đệ”. Lâm Nhất lấy làm vui mừng, vội vàng cảm ơn: “Làm phiền huynh rồi”. Thấy thế, Đường Thông cũng không khách sáo, tiến lên tháo từng miếng ngọc bội xuống giới thiệu cho Lâm Nhất. Bảy kiếm pháp lần lượt là Kinh Lôi kiếm pháp, Tinh Vân kiếm pháp, Huyết Viêm kiếm pháp, Phá Băng kiếm pháp, Thanh Phong kiếm pháp, Chước Dương kiếm pháp và Thuỷ Nguyệt kiếm pháp. Đường Thông chọn ra cho hắn bốn kiếm pháp trước, lần lượt là Kinh Lôi, Tinh Vân, Phá Băng và Chước Dương, tiêu chuẩn để tu luyện của bốn kiếm pháp này khá thấp, nhưng uy lực lại không tầm thường, hơn nữa cũng là kiếm pháp được các đệ tử nội môn tinh anh trong tông môn lựa chọn nhiều nhất. Quan trọng nhất là trong tông môn có trưởng lão chấp kiếm đã tu luyện bốn kiếm pháp này đến cảnh giới viên mãn đỉnh phong, tu luyện nó có thể được tiền bối chỉ bảo.